Old school Swatch Watches
Lấy Vợ Phải Lấy Nhàn

Lấy Vợ Phải Lấy Nhàn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321303

Bình chọn: 8.00/10/130 lượt.

g đưa lưng về phía anh nước bọt văng khắp nơi vừa nói chuyến du lịch vừa qua, càng nghe càng tức giận. Mình ở bên này lo lắng không yên, cô ở bên kia chơi rất vui vẻ.

Chợt nghe câu cuối cùng, người nào đó lòng đầy ước mơ nói: “Mình không muốn thi đỗ đâu, nếu thi rớt đại học, mình sẽ đi Tân Cương* tìm dì của mình, nghe nói nơi đó phong cảnh rất đẹp, thức ăn ngon cũng nhiều, có nho Turpan, lê Korla, mai Kupa, dưa Hami…he he.” Tiểu Trư càng nói càng hưng phấn, dứt khoát nói, “Đến Tân Cương là tốt nhất…”

(*Tân Cương: Một địa danh của Trung Quốc kết hợp của vùng đất trũng, ngày nắng nóng, đêm lạnh. Được biết đến như là “nhà của trái cây”, có rất nhiều hoa quả như mơ, sung, dưa cantaloupe, lê, quả óc chó, anh đào, lựu, nho Turpan, lê Korla, mai Kupa, dưa Hami… rất nổi tiếng và được trồng trên quy mô lớn )

Tiểu Trư chết tiệt này tại sao không phải là cô nhi nhỉ*? Nếu cô không phải là cô nhi thì cha mẹ của có quan hệ thật tốt, cả nước còn có chỗ nào không có người thân thích của nhà bọn họ? Hi Khang nghiêm mặt đập nát mộng đẹp của người nào đó, “Bọn họ cũng ăn thịt dê, cậu đi ăn cái gì?”

(*Ý câu này nói nếu Lâm Tiểu Trư xuất thân từ cô nhi sẽ có rất nhiều bè bạn của trại mồ côi được các gia đình khắp nơi nhận nuôi, vậy nên mới có quan hệ rộng)

“Tớ đây mượn nước trái cây làm cơm ăn, vừa giảm cân vừa làm đẹp! Hừ!” Lâm Tiểu Trư hếch mũi lên trời, ‘hừ’ anh một cái, nói “Nho Turpan khiến tim Lâm Xảo Tiêm tớ say sưa…” Cứ như vậy đi.

Tiểu Trư chết tiệt, đi cùng đám người không liên quan kia còn nói với khí thế ngất trời như vậy, còn anh thì sao? Sao lại có thể cùng một người lạ sống chung một chỗ trong một thời gian dài nhỉ?

Hi Khang lập tức đuổi theo, “Này, Tiểu Trư chết tiệt, cậu định đi đâu?”

“Mắc mớ gì tới cậu?” Lỗ mũi tiếp tục hướng lên trời, không thấy rõ bậc thang dưới chân, vướng chân, mắt thấy Tiểu Trư sẽ phải đụng phải Địa Cầu*.

(*Ngã úp mặt xuống đất)

“Cẩn thận một chút!” Người phía sau nhanh tay lẹ mắt, Tiểu Trư rơi vào trong máng cám heo*. Địa Cầu may mắn thoát khỏi một tai ương.

(*người Hi Khang =.=)

Muốn chết, mùa hè mặc áo mỏng như vậy, anh còn ôm chặt thế nữa? Lồng ngực nóng hừng hực khiến cho mặt người cũng nóng bừng. Nếu không phải ngày đó nghe được câu chuyện, thiếu chút nữa sẽ cho rằng anh thấy sắc nảy lòng tham .

Ổn định, tránh thoát khỏi vòng ôm làm cho người ta nảy sinh ý nghĩ kỳ quái này, một cước bay lên, “Cũng là do cậu làm hại!”

Thuần thục tránh thoát, vỗ lên đầu của cô, “Tiểu Trư chết tiệt, cậu lấy oán báo ân!” Chính là cảm giác này! Những ngày qua tâm trí không yên hóa ra là bởi vì không vỗ cái đầu này.

“Tế Khang thối, tớ cắn chết cậu!” Tiểu Trư cắn lên tay Hi Khang tay. Chính là cảm giác này, những ngày qua ăn không biết vị hóa ra là bởi vì chưa được ăn món ăn khai vị này. Đều do Tế Khang thối, anh gọi cô Tiểu Trư, được lắm, coi như cô thích ăn cám heo .

Hai người đang suy nghĩ linh tinh bỗng một tiếng thét chói tai vang lên, “Hi Khang, hai đứa đang làm gì thế?”

Hỏng bét, sao lại bị bắt gặp trong lúc này, lại còn đang trong bụi cây nhỏ trong trường học nữa.

Hai người quay đầu lại, tay Hi Khang còn đang ở trong miệng Tiểu Trư.

Là mẹ của Hi Khang, khuôn mặt lên án nhìn Tiểu Trư. Đứa con ngọc thụ lâm phong*, thông minh tuyệt đỉnh, nho nhã lễ độ, phong độ nhất lưu, tiền đồ vô lượng… Đứa con ngoan làm sao lại thích đứa con gái hết ăn lại nằm, khuôn mặt xấu xí, lôi thôi lếch thếch, lời nói thô bỉ, không biết cầu tiến… như vậy?

(*ngọc thụ lâm phong: cây ngọc đón gió)

“A, không làm gì hết.” Hi Khang cuống quít rút tay về, đứng dậy đi lên hai bước.

Trong mắt Tiểu Trư hiện lên một tia bi thương, nhanh chóng che dấu, quyệt miệng nói: “Đáng ghét, hừ!”

Hi Khang nghe xong trong lòng không vui, lại dám ghét anh? Cũng quay đầu, “Cậu mới đáng ghét, hừ!”

Hai người tan rã trong bất hòa.

Phía sau người mẹ trong lòng buồn bực, nhìn dáng vẻ của bọn họ, rõ ràng chính là một đôi hoan hỉ oan gia*. Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ thật sự sẽ kết thông gia với gia đình quái dị kia? Nhìn cái nhà đó đi, nam chủ là thiên tài, nhưng đem trí thông minh để dụ dỗ vợ. Nữ chủ dung mạo như thiên tiên**, nhưng dung lượng trong não nghịch với dáng vẻ bên ngoài, hơn 40 tuổi còn ngây thơ vô cùng. Sinh con gái cũng không di truyền cho cái gì, may nhờ đầu óc di truyền từ cha, cuối cùng có chút ít trí thông minh. Nhưng lại xấu tính, làm sao có thể xứng đôi với con mình hả? Ông trời ơi, ngàn vạn lần hãy phù hộ nha đầu kia thi không đậu, thi rớt vào Phục Đán đi!

(* Hoan hỉ oan gia: Tình nhân)

(**thiên tiên: Thần tiên trên trời)

Người xem náo nhiệt, xì xào bàn tán.”Tớ đã nói hai người họ có vấn đề mà!”

“Không sai, cậu nhìn Hi Khang bình thường chững chạc, nhưng đụng đến con bé họ Lâm thì giống như thay đổi hẳn.”

“Tớ đoán sau khi bọn họ tốt nghiệp đại học sẽ kết hôn.”

…v..v…

Mẹ nghe hết mấy lời bàn tán của mọi người, tâm tình buồn bực, chuẩn bị trở về nhà tìm Hi Khang nói chuyện một chút. Lại nhìn con trai sinh hờn dỗi, nhưng ánh mắt vô tình liếc về hướng nha đầu kia, rõ ràng chính là dán