
, nhưng…… ta cũng cần phải biết
chữ viết trên đó mới được a!”
Ngượng ngùng, Khúc Địch là cô nhi, lại được khất cái nuôi lớn, hắn không biết chữ a!
Thời gian bữa tối, Đinh Đinh đã rửa mặt chải đầu sạch sẽ thì Khúc Địch đi vào nhà ăn.
Ban đầu vì quần áo của Khúc Địch thật sự rất rách nát, mà Bạch Vân
trang lại không có quần áo của tiểu nam hài, cho nên hắn hiện tại mặc
trên người là áo cũ của Đinh Đinh.
Vốn nam mặc nữ trang hẳn là rất quái lạ, bất quá khuôn mặt giấu dưới
lớp bụi bẩn của Khúc Địch là tuấn tú nho nhã, mặt mày thanh linh, mặc
vào nữ trang cũng sạch sẽ, nếu không có tà khí như thế nào cũng không
thể lấn áp được trong mắt, rõ ràng chính là kim đồng ở trên thiên đình
hạ phàm.
Không nói Đinh Đinh bị dọa nhảy dựng khi thấy Khúc Địch rửa mặt chải
đầu xong, liền ngay cả người biết nhiều người như Đinh Hoàn liếc thấy bộ mặt của Khúc Địch, trong lòng cũng là kinh động thật lớn.
Xem ngũ quan của Khúc Địch, mi thanh mục tú, mũi thẳng, đôi môi nở
nang, mi gian một chút thanh linh, rõ ràng tướng thông minh hơn người.
Đáng tiếc a đáng tiếc, hắn hai mắt sáng nhưng mà bất chính, nếu không dạy dỗ tốt, tương lai nhất định làm hại thiên hạ.
Nhưng Khúc Địch sống đầu đường lâu ngày, hơi thở lưu manh đã muốn
dưỡng thành, muốn dẫn hắn về chính đồ phải phí bao nhiêu công phu?
Đinh Hoàn trong lòng chợt mây đen bay đầy trời, không biết nên làm
như thế nào cho phải với Khúc Địch, hắn là người có lòng từ ái , năm nay năm mươi tuổi, lại chưa thu đồ đệ, thật sự là hảo đồ đệ có căn cốt khó
cầu.
Nay Khúc Địch lương tài mĩ ngọc như vậy ngay tại trước mắt, nhất thời đã nghĩ thu hắn nhập môn.
Khúc Địch lúc trước không luyện được một thân hảo bản lĩnh, đã là
gian hoạt xảo quyệt như thế, nếu thực tập cho hắn võ nghệ cao thâm, hắn
lại không chịu giáo dưỡng, tương lai thiên hạ nhất định có đại tai họa……
“Cha, ngươi xem, đệ đệ thật khá có phải hay không?” Đinh Đinh đối Khúc Địch yêu thương nói.
Nàng thuở nhỏ mất mẹ, không có huynh đệ tỷ muội làm bạn, trong núi
tịch liêu. Khó gặp được một cái oa nhi phấn điêu ngọc mài, lại ngọt như
mật, tỷ tỷ dài, tỷ tỷ ngắn, tinh thông mọi thứ làm nũng an ủi dỗ dành,
làm sao mà nàng không vui sướng như điên được?
“Đệ đệ, đệ đệ, ngươi mau ngồi xuống.” Đinh Đinh đem Khúc Địch ấn ngồi ở ghế bên cạch, thuận tay giúp hắn thêm chén cơm, thịt cá, dưa rừng và
trái cây liên tiếp hướng vào trong bát hắn. “Từ hôm nay trở đi, chúng ta chính là hảo tỉ đệ, đệ đệ ăn nhiều một chút, ngươi hiện tại liền có bộ
dáng hảo như thế, tương lai lớn lên, nhất định là anh tuấn uy phong, tỷ
tỷ nghĩ liền cảm thấy hảo kiêu ngạo.”
Khúc Địch nhìn đồ ăn cao như núi trong bát, không khỏi cảm thấy có
chút cay mũi. Từ khi có trí nhớ tới nay, có người nào từng đối xử với
hắn như thế chưa? Đinh Đinh không hổ là hảo lão bà hắn nhìn trúng, tính
tình quả nhiên ôn nhu lại thiện lương. Hắn càng thêm kiên định quyết
tâm, sau khi lớn lên không phải Đinh Đinh không cưới.
“Đệ đệ, ngươi ngày thường khuôn mặt đẹp như vậy, sau khi lớn lên cũng không thể đi nơi nơi gạt nữ hài tử nhà người ta nha! Ta xem trong sách
thấy rất nhiều nam nhân anh tuấn đều không có lương tâm, đi khắp nơi lưu tình, ta ghét nhất cái loại người này.” Đinh Đinh cứ chia thức ăn cho
hắn, trong miệng cứ lải nhải lẩm bẩm, hoàn toàn đã coi hắn trở thành
người một nhà.
Khúc Địch trong lòng ấm áp, trên mặt cũng là một bộ dạng khinh thường ”Ta mới không có kiên nhẫn đi ứng phó với những nữ nhân nhàm chán
này.” Hắn chỉ cần hảo tỷ tỷ này tương lai gả cho hắn làm vợ thì tốt rồi.
Đinh Đinh sờ sờ đầu hắn. “Đệ đệ, ngươi mở miệng là hô “ta” thật sự bất nhã, về sau không nên nói như vậy được không?”
Nàng nếu dùng câu nói mệnh lệnh, Khúc Địch khẳng định không để ý tới
nàng, nhưng nàng là dịu dàng khuyên nhủ, làm cho Khúc Địch nhất thời cự
tuyệt không được,miệng chu lên. “Kia ta…… Ai nha, tỷ tỷ vậy yếu nhân nên nói như thế nào đây?”
“Ngươi có thể tự xưng là tại hạ, bỉ nhân, tiểu sinh, bằng không nói thẳng “ta” cũng có thể a!”
“Hảo phiền toái.” Hắn vốn đang nghĩ xưng gia, nếu không có ba bữa
không lo, vóc dáng cũng không lớn, tại sao phải sử dụng danh hiệu “Ta”
Này ? Hiện tại mà ngay cả “Gia” Cũng không có thể xưng, nhưng là…… Đinh
Đinh giống như thực hy vọng hắn thay đổi, kia…… Sửa liền sửa đi! “Ta……
Không, là ta…… Cái kia tỷ tỷ, chúng ta cùng nhau ăn cơm đi!”
“Hảo đệ đệ, ngoan đệ đệ, ngươi thật sự là bảo bối của ta.” Đinh Đinh thiên chân vô tà, một lòng nhận thức đệ đệ này.
“Ân hừ!” Bị bỏ quên, Đinh Hoàn ho nhẹ một tiếng, mang theo khúc áo
Khúc Địch, kéo đến bên cạnh bản thân, làm cho Khúc Địch không có cơ hội
khinh bạc Đinh Đinh.
“Phụ thân, người như thế nào lại đối với đệ đệ thô lỗ như vậy?” Đinh Đinh không chấp nhận.
Đinh Hoàn lúc này cũng không để ý nữ nhi hờn dỗi, hai mắt như kiếm,
đâm thẳng vào khuôn mặt của Khúc Địch. “Khúc Địch, năm nay mấy tuổi?”
“Mười hai.” Đối mặt với Đinh Hoàn, Khúc Địch cũng sẽ không có đối xử tốt giống như Đinh Đinh, lập tức thanh âm lạnh ba phần.
“Di?” Đinh Đinh kinh hô. “Ngươi cư nhiên lớn hơn ta b