XtGem Forum catalog
Lỡ Yêu Thanh Mai Trúc Mã

Lỡ Yêu Thanh Mai Trúc Mã

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322082

Bình chọn: 9.5.00/10/208 lượt.

u Đồng còn thích anh. . . . . .

Anh tự cho là đúng, nhưng không biết lòng của Hàn Thiếu Đồng đã bị một người đàn ông khác tiến vào chiếm giữ, không còn có dung nạp vị trí của anh.

Ôm lấy Tiểu Hùng đi ra thang máy, Hàn Thiếu Đồng kinh ngạc nhìn Quan Thiên đứng ở cửa bên, tựa hồ đang đợi mình.

"Thế nào?"Thấy anh mặc áo mỏng manh đứng ở cửa bên, cô vội vã đi lên trước, mang anh trở về nhà. "Anh không lạnh sao?"

Cô một tay lau mặt của anh, cảm giác lạnh như băng để cho cô nhíu mày. "Mặt của anh lạnh băng."

"Anh không sao." Thượng Quan Thiên chậm chạp lắc đầu một cái, tròng mắt đen âm trầm đoán không ra .

Đáng tiếc Hàn Thiếu Đồng không có phát hiện. "Em đi nấu chút canh gừng cho anh uống. Nhanh đi lấy thêm một bộ y phục đi! Anh lạnh như mới từ trong tủ lạnh đi ra vậy."

Đem Tiểu Hùng đặt ở trên ghế sa lon, cô đi vào trong phòng bếp, bắt đầu nấu canh gừng cho anh.

Thượng Quan Thiên nhìn chằm chằm bước chân nhẹ nhàng và bóng lưng cô. Nhìn thấy Dương Tuấn Ngạn, để cho cô cao hứng như thế?

Mới vừa phát hiện cô không ở trong nhà, anh lập tức theo đi ra ngoài, lại thấy Dương Tuấn Ngạn đưa Tiểu Hùng cho cô.

Anh cho là, cô đã không còn thương Dương Tuấn Ngạn rồi, nhưng là, thấy Dương Tuấn Ngạn đưa Tiểu Hùng, mà cô lại không có cự tuyệt! Để cho lòng tin của anh bị dao động.

Anh theo đuôi cô đi vào phòng bếp, giống như lơ đãng hỏi: "Tiểu Hùng kia thật đáng yêu, người nào tặng đó?" Nếu như cô nguyện ý hướng tới anh thẳng thắn, vậy thì đại biểu trong lòng cô có anh.

"Em tự mua ."Cô cười khanh khách nói.

Tiền con Tiểu Hùng, mấy ngày nữa cô sẽ trả lại cho Dương Tuấn Ngạn, cho nên chưa tính là anh đưa cho, huống chi, cô cũng không cần anh đưa đồ, còn ước gì cùng anh nhất đao lưỡng đoạn!

Cô bây giờ, chỉ muốn sớm ngày cởi ra tâm kết của mình, không để cho Thượng Quan Thiên chờ đợi quá lâu.

Hàn Thiếu Đồng trả lời, làm tổn thương lòng Quan Thiên.

"Vậy sao?" Ví cùng điện thoại di động đều đặt ở trên bàn sách, cô lấy tiền ở đâu mua con Tiểu Hùng này? !

Tại sao cô muốn lừa gạt anh? Tại sao không nói thật với anh?

Nếu như vẫn yêu Dương Tuấn Ngạn, vì sao không trực tiếp nói rõ đối với anh?

Vết thương trong lòng không ngừng mở rộng, cánh cửa lòng cảm giác đau triệt trong nháy mắt xuyên qua, làm anh khó thở.

"Lại chờ một chút, hảo hảo uống canh gừng sẽ rất nhanh nấu xong đó!" Hàn Thiếu Đồng không biết Thượng Quan Thiên đang tâm tình mãnh liệt, tự mình cười đến ngọt ngào, đem gừng ném vào nồi nước nóng hổi. "Mặc dù bình thường em không giỏi, nhưng em có kỹ thuật nấu canh gừng hạng nhất, Dương Tuấn Ngạn cũng nói uống ngon."

