Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Mảnh Vá Trái Tim

Mảnh Vá Trái Tim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324834

Bình chọn: 7.5.00/10/483 lượt.

áo nhiệt ở chợ đêm.

Cô giới thiệu với cậu những món cô cho là ngon, còn cậu, cái gì cũng thử

vài miếng, thế là đến lúc về nhà, hai người đã no căng bụng.

Lúc đó, còn xảy ra một chuyện rất tức cười.

Lúc họ đang xếp hàng ở một hàng ăn gần quảng trường võ lâm, cậu bị mấy học

viên ở đó chặn lại, phấn khích hỏi cậu có phải là Ảnh không.

Cậu làm điệu bộ ngờ nghệch, ngạc nhiên quay sang hỏi cô, tôi giống tên đó lắm sao? Có cần phải ký tặng luôn không?

Kết quả, mấy fan hâm mộ đó tiu nghỉu, tản đi mất.

Sau đó, cô cười nghiêng ngả.

Thì ra, thì ra, cậu cũng có năng khiếu diễn xuất lắm!

Không yên tâm cô một mình ở trong căn nhà cũ đó, cậu khăng khăng theo cô về nhà.

“Kế tiếp chị định đi đâu?” Lúc sắp đến chỗ ở, Cảnh hỏi cô.

Cô nghĩ một lúc, “Chắc là Chu Sơn, tôi muốn đến Chu Sơn ăn hải sản.”

Mắt Cảnh sáng lên, “Buổi biểu diễn tiếp theo của tôi là ở Ninh Ba.”

“Tôi không ra ngoài với cậu nữa đâu, thật mất mặt quá!” Cô ôm mặt, cười lớn.

Nghĩ đến chuyện vừa xảy ra, cô vẫn còn cảm thấy buồn cười.

Tiếng cười vang vọng trong con hẻm nhỏ, mãi đến khi họ cùng vào nhà.

......

Phía sau có một ánh mắt âm thầm dõi theo họ, càng lúc càng tối sầm lại.

“Hạ Hà, được rồi. Chúng ta về thành phố B thôi.” Anh nói với người bên cạnh.

* * *

Cô thu dọn hành lý, điểm tiếp theo là Chu Sơn.

Trước lúc lên đường, ngoài cha mẹ, cô cũng gọi cho Phi Phi.

“Không được, cậu phải quay về ngay! Chiếu theo thời gian đã định trước, luật

sư Hà đã nộp đơn ly hôn của cậu lên tòa án lần thứ hai, đã xếp thời gian mở phiên tòa vào tuần sau rồi!”

Lời của Phi Phi làm hỏng kế hoạch của cô.

Cô ngẩn ra.

Thời gian này sống rất thoải mái, cô suýt nữa thì quên cả chuyện ly hôn.

“Đúng rồi, hôm đó tớ đến nhà cậu dọn dẹp giúp cậu, nhìn thấy bức thư Tâm Ngữ

viết cho cậu, tớ đã dùng nó để bổ sung chứng cứ lần này, còn nữa, tớ

điều tra tình hình tài chính của Nhan Hiểu Tinh trước đó cũng đã nộp cho tòa án.” Lần này, chứng cứ mà họ chuẩn bị được nhiều hơn lần trước rất

nhiều.

Cô thẫn thờ.

“Nhưng, luật sư Hà đã nói, tốt nhất

cậu phải tìm cách lấy được mẫu xét nghiệm ADN của Hứa Ngạn Thâm và Hứa

Lãng, như thế chúng ta mới nắm chắc phần thắng!”

......

Chuyến du lịch vui vẻ hình như đã đến hồi kết thúc.

Ngày hôm sau, cô không thể không đổi lịch trình, ngồi xe khách quay về thành phố B.

Vừa rời khỏi bến xe, cô đã bị một người đàn ông ăn vận giống vệ sĩ chặn lại.

“Cô Thẩm, ông Hứa muốn gặp cô.” Lời nói của đối phương khiến cô kinh ngạc.

Cô đi theo đối phương đến trước chiếc xe cực kỳ sang trọng.

Đối phương mở cửa xe cho cô, Hứa Cẩn Lễ đã ở bên trong đang đợi cô.

“Rất tốt, cô chưa chết, chuyện này đã đơn giản hơn rất nhiều.” Hứa Cẩn Lễ lạnh lùng nhìn đứa con dâu khiến ông “tức điên”.

“Cha...” Cô không biết phải xưng hô thế nào, dù sao cũng chưa ly hôn, cô vẫn lễ phép gọi ông là cha.

“Cha tìm con có chuyện gì ạ?” Cô lễ phép.

Hứa Cẩn Lễ nhìn vết sẹo trên mặt cô, nhưng lạnh lùng nhìn sang hướng khác ngay lập tức.

“Chúng ta nói ngắn gọn thôi, tôi và người lớn nhà họ Hạ đã định sẵn ngày lành, hai mươi tháng này sẽ tổ chức lễ đính hôn cho Ngạn Thâm và Hạ Hà.” Hứa

Cẩn Lễ nói mục đích tìm cô, “Cô chưa chết thì việc cũng dễ dàng hơn

nhiều, tôi hy vọng hai đứa sẽ nhanh chóng ly hôn, Ngạn Thâm có thể kết

hôn với Hạ Hà sớm một chút.”

Cô vô cùng kinh ngạc.

Chưa chết? Là ý gì? Cô chỉ là muốn ra ngoài cho khuây khỏa thôi mà!

Nhưng cô không muốn hỏi nhiều.

Vì trong lời nói của bố chồng còn có một tin khác.

Thật ra, kết cục này, khi còn nằm bệnh viