Duck hunt
Lên Nhầm Kiệu Hoa

Lên Nhầm Kiệu Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322012

Bình chọn: 7.00/10/201 lượt.

không đổi lại nàng lại sợ tỷ tỷ nàng yêu thương nhất cũng yêu thương nhất nàng sẽ thống hận nàng vì cướp mất phu quân của tỷ ấy. Thế nên nàng luôn với hắn kiên trì nói muốn đổi lại, thực chất là sợ hạnh phúc và sẽ mất đi hạnh phúc.

Lệ nàng lại tuôn rơi giờ phút này nàng sợ phải mất đi hắn hơn hết thảy những nỗi sợ hãi kia. Nàng tình nguyện bị tỷ tỷ thống hận, bị hoàng huynh nổi giận cũng không sợ hắn sẽ không thật tâm yêu thương nàng. Chỉ cần mãi ở bên cạnh được nhìn thấy hắn đối với nàng như vậy là đủ rồi.

- Vậy nếu như ta không chết, nàng cũng sẽ không đổi lại với tỷ tỷ nàng đúng không? Hắn suy yếu hỏi.

- Sẽ không …Nàng khẽ lắc đầu lệ lại rơi

- Kể cả tỷ tỷ nàng có muốn đổi lại sao? Hắn cố gắng hỏi thêm một câu nữa?

- Thiếp sẽ không đổi…Giọng nàng nhè nhẹ run run nhưng lời nói khá chắc chắn. Hắn nhìn nàng rồi khẽ thở dài, vươn tay lau đi lệ đang rơi trên mắt nàng, nàng vì sao lại có thể có nhiều nước mắt đến thế.

- Có thể hứa với ta sẽ không hối hận đã gả cho ta…nếu nàng hứa ta cũng sẽ hứa không chết, cũng không để nàng chết. Dù phải đối đầu cả với trời cao hắn cũng sẽ làm chỉ để nàng ở bên cạnh hắn.

- Ta hứa…Lệ nàng lại rơi, nhưng lần này lệ rơi là do hạnh phúc, dù bị tỷ tỷ oán hận, dù bĩ hoàng huynh hỏi tội hoặc người trong thiên hạ này có căm phẫn nàng nàng cũng sẽ không hối hận vì đã gả cho hắn, vì đã yêu hắn.

- Ta yêu chàng… Nàng tiếp tục nghẹn ngào. Nàng thực sợ hãi hắn sẽ không yêu nàng, cũng hoảng sợ có được hạnh phúc rồi lại bị tước mất. Nhưng điều nàng hoảng sợ hơn cả là hắn rời bỏ đi nàng trong khi nàng vẫn chưa nói cho hắn biết nàng thực sự yêu hắn.

- Ta cũng yêu nàng…Trầm Thiên vòng tay qua ôm tiểu thê tử mau nước mắt của mình vào ngực. Hắn biết tử kiếp của hắn đến nhưng nhờ có Khiết Ngọc dùng càng khôn đổi vận thay hắn duy trì. Hắn cũng chỉ có thể dùng hình nhân thế mạng giữ mạng cho quân lính tạm thời. Tử kiếp của hắn được hóa giải nhờ sự xuất hiện của nàng.

Nhưng hắn vẫn tham lam muốn đánh cuộc dùng sinh mạng của quân địch đổi mạng cho quân lính của hắn.

Cũng vì thế hắn mới cố ở lại bày trận pháp Càng khôn đổi vận cho 1 nghìn binh lính của mình. Hắn bói được quân binh của hắn sẽ bị bại trận này vì quân địch đông gấp 3 lần quân của ta lại do Tam hoàng tử hiếu chiến cùa Bắc quốc dẫn binh. Binh lính của hắn sẽ tử trận sa trường. Nhưng muốn giữ mạng cho họ cần dùng mạng hơn 1 nghìn người để đổi lấy.(xem lên nhầm giường sẽ rõ hơn).

Hắn chỉ có thể dùng quân địch trong càng khôn chuyển vận lần này. Đồng thời hắn càng tham lam hơn muốn kết hợp luôn đánh trận nhắm vào quân lương của địch. Chặn vây con trai của tướng địch vào bẫy là muốn hắn đưa viện binh đến cứu, vừa tăng lên số người hắn cần cho càng khôn chuyển vận vừa dương đông kích tây thật là ý tưởng không tồi. Dù rằng biết nàng chính là người kéo hắn ra khỏi tử kiếp nhưng khi biết nàng bày trận cứu hắn càng khiến hắn quyết tâm giữ thật chặt thê tử này.Vì thế hắn muốn dùng lời hứa để trói buộc nàng bên hắn cả đời. Trầm Thiên dở khóc dở cười với số quân lương mà Triệu Cương cướp về. Quân doanh nhỏ do binh lính ít số quân lương khổng lồ kia hắn nên giải quyết thế nào đây.

- Thiếp thấy hay là chia cho nạn dân. Nàng lúc trở về quân doanh thấy có rất nhiều nạn dân vì chiến tranh mà khổ sở. Dù gì bọn họ xài cũng không hết bỏ đi sẽ phí lúc trước trong cung nàng thường xuyên xin cơm thừa của ngự thiện phòng lén đem ra ngoài cho những bằng hữu khất nhi của nàng.

- Phu nhân Người thật thông minh….Khụ…Khụ…Vô Tình ánh mắt ngưỡng mộ nhìn nàng.

- Hừ… Triệu Cương ở một bên hừ nhẹ. Dù không đồng tình vị phu nhân này nhưng nàng quả nhiên có tư cách đứng cạnh tướng quân. Chỉ với việc bày trận cứu tường quân của hắn thoát một kiếp hắn dù bất mãn cũng không thể có ý kiến gì. Mà hình như tương quân cũng rất yêu thích nàng…khẽ thở dài…Nhật nhật của hắn coi bộ không có hy vọng rồi.

Theo như ý của nàng bọn họ mở một chòi nhỏ phát chẩn cho nạn dân, còn số còn lại thì cho người giả trang thành thương buôn vận chuyển về tướng quân phủ ở Sa Hà trấn. Vì không có nhiếu binh lính nên một mình Vô Tình phải đảm nhận trọng trách vận chuyển này. Hắn nhăn nhó lên đường nếu thực sự có thể giao cho kẻ khác hắn sẽ đẩy ngay trách nhiệm này.

Thương thế của trầm Thiên vô cùng nghiêm trọng Mộng Nguyệt luôn túc trực ngày đêm bên cạnh chăm sóc hắn đến nay thương thế kia cũng xem như ổn định. Nhìn người trên giường mỉm cười mà nàng chợt lúng túng.

- Lên đây với ta, nàng định ngồi đó mà ngủ sao? Hắn mỉm cười nhìn vẻ mặt ửng đỏ lúng túng của thê tử. Vài ngày qua nàng cứ ngủ gục bên cạnh giường toàn để hắn người đang trọng thương ãm lên giường.

- Hay là để ta xuống ẵm nàng như mấy hôm trước….Hắn hài hước trêu chọc tiểu thê tử đáng yêu.

- Ta…ta… Nàng ấp úng nửa ngày cũng không biết nói gì. Bọn họ dù bái đường thành thân nhưng đến nay chưa tính là thân mật, chỉ trừ lần đó , nhưng liệu hắn có nhận ra nàng? Nếu hắn không nhận ra, không nhớ nàng thì làm thế nào đây? Làm sao giải thích, hắn liệu sẽ tin nàng sao? Nàng lúc đó và bây giờ khác biệt khá lớn, ngày đó về cung đến bả