Cô không tự chủ lời nói mặc dù vô tâm, lại làm tim anh se lại.

Tròng mắt buồn bã, anh đột nhiên tiến lên vươn cánh tay đem lấy cô ôm thật chặt vào trong ngực, lực đạo lớn đến cơ hồ làm đau cô.

"Thế nào? Thượng Quan Thiên anh làm đau em." Lực đạo của anh làm cô nhíu mày, muốn tránh ra khỏi kiềm chế.

Anh không nói một câu, nhắc tới cằm của cô lui về phía sau tới góc độ thích hợp, bá đạo phải gần như thô man hôn lên đôi môi đỏ mọng không hề phòng bị. . . . . .

"Ừ. . . . . ." Hàn Thiếu Đồng giùng giằng, lại bị Thượng Quan Thiên cầm thật chặt hai cổ tay, không cho phép cô làm ra bất kỳ phản kháng cử động của anh.

Thế nào?Anh thế nào đột nhiên trở nên thô lỗ thế này?

Thượng Quan Thiên tùy ý thưởng thức đôi môi đỏ mọng ngọt ngào, giày xéo hôn cánh môi sưng đỏ .

Rốt cuộc đôi môi ngọt ngào này, đối với anh nói qua bao nhiêu lời nói dối? Đôi môi này làm người ta điên cuồng, ngoài anh ra, rốt cuộc hôn qua bao nhiêu đàn ông?

Trong lòng lửa ghen che mắt lý trí, anh tự tay đóng gas, đem lấy cô chống đỡ trên bồn rửa lạnh như băng.

Bàn tay đang xâm lược, sau một khắc cô đang trừng mắt xé áo sơ mi trên người cô ra, cúc áo tứ tán, viên viên rơi xuống trên mặt đất.

Cô sợ hãi giùng giằng, móng tay bén nhọn vô tâm từ trên mặt anh lướt qua, lưu lại vết đỏ nhàn nhạt.

Đau nhói ở trên má tràn ngập, Thượng Quan Thiên hơi ngẩn ra.

"Em. . . . . ." Hàn Thiếu Đồng hốt hoảng lau mặt anh, đau lòng vết thương trên gò má anh "Thật xin lỗi, em không phải cố ý, chỉ là một lúc bị hù sợ. . . . . ."

Đây cũng là lời nói dối sao?

Cô… rốt cuộc một câu nào là thật, một câu nào là giả, anh đã chia tay không ra ngoài!

"Tôi muốn! Cho tôi."Anh thấp giọng nói, không đợi cô đáp lại liền lột ra y phục trên người cô, từng món một ném trên mặt đất, cùng cúc áo vô tội nằm ngang ở chung một chỗ.

Đem bờ ngực cô nhét vào trong miệng, anh trêu đùa, gặm cắn, khiến ngực cô dính vào sâu hơn một tầng đỏ tươi.

"A. . . . . ."Nhiệt tình của anh làm cô đỏ bừng cả mặt, nhắc nhở phòng bếp không phải là địa điểm thích hợp."Lên giường. . . . . ."

"Không!" Anh cởi ra quần dài của cô, bàn tay trượt vào trong quần lót nho nhỏ, ngón tay thon dài ấn lên tiểu hoa hạch mềm mại ướt át, không nhanh không chậm mà chuẩn bị.

mật hoa rò rỉ chậm rãi chảy xuống khe huyệt, dính trên tay anh.

"Ừ. . . . . ." Thật là mắc cỡ đó!

Cô đỏ khuôn mặt nhỏ nhắn mị thái xinh đẹp ngượng ngùng làm anh cũng không chịu được nữa cởi quần lót cô ra, cởi quần dài của mình cùng qu