
ĩ tới liền lộ ra một nụ cười ngây ngốc kỳ thật trong
thang máy gặp nhau cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy Bắc Đường
Yên bởi vì nơi hắn học chính là Học viện Hoàng gia, hàng năm Bắc Đường
Yên cũng sẽ được hệ tài chính mời tới diễn thuyết mà mọi buổi diễn hắn
đều không có bỏ, lúc đó cũng là lần đầu tiên hắn ở dưới đài nhìn thấy
Bắc Đường Yên khi đó hắn mới lập chí muốn tại giới tài chính làm nên sự
nghiệp… cũng đem nữ nhân đang đứng trên bục kia làm thần tượng của mình.
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
Bốn năm đại học rất nhiều cô gái theo đuổi, xinh đẹp có, thông minh
có, người có hai người như Âu Nhược Nhã vừa thông minh lại xinh đẹp hơn
nữa gia thế còn có làm cho người ta phải hâm mộ chỉ là hắn như cũ không
có cảm giác bởi vì trong hắn luôn sẽ xuất hiện bóng dáng của Bắc Đường
Yên, tự tin như vậy, ngạo nghễ như thế bên cạnh hắn những cô gái này
cùng Bắc Đường Yên thật sự là kém quá nhiều. (L: ồ, hoá ra là thế, thảm
nào.. ÂuNhượcNhã thua là phải thôi…)
Hắn biết ý nghĩ của mình như vậy rất ích kỷ, cũng không đúng, mỗi
người một vẻ không nên cái này so với cái khác… nhất là với tình yêu…
nhưng là hắn liền ưa thích Bắc Đường Yên, dáng vẻ tự tin, chững chạc lý
trí khôn khéo hơn nữa thông qua đề án hắn nghiên cứu còn có thể xác định nữ nhân này có sự cay độc mà nữ nhân bình thường không thể so bằng, một thương nhân thành công tuyệt đối không phải là nhà từ thiện hắn cũng là học kinh tế sẽ hiểu đạo lý trong đó nhưng cái này cũng sẽ không làm hắn phản cảm, ngược lại còn có nhiều hơn sự kính trọng cùng bội phục! (L:
bệnh quá thần tượng, này thật nguy hiểm…)
Kỳ thật nghĩ tới nghĩ lui, hắn đều biết mình có chút mù quáng không
có thuốc nào cứu được bởi vì vô luận là ưu điểm, hay khuyết điểm của Bắc Đường Yên đối với hắn mà nói đều là ưu điểm, hắn đối với nàng giống như là sùng bái thần tiên như một loại mù quáng điên cuồng. cái này hắn đã
sớm biết
Chỉ là hiện tại nữ thần trước kia hắn sùng bái thế nhưng lại theo đuổi hắn….
Thông qua mấy ngày nay tiếp xúc cùng phân tích, hơn nữa dùng sự hiểu
của hắn đối nàng mà nói, hắn lần đầu tiên có thể khẳng định một chút là
nàng đối với hắn có hảo cảm, nếu không tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện
theo đuổi như vậy, nàng là một thương nhân càng sẽ không làm ra chuyện
ủy khuất chính mình, nếu đã nguyện ý tiêu phí thời gian tại trên người
hắn liền chứng minh nàng đối với hắn có hảo cảm.
Chỉ là hảo cảm này không biết sẽ kiên trì tới khi nào, là đem mình
làm một món đồ chơi hay là coi như một người nhàm chán tìm bạn chơi, hắn cũng không thể biết được mà này chính là nguyên nhân hắn cự tuyệt chỉ
là trải qua hôm nay tự hỏi, hắn cảm thấy vấn đề này có thể không nên suy tư, hắn vẫn luôn không phải một người yếu đuối dám mặt đối với lòng của mình mới là dũng sĩ!
Cho nên, hắn quyết định tiếp nhận nàng theo đuổi, hơn nữa cũng không
muốn lại dùng cái phương thức lạt mềm buộc chặt đến khơi mào khẩu vị của nàng, mặc dù có lẽ như vậy hiệu quả sẽ tốt hơn một chút bởi vì đối với
Bắc Đường Yên mà nói cái không chiếm được mới có thể càng quý trọng,
nhưng hắn cho rằng không cần thiết!
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)
Hắn bây giờ ý chính là tiếp nhận nàng theo đuổi, sau đó khi nàng còn
không có chán ghét đoạn quan hệ này theo ý của nàng chung đụng, mặc dù
hắn là bị theo đuổi nhưng quyền chủ động sẽ là trong tay của hắn, hắn
cũng không muốn đi tranh đoạt gì… nữ nhân kia quá khôn khéo, làm đối thủ của nàng quá mệt mỏi, hắn cũng không muốn đem chuyện này coi như một
cuộc chiến tranh, vô luận nữ nhân kia là mang thái độ gì nhưng hắn quyết định thuận theo tự nhiên.
“Hơ…” Hít sâu, Viêm Liệt cảm thấy nghĩ những chuyện này là một việc
thập phần lãng phí tế bào não, bất quá nghĩ như vậy cũng làm cho mình
thoải mái hơn rất nhiều kỳ thật hắn rất muốn giải với chính mình dù cho
nghĩ hết thảy thuận theo tự nhiên nhưng người đều là có cảm tình hơn nữa hắn còn là một người nghiêm túc… Hiện tại, hắn duy nhất hy vọng xa vời
trận trò chơi này lúc kết thúc chính mình còn có thể mỉm cười rời đi…
“Bạn có tin nhắn” Di động của Viêm Liệt tin nhắn nhắc nhở.
Cầm lên nhìn nhìn, khi hắn chứng kiến tên người kia, tim mạnh mẽ nhảy lên một chút sau đó tự giễu cười cười, còn không có lui tới đây hắn
liền có phản ứng như vậy nếu như tương lai thật sự chia tay … Ha ha ha,
chúc chính mình đi thật… hắn cảm thấy hắn nên kiên cường.
Mở ra tin nhắn chỉ có mấy hàng chữ:
“ đáp ứng cậu không thấy mặt, nhưng là tôi lại sợ cậu sẽ quên lời hứa của chúng ta, cho nên vẫn là muốn nhắc nhở cậu thấy sự tồn tại của tôi, sau đó rất nghiêm túc nói cho cậu biết, tôi đối với cậu là nghiêm túc
cho nên mong cậu nghiêm túc cân nhắc. Thôi, lời đã nói hết…nghỉ sớm một
chút. Ngủ ngon, vương tử của tôi!” (L: có ai chúc ta như này ta cũng
thích….)
( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên.