Lưu Manh Đại Hiệp

Lưu Manh Đại Hiệp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321053

Bình chọn: 10.00/10/105 lượt.

g thành Tô Châu ăn

xin mà sống, không biết khi nào thì đói chết ở dưới gầm cầu. Tiểu tử xem vị lão tiên sinh này tiên phong đạo cốt, khẳng định rất có năng lực,

liền cầu hắn thu lưu tiểu nhân, làm nô làm phó không sao, chỉ cầu có một miếng cơm ăn, đáng tiếc lão tiên sinh……” điều thứ nhất trong thủ tục

của lưu manh, nói chuyện ấp a ấp úng, nửa thật nửa giả, mới hù được

người. “Tiên nữ tỷ tỷ, xin ngươi hảo tâm hỗ trợ van cầu lão tiên sinh,

thu tiểu tử đi!”

Nghe xong lời nói này Đinh Đinh hai mắt lưng tròng đẫm lệ, tuổi nàng

thường tràn ngập tình yêu, bình thường hay kiểm tra tiểu hầu bị thương,

đem chim nhỏ về nhà nuôi, huống chi là một con người ?

Lập tức, nàng mắt to sáng ngời nhìn về phía phụ thân.

Đinh Hoàn há hốc mồm, này Khúc Địch theo hắn ba ngày, chưa từng có

nói với hắn trên nửa câu, như thế nào đột nhiên liền biến thành muốn hắn thu lưu, bản thân hắn cũng không hiểu?

“Phụ thân.” Đinh Đinh dậm chân nói: ” Người bình thường không phải

thường hay dạy Đinh nhi, lão ngô lão cùng với nhân chi lão, ấu ngô ấu?

Làm người phải có tấm lòng từ bi, người như thế nào gặp một đứa nhỏ đáng thương như vậy cũng không chịu giúp đỡ một phen?”

“Ta……” Đinh Hoàn vô tội a! Đang muốn kêu oan.

Bên này, Khúc Địch đã muốn bắt đầu đùa giỡn vô lại, bang bang phanh,

dập đầu lung tung. “Tiên nữ tỷ tỷ, ngươi giúp ta đi! Tiên nữ tỷ tỷ, tiểu tử cấp ngươi dập đầu, nguyện ý cả đời nhất định đi theo bên người của

ngươi làm trâu làm ngựa, chỉ xin ngươi thu lưu tiểu tử, cấp tiểu tử một

miếng cơm ăn, tiên nữ tỷ tỷ……” Đương nhiên rồi, ở trong lòng Khúc Địch

thầm nghĩ, cả đời này nhất định còn bao gồm cả đồng thực cộng tẩm (cùng nhau ăn cùng nhau ngủ), vành tai và tóc mai chạm vào nhau……

“Uy!” Đinh Hoàn phát hiện trong mắt của Khúc Địch không có ý tốt,

đang muốn ngăn cản nữ nhi dẫn sói vào nhà, nữ nhi cũng đã tự chủ trương

kéo Khúc Địch đi vào trong phòng.

“Khúc Địch…… Ân, về sau ta còn là gọi ngươi Tiểu Địch đi, như vậy có

vẻ không xa lạ. Phụ thân không thu lưu ngươi không quan hệ, ta thu, cũng không cần ngươi làm trâu làm ngựa, dù sao Bạch Vân trang cũng không

thiếu một miếng cơm cho ngươi ăn, ngươi liền làm……” Nàng xem xem Khúc

Địch chỉ đứng tới bên tai của mình, trực giác liền cho rằng hắn tuổi còn rất nhỏ. “Làm đệ đệ của ta đi, ta cho tới bây giờ cũng không có huynh

đệ tỷ muội, thực hâm mộ người ta tỉ đệ hài hòa, ngươi nhận ta làm tỷ tỷ, về sau ta nhất định hội hảo hảo chiếu cố ngươi.”

Ta mới không cần làm đệ đệ ngươi, ta muốn làm tướng công của ngươi.

Khúc Địch trong lòng nghĩ như vậy, miệng lại ngọt giống như mật ong.

“Tiểu Địch thật sự là phước đức ba đời mới có thể có một tiên nữ tỷ tỷ

xinh đẹp đến như vậy , tỷ tỷ, tỷ tỷ……” Nói xong, hắn đầu liền hướng vào

trong lòng của Đinh Đinh cọ, đem Đinh Hoàn ở ngoài phòng nhìn thấy tròng mắt đều nhanh muốn nhảy ra.

Thật sự là…… Trên đời này cư nhiên có

tiểu tử vô lại như vậy, đứng trước mặt của hắn mà tiểu tử này lại dám ăn đậu hũ của nữ nhi hắn, tuy rằng Đinh Đinh tuổi còn nhỏ, không hiểu

chuyện nam nữ, nhưng Đinh Hoàn cũng không thể trơ mắt nhìn nữ nhi của

mình bị người khinh bạc a!

Hắn lắc người một cái, một thân ảnh bỗng nhiên thoáng hiện ở trước

mặt Khúc Địch cùng Đinh Đinh , đại chưởng lóe gió nhẹ, giây lát sau, cổ

áo của Khúc Địch đã rơi vào trong tay hắn.

“Phụ thân, người muốn làm gì? Người không được khi dễ đệ đệ.” Đinh Đinh giậm chân kêu.

Đinh Hoàn thật là khóc không ra nước mắt a! Đây không phải kêu nữ sinh hướng ngoại?

Đều là lỗi của hỗn trướng Khúc Địch này, hắn oán hận trừng mắt nhìn

Khúc Địch, lại luyến tiếc mắng nữ nhi nửa câu, lão bà của hắn vì sinh nữ nhi nên mất, cốt nhục duy nhất này là bảo bối trong lòng của hắn a!

Rơi vào đường cùng, Đinh Hoàn chỉ có thể thở dài một tiếng. “Đinh nhi đừng khẩn trương, phụ thân chính là muốn cùng vị “hảo” đệ đệ của ngươi

tán gẫu một chút thôi, ngươi đi trước làm mấy món điểm tâm, phụ thân khó mua được rượu, đêm nay vừa vặn nhấm nháp một phen”. Hắn còn cố ý cường

điệu từ “Hảo”, Khúc Địch này thật đúng là hảo còn hơn cả vương bát đản.

“Thật sự?” Đinh Đinh mặt hiện lên nghi hoặc.

Nghĩ đến ngày sau còn muốn thú Đinh Đinh, Đinh Hoàn là nhạc phụ tương lai của hắn, Khúc Địch cười hì hì làm người tốt. “Tỷ tỷ yên tâm, xem ra lão gia tử sẽ không làm khó dễ ta,” Hắn giả bộ làm biểu tình ủy khuất.

“Chỉ cần có thể cùng tỷ tỷ một chỗ, mặc kệ lão gia tử đối với ta đưa ra

yêu cầu gì, ta đều đáp ứng.”

Đinh Hoàn quả thực tức đến muốn thổ huyết, trường kiếm của hắn nổi

danh trong giang hồ, cũng nhận ra không ít kẻ xấu xa, ác bá, lại chưa

từng thấy qua người lọc lõi* như Khúc Địch, quả thực là một thân ti bỉ,

vô sỉ, gian trá, giảo hoạt.

Lọc lõi: (châm biếm người có nhiều kinh nghiệm nhưng láu lỉnh)

Đinh Đinh liếc Đinh Hoàn một cái. “Phụ thân nói thánh nhân chi đạo,

Đinh nhi một chữ cũng không dám quên, mong rằng phụ thân nói được thì

làm được.”

Đinh Hoàn bị hai đứa nhỏ tuổi cộng vào cũng không bằng một nửa của

hắn hoàn toàn đả bại, bất đắc dĩ cúi đầu. “Phụ thân thật sự muốn cùng

tiểu tử này nói mấy


XtGem Forum catalog