Lỡ Yêu Thanh Mai Trúc Mã

Lỡ Yêu Thanh Mai Trúc Mã

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321855

Bình chọn: 10.00/10/185 lượt.

ơi sống bóp chết ──"Câm miệng!" anh không nhịn được xốc cổ áo lên, kéo cô rời đi khỏi tầm mắt của mọi người.

Mọi người kinh ngạc nhìn động tác thô bạo của Thượng Quan Thiên ──

"Ôi trời ơi!!!Bọn họ không phải là muốn tìm một chỗ quyết chiến sinh tử chứ?" Sư Đệ mới vừa bị ném không hiểu kêu trời gọi đất, trên phim ảnh tình tiết trong phim bộ lúc tám giờ đúng đều là làm như vậy. . . . . . "Chúng ta không cần đi ngăn cản bọn họ sao?"

Thượng Quan Thiên lớn như vậy lại dữ dội, Hàn Thiếu Đồng chuyến này "lành ít dữ nhiều" rồi. . . . . .

"Đần!"Từng người một phiên dùng sức đập xuống đỉnh đầu tên Sư đệ vừa mới gia nhập.

"Làm cái gì à?" Tân Sư đệ che đầu bị gõ rất đau la hét hỏi.Bọn họ sao lại dùng sức gõ đầu của anh như vậy? Nếu là gõ đần thì làm sao bây giờ?

"Bằng loại người thân thủ như cậu đòi đi ngăn cản bọn họ, cậu tự đâm đầu vào chỗ chết đi!" Đại sư huynh khinh thường liếc anh một cái, quay mặt sang một bên không để ý tới anh.

"Ách. . . . . ."Cũng đúng, lấy thân thủ anh bây giờ, cũng mới vừa rồi bị Thượng Quan Thiên nghiêm túc "Dạy" làm hư tổn hết cả người, tình trạng của anh so với Hàn Thiếu Đồng càng thêm nguy hiểm.

Cho nên xin thần linh khắp nơi hãy bảo vệ Hàn Thiếu Đồng! Ngàn vạn lần đừng để cho cô ấy sớm như vậy đã "Hương tan ngọc vỡ"!

Bị xách về Thượng Quan gia, Hàn Thiếu Đồng vô tội ngồi ở trên giường của anh, không hiểu anh vì sao mà có nét mặt lo lắng.

Cô cũng chỉ là nói một câu so với mình lùn hơn mà thôi. . . . . . Trước kia cô cũng thường thường nói!

"Úp sấp trên giường, đem áo tập cởi ra!"Thượng Quan Thiên từ trong hộp tìm ra thuốc cao mình thường dùng, chính anh cũng thường thường bởi vì khiêu chiến vượt cấp mà bị các sư huynh khác đánh trên người xanh một miếng, tím một khối , cho nên đối với chuyện bôi thuốc đã sớm vô cùng thuần thục.

"Cái gì? !"Cởi quần áo? Hàn Thiếu Đồng vội vàng từ trên giường nhảy lên, lại làm động tới vết thương ngang hông, đau đến mức đúng như anh mong muốn nằm lỳ ở trên giường giả chết. "Nè, Tiểu Nhật Thiên, cậu ở đây mở cờ trong bụng mà cười ghẹo mình". Cô cà lăm hỏi.

Ô ô ô. . . . . . Thật là đau! Trước kia vết thương nhỏ cùng lần này so với nhau, thật sự là gặp sư phụ nha!

"Đừng kêu! Đợi mẹ tớ đến, bản thân mình tự giải thích với mẹ và Dì Hàn." anh nặn ra một chút thuốc cao "Không cởi quần áo, đem đai lưng cởi ra, vén cao y phục cũng được."

"Tớ không nhờ cậu bôi thuốc giúp. . . . . ." Phần xấu hổ của con gái nổi lên trong lòng cô thế nào cũng không muốn lộ ra bất kỳ một tấc phần lưng da thịt ở trước mặt anh.

"Vậy cậu muốn khiến Dì Hàn biết?" Một câu nói, cũng đủ để làm cho cô ngậm miệng.

Nếu là Dì Hàn biết Hàn Thiếu Đồng luyện tập Judo bị thương, về sau cô cũng đừng hòng nghĩ đến đàn tràng ── đây là điều kiện học Judo cô cùng Dì Hàn lập ra.

Biết rõ lý do này, cho nên cô vẫn luôn rất cẩn thận bảo hộ mình, không để cho mình chịu đả thương nghiêm trọng, cho tới hôm nay bị anh đánh rơi nặng như vậy. . . . . .

"Nếu không phải là cái người này dùng sức ném tớ, tớ cũng sẽ không như vậy. . . . . ." Bẹt bẹt cái miệng nhắc nhở, cô nàng đáng thương trả lời, tay nhỏ bé lại bị thuyết phục eo lưng vén lên.

"Nếu không phải là cậu khi đó làm phân tâm, tớ sẽ không dễ dàng bị ngã xuống như vậy ” Nói đi nói lại, cô chỉ là muốn trốn tránh trách nhiệm cho anh thôi!

"Cậu là đồ đáng ghét nhất rồi !"Cô buồn buồn không vui cởi đai lưng ra, lại vén không nổi y phục sau lưng, gò má đỏ ửng lặng lẽ dính vào, cô ngượng ngùng vùi mặt vào trong drap.

Làm sao bây giờ? Từ lúc còn nhỏ đến giờ, cô cũng không để cho bất luận kẻ nào thấy thân thể mình, cho dù là mẹ cũng không thể; hôm nay lại phải cho tên hàng xóm đã ở chung từ nhỏ đến lớn này nhìn thấy, hơn nữa là con trai. . . . . . Làm sao bây giờ? Cô thật sự rất thẹn thùng. . . . . .

"Thế nào không đem áo vén lên? Tay của tớ chưa đến. "Cánh tay dừng tại giữa không trung bởi vì cô chần chờ mà ê ẩm." Nhanh lên một chút, đừng làm cho tớ chủ động giúp cậu!"

Anh tuyệt đối không cảm thấy có cái gì không đúng, chỉ cảm thấy cô không sảng khoái giống thường ngày như vậy.

Thượng Quan Thiên ngu ngốc! Cô là con gái! Thông minh như anh, rốt cuộc có hiểu hay không cái gì gọi là"trai gái khác nhau"?

Hít sâu một cái, cô khẽ run tay lui về phía sau chậm rãi bắt đầu vén y phục lên, da thịt phần lưng trắng nõn từng tấc phơi bày, da thịt tiếp xúc không khí hơi lạnh, làm cô nổi da gà không khỏi toát ra.

Tựa hồ không nhịn được việc cô chần chờ, một tay khác của Thượng Quan Thiên thay thế động tác của cô, lập tức liền đem áo của cô vén đến nơi cao nhất, thẳng đến bóng lưng, lộ ra toàn bộ phần lưng .

Một khối bầm đen chiếm cứ ở ngang hông trái, da thịt trắng nõn khiến vết bầm đen càng thêm lộ ra vẻ đáng sợ.

"A!"Anh đột nhiên xuất hiện động tác làm cô kinh hoảng, không khỏi phát ra tiếng thét chói tai.

"Đừng kêu!"Anh một tay che cái miệng nhỏ nhắn phát ra tiếng, xác định mẹ không có vì tiếng thét chói tai của cô mà đi tới, mới thả ra. "Cậu kêu cái gì?Chẳng qua là cái lưng mà thôi."

"Khốn kiếp! Cái gì chẳng qua là lưng mà thôi?" Cô cũng là con gái


Old school Easter eggs.