
vừa thấy đối phương công nhiên vũ nhục cùng khiêu
khích mình, liền bất chấp tất cả, phàm là kỹ năng nào có thể sử dụng
được đều hướng Không nên mà quăng tới, hắn công kích điên cuồng với uy
lực kinh người, dù với một người máu nhiều phòng thủ cao như Không nên,
cũng bắt đầu bị tuột máu từ từ, đương nhiên Độc lai độc vãng cũng bị
giảm máu theo, nhưng xem ra tên kia muốn chọn phương thức tự sát, bởi vì mọi người đều biết, chiêu thức đáng sợ nhất của ngủ độc chính là khi
máu tuột xuống mức thấp nhất, cơ thể sẽ bộc phát tỏa ra một phiến khói
tím, mắt thấy Độc lai độc vãng cùng Không nên sắp tuột máu tới mức giới
hạn rồi, Hiệp Hàm đột nhiên ở bên cạnh nói một câu “Khai thuẫn!”
Thuẫn: khiên T__T để vậy cho ngắn nhá
Những người xem phía dưới đều sôi trào cả lên, ai thắng ai thua
đều xem ở thời điểm này a. Rốt cuộc là Thiên vương có thể đứng vững
trước khói độc của Ngũ độc không, hay là chết dưới làn khói ấy? Quả
nhiên đài PK dâng lên một tầng khói độc, một lớp sương mù màu xanh đem
hai thân ảnh che đi, nhưng là mọi người vẫn có thể thấy được giữa đám
khói độc có một ánh sáng trắng lóe lên, ai thua? Bọn họ không khỏi trừng mắt chờ đợi lớp khói tản bớt.
Sương mù dày đặc quả nhiên dần dần tan ra, sừng sững ở đó dĩ
nhiên là Không nên của Thị huyết đường. Mọi người đều không thể tin nổi, nguyên lai Thiên vương còn có kỹ năng bảo hộ, chính là tường khiên a, ở thời điểm cột máu sinh mạng tuột xuống thấp nhất, kỹ năng này có thể
hấp thu một mức thương tổn nhất định, bắn ngược về phía đối phương,
nhưng kỹ năng cũng không là chắc chắn tuyệt đối, còn phải biết nắm bắt
thời cơ nữa. nếu không thể đoán chắc được thời điểm tốt nhất, dùng sớm
một chút hoặc trễ một chút, đều chỉ còn đường chết.
Hệ thống phát ra dòng chữ đỏ, chiêu cáo thiên hạ Độc lai độc
vãng của Chiến minh bại trận. Mọi người trong Thị huyết đường liền kêu
reo hò cổ vũ Không nên, trông hắn như một vị thần chiến tranh chầm chậm
rời khỏi đài PK. Trên đầu máu chỉ còn lại 400. Bất kỳ ai nhìn vào cũng
có thể cảm nhận được vừa rồi hung hiểm đến thế nào. Vừa xong trận Không độc liền cùng Không nên tập trung cắt ghép mớ phim
ảnh quay được. Mọi người trong gia tộc vốn định ăn mừng một trận để chúc mừng chiến thắng bất ngờ vừa rồi, kết quả nhân vật chính không có, đành phải hủy bỏ.
Lưu Nguyệt thừa dịp này, lặng lẽ kéo tay áo Hiệp Hàm hỏi những
vấn đề mà nãy giờ nàng vẫn giữ trong lòng, “Vừa rồi là anh chỉ đạo Không nên sao?” Hiệp Hàm nhìn nàng một cách hứng thú nói “Hiện tại trong trò
chơi đều có thể dùng giọng nói để chỉ huy, chúng ta cũng phải theo kịp
thời đại chứ.” Nói xong còn đưa màn hình máy tính tới trước mặt cho nàng xem. “Đây là UT, Không nên cùng Không độc làm để phục vụ cho gia tộc
ta.” Lưu Nguyệt lập tức hiểu được, cười hì hì nói “Như vậy về sau có đi
đánh BOSS hay gia tộc chiến gì đều tiện lợi hơn rất nhiều ha.”
Không đợi nàng hí hửng thêm, Hiệp Hàm ở trong trò chơi gửi nàng
một lời mời tổ đội, nàng khó hiểu hỏi người bên cạnh “Anh định Tổ Độiđi
đâu?” Kết quả Hiệp Hàm nói “Ngày mai không phải em lên đài PK đấu sao,
anh mang em đi tập huấn một chút.” Hả, y không nói tới thì thôi, giờ
nhắc tới liền khiến Lưu Nguyệt buồn bực nhớ lại trận chiến ngày mai.
Chờ Hiệp Hàm cưỡi ngựa mang nàng đến Thục Sơn Trúc Hải, nàng mới giựt mình một trận. Trước kia thời điểm luyện cấp làm nhiệm vụ chỉ biết không ngừng đánh quái, cho tới bây giờ chưa từng chú ý tới cảnh quang
xung quanh, nguyên lai ở sâu trong rừng trúc lại có một chổ tuyệt vời
như vậy, ngay giữa rừng trúc có một dòng suối chảy qua, ẩn ẩn còn có
tiếng kêu của côn trùng, thiết kế của trò chơi này rất thực a.
Hiệp Hàm xuống ngựa đầu tiên, sau đó dừng lại ở giữa bãi đất
trống trong rừng trúc, trông nhẹ nhàng thoát tục vô cùng, làm cho Lưu
Nguyệt nhịn không được choáng váng đầu óc. Nửa ngày trời cũng không thấy Nga Mi có động tĩnh gì, Hiệp Hàm ngẩng đầu nhìn người ngồi bên cạnh,
khóe miệng nhịn không được gợi lên. Sau đó dùng tay ghỏ nhẹ đầu nàng oán giận nói “Người thật ở ngay bên cạnh, em còn nhìn nhân vật trong game
đến ngẩn người, là sao hử?” Vừa nói xong Lưu Nguyệt liền không chút xấu
hổ, thì thào giải thích “Đó là bởi vì hắn rất đẹp mặt a!” Hiệp Hàm vuốt
mày rầu rĩ nói “Ý em là anh nhìn không đẹp bằng hắn?” Lưu Nguyệt liền
quay đầu lại liếc y một cái. Chậc, dường như tức giận rồi nha, vội vàng
sửa lại “Không phải không phải, anh so với hắn tốt hơn rất nhiều!” Điều
nàng vừa nói chính là ý muốn của Hiệp Hàm, vốn đang trưng bộ mặt phụng
phịu ra đó, đột nhiên lại tà tà cười “Đây là em nói đó nha, vậy về sau
em cũng chỉ nhìn anh là được.”
Quả nhiên lời vừa nói ra, lại bày ra một bộ mặt đỏ bừng, ngoại
trừ Lưu Nguyệt thì còn ai vào đây? Da mặt Hiệp Hàm quả thật đã dày vô
đối rồi a.
Cái gọi là tập huấn kỳ thật ra cũng rất đơn giản, Hiệp Hàm biết
Lưu Nguyệt bình thường rất ít PK cùng người khác, dù có PK phần lớn cũng do bị Thiển Thiển kéo xuống nước, hơn nữa trong mọi tình huống Lưu
Nguyệt đều chỉ bị động, không có ý chủ động công kích người khác, có lẽ
phần