XtGem Forum catalog
Lỡ Yêu Thanh Mai Trúc Mã

Lỡ Yêu Thanh Mai Trúc Mã

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321755

Bình chọn: 8.5.00/10/175 lượt.

cánh môi trở nên không có chút huyết sắc nào, không nói một câu.

Ghét! Anh tại sao có thể nói lời nói dụ dỗ này? Anh tại sao có thể dùng cái loại thủ đoạn hèn mọn này đến xin cô tha thứ? Lòng của cô bắt đầu mềm hoá.

"Không thể. . . . . ." Cuối cùng cô vẫn là lắc đầu một cái, cự tuyệt anh.

"Tại sao?Chỉ vì anh. . . . . ."

"Không phải, bởi vì chúng ta có khoảng cách quá xa."

"Có ý tứ gì?"Thượng Quan Thiên nhăn lại đôi mày.

"Anh là người thừa kế tập đoàn, đồng thời cũng là giới tư pháp. . . . . ."

"Ba anh là con nuôi." Thình lình, Thượng Quan Thiên nói ra sự thật kinh người. "Ông là tổ phụ thu dưỡng anh để tiếp nhận xí nghiệp. Cho nên chính thức mà nói, anh chưa tính là người thừa kế tập đoàn.Về phần giới tư pháp, nếu là em cho là việc này kéo dài khoảng cách giữa chúng ta, như vậy ngày mai anh thông báo với các đại báo chí tạp chí, tuyên bố chính thức về hưu, không bao giờ giao thiệp với giới tư pháp nữa."

Nhiều vinh dự cùng tài phú hơn nữa, cũng so ra kém người trong ngực.Vì cô, anh có thể cái gì cũng không muốn, chỉ cầu cô ở lại bên cạnh mình.

"Anh . . . . ." Cô rưng rưng quay đầu lại nhìn khuôn mặt phong trần mệt mỏi "Anh trở nên thật là tiều tụy. . . . . ."

Mặt của anh thật gầy quá, cô không nhịn được đau lòng lau mặt của anh.

"Ở lại bên cạnh anh, chỉ vì em, anh cái gì cũng nguyện ý."Anh đè lại tay của cô, cảm thụ giống như tay cô gầy đi không ít.

Một hơi ngăn ở ngực, cô vô lực lắc đầu một cái "Không đáng giá, căn bản em cũng không đáng giá cái người này sao làm. . . . . ." Vì cô, anh buông tha tất cả, cô căn bản cũng không đáng giá.

"Toàn thế giới, trừ em ra, không còn có người đáng giá để anh làm như vậy. Em là tất cả của anh, không có em, thế giới này đối với anh mà nói cũng không có ý nghĩa." Anh từng chữ từng câu nói, mang theo thật lòng cùng tất cả tình ý. "Chỉ cần em lưu lại, cũng đừng rời khỏi anh nữa, anh có thể cái gì cũng không muốn."

"Anh thật ngu ngốc. . . . . ." Từng chữ từng câu của anh khắp nơi đả động lòng của cô, nay cô không cách nào kháng cự tình ý này.

" , ." Đây là anh đã từng nói qua với cô. "Anh yêu em, em là nguyên nhân anh sống."

Anh hoàn toàn phá vỡ vụn lý trí cuối cùng cô cũng kềm nén không được nữa xông về trước, hai tay leo lên gáy của anh, đem khuôn mặt đẫm nước mắt vùi sâu vào ngực của anh, không cách nào nói lên ngôn ngữ .

Thì ra là enh đã sớm thừa nhận yêu mình. . . . . .

Cô hoàn toàn thần phục, không thể tiếp tục băn khoăn, chỉ muốn cả đời ở bên người anh.

Cô quả thật rất vô dụng, nhưng cô lại có nguyện ý vì anh, bỏ đi nỗi sợ bị ném bỏ.

Vì anh, cô nguyện ý cởi ra tâm kết của mình, không hề cố chấp nữa; cô nguyện ý mở miệng thừa nhận thật ra thì cô cũng thương anh.

Đúng vậy, cô thật thương anh.

Trên mặt hiện đầy nước mắt cô, ở trong lòng anh lộ ra một nụ cười nhàn nhạt hạnh phúc.

Lòng anh đủ hài lòng ôm chặt cô, nhẹ dụ dỗ ở bên tai cô nàng nói nhỏ: "Em còn không có nói với anh em yêu anh." Anh đã nói, không phải cô nên "Trả lễ lại" đối với anh cũng nói lại một lần?

Nghe vậy, cô cười nhẹ ra tiếng, cho anh tính trẻ con.

Nhưng là, cô cố tình không nói, cố ý muốn anh tâm nhột khó nhịn.

"Tại sao không nói? Chẳng lẽ em không yêu anh?" Biết rất rõ ràng lòng của cô, nhưng anh vẫn hết sức cố chấp với một câu yêu kia.

Hồi này, Bà Lão cũng không nhịn được bật cười.

"Bà nội, thế nào bà cũng cười con?!" Thượng Quan Thiên rất vô tội nhìn về bà nội mà anh kính trọng." Còn nữa..., bà nội bà tại sao không nói cho con, Tiểu Đồng ở nơi này?Con đã tìm cô ấy toàn bộ ba tháng."

"Ha ha ha, Bà lớn tuổi, không nhớ nổi con bé là người bạn thanh mai trúc mã của con. Hơn nữa, trong nhật ký của con tấm hình kia là chụp bảy năm trước, Tiểu Đồng trở nên xinh đẹp như vậy, Lão Bà thế nào nhớ được?"Lão Bà Bà thoải mái mà đem tri tình bất báo tội danh đẩy được một duy trì hai sạch.

Bà nội?

Chôn ở bộ ngực Thượng Quan Thiên Hàn Thiếu Đồng nghe anh đối với bà lão gọi, nhất thời ngây dại. Cô ngây ngốc ngẩng đầu lên, qua lại dò xét hai bà cháu.

"Bà nội?"

"Đúng vậy a, nha đầu, Daniel chính là cháu trai của bà." Bà Lão rộng rãi gật đầu một cái.

Khuôn mặt Hàn Thiếu Đồng lập tức dính vào một mảnh rặng mây đỏ.Trước cho nên không hề băn khoăn mà nói ra với Bà tình cảm của cô đối với Thượng Quan Thiên, vì Bà cũng không nhận ra Thượng Quan Thiên;cô vạn vạn không nghĩ tới, Bà lại là bà nội Thượng Quan Thiên.

"Nha đầu, yên tâm đi! bà sẽ không nói cùng nó." Bà Lão dí dỏm mà nháy mắt mấy cái với Hàn Thiếu Đồng.

Thượng Quan Thiên muốn hỏi tới, lại bị một đám ký giả thình lình xuất hiện bao bọc vây quanh, một tay anh vòng chắc Hàn Thiếu Đồng, thân thể thon dài bền chắc đem bà nội tuổi già nua bảo hộ ở phía sau.

"Thượng Quan tiên sinh, xin hỏi lời đồn đãi anh phải dời chiến lược Á châu có phải là thật hay không?"

"Thượng Quan tiên sinh, mời đáp lại một chút đi!"

Tất cả vấn đề, Thượng Quan Thiên đều không đáp lại, chỉ cảm thấy chán ghét.

"Xin lỗi, tôi không muốn đáp lại bất cứ vấn đề gì.Xin cho chúng tôi rời đi."Anh bước qua bọn họ ký giả bao bọc vây quanh, đối với bọn anh là lòng tham bấ