
hản bội em và Thiên Ân trước, là
anh bên ngoài… Chúng ta mới ly hôn, nhưng anh lại không biết xấu hổ
chiếm tiện nghi của em, là anh không cẩn thận em mới mang thai!”
“Là anh! Là anh! Là anh!”
“Rõ ràng toàn là anh sai, anh dựa vào cái gì mà đánh
người!”
Ngồi dậy trên giường, anh đánh cô, mông cô không đau,
nhưng đau lòng.
“Chuyện thế ai chả nghĩ đứa nhỏ không phải của anh!
Ngay từ đầu em vẫn không chịu để anh giải thoát ở bên trong, sau đó chúng ta
lại có dùng bảo hiểm”
“Ngay sau đấy em đã nói có đứa nhỏ, lúc ấy anh bị tức
đến mờ mắt, làm sao dự đoán được là chuyện ngoài ý muốn!”
Lạc Kì bị cô khóc mà rối loạn tâm thần, cô nói rất
đúng, đều là lỗi của anh.
Nhưng vì sao sau đó cô vẫn không nói, chẳng lẽ cô cứ
tính giấu diếm cả đời sao?
“Người khác có thể không thể tin được, nhưng anh không
thể! Anh là Lạc Kì mà em yêu như vậy, sao anh có thể không tin!”
Nước mắt cô càng lúc càng nhiều, từng giọt rơi xuống
như rơi vào tim anh, làm cho anh khổ sở.
“Được rồi, được rồi, đừng khóc, em khóc lòng anh sẽ bị
bóp nghẹt mất. Là anh sai, tất cả là do anh sai, anh cam đoan về sau sẽ không
tái phạm, tha thứ cho anh!”
Anh ngồi bên giường đem cô ôm vào trong ngực, nhẹ
nhàng vỗ phía sau lưng của cô, hy vọng có thể làm cho cô dễ chịu chút ít.
“Cái đồ khốn nạn này, anh dám đánh em!” Nắm tay lại cô
đánh vào ngực anh, anh kệ cô đánh chửi, vẫn tiếp tục trấn an cô.
Cô mệt mỏi, liền ôm lấy thắt lưng anh, vẫn ủy khuất
nhỏ giọng nức nở .
“Là thời điểm nào thế? Hẳn là có thể tính ra ngày
nhỉ.”
Kéo tay cô,vỗ về ngón tay mảnh khảnh của cô, quay mặt
cô ra hỏi.
Cô chớp mắt, mặt lập tức đỏ.
“Chắc là ngày dùng bảo hiểm,tính ngày thì là ngày đó”
“Hóa ra anh bắn tên lại chuẩn vậy, thật là thiên ý. Tề
Phàm, anh rất vui.”
“Em cũng vậy!”
Từ khi biết được sự tồn tại của đứa nhỏ, chỉ cần tưởng
tượng đến cô có cục cưng, mỗi ngày anh đều cảm thấy rất hạnh phúc, dù thời điểm
anh hiểu lầm anh cũng thế.
“Tìm một ngày, chúng ta đi làm thủ tục, sau đó cùng
bốn người lớn tuổi thương lượng định ngày nhanh một tí, bằng không chờ bụng em
nhìn rõ, sao mà mặc nổi áo cưới?”
“Áo cưới?”
Cô không có nghe sai, anh nói áo cưới ư?
“Phàm Phàm, anh nhớ rõ, anh còn thiếu em một hôn lễ.”
Có chút đau lòng nhìn cô, người phụ nữ này, yêu anh
lâu như vậy, vì anh mà làm nhiều như vậy, anh lại ngay cả một cái hôn lễ cũng
chưa thể cho cô.
Bị lời anh nói làm cảm động, anh nói sẽ cho cô một hôn
lễ, cô rốt cục cũng đã đợi được anh nguyện ý!
Nhưng tưởng tượng đến hành vi ác độc cảu anh, cảm giác
cái mông còn ẩn ẩn đau đớn, trong đầu có chủ ý không tốt.
Anh nên bị giáo huấn, bằng không anh vĩnh viễn không
biết, đắc tội ai chứ, không được đắc tội phụ nữ.
Sâu sắc nhìn anh, đôi môi mỏng khẽ mở.
“Em không cần!”
Yêu phải một người phụ nữ như vậy
Lạc Kì không tin mình nghe thấy , cô không nói
“Em đồng ý” , mà là”Em không cần” !
Vì cái gì, vì sao mà không cần!
“Phàm Phàm, em vừa nói cái gì đấy? Em nói lại lần nữa
xem!”
Mặt anh gần sát mặt cô, trong ánh mắt có cả thất
vọng và đau đớn anh khó có thể tin, trông anh như thể bị một khối nam châm hút
hồn vào, cô thiếu chút nữa đã nói to lời trong lòng “Em đồng ý”.
“Em nói em không cần, em có thể cùng anh khôi phục
tình trạng kết hôn, nhưng em không cần hôn lễ của anh!”
Dùng sức đẩy anh ra, muốn giãy ra khỏi trong lòng anh,
bất đắc dĩ hai người lực lượng thật sự kém quá xa, một cánh tay của anh cô đã
không thể nhúc nhích.
“Vì sao?”
Cô dùng sức muốn thoát khỏi anh, anh không muốn buông
ra lại sợ làm cô bị thương, đành phải lấy tay khóa tay chân đang múa loạn lên
của cô.
“Là anh nói mà, em là một người xấu xa, lại sợ nhất
nhục nhã. Giờ em lại nổi danh như vậy, sao có thể truyền ra tin tức kết
hôn!”
“Tề Phàm, còn một việc quan trọng hơn so với việc đã
kết hôn hơn ở đây, lí do này của em làm anh nhận thế nào nổi”
Tay đặt trên bụng cô, cô muốn tìm cái cớ thì phải tìm
hay chút, giờ đứa nhỏ ở đây rồi, chẳng lẽ cô xuẩn đến mức muốn học người ta tay
bịt trộm chuông?
“À anh không nói thiếu chút nữa em quên, giờ ngay cả
phục hôn với anh em cũng không cần!”
Tề Phàm lập tức đôi mắt tròn tròn , bộ dáng xinh đẹp
diễm lệ, lời nói ra lại làm cho Lạc Kì phát điên.
“Lần này lại là vì cái gì!”
“Em vừa mới biết anh có tính bạo lực, làm sao em dám
mạo hiểm sinh mệnh lấy anh!”
Lạc Kì dường như có thể đoán được đầu đề báo ngày mai
là tin tức giải trí trong nước, một tổng giám đốc trẻ chết sớm, nguyên nhân sau
khi pháp y xem xét là người này bị một cô gái trẻ xinh đẹp chọc tức cho đến
chết.
“Tôi Lạc Kì thề, đời này sẽ không đánh mông Tề
Phàm nữa, nếu như trái lời, sẽ làm cuộc đời này không ai yêu!”
Nghiến răng nghiến lợi nói xong lời thề, nhìn môi cô
mà ánh mắt phun ra lửa như muốn thiêu người.
Tuy rằng anh rất tức giận, tuy rằng giọng nói anh
không dịu dàng, nhưng lời nói của anh vẫn làm cho cô vui vẻ một lúc lâu.
“Hôm nay anh sẽ chuyển đến đây ở với em, chăm sóc cho
em. Đợi một lát anh sẽ gọi người đem đồ tới đây, Thiên Ân nghỉ, chúng ta sẽ đem
nó đến đây cùng.”
Anh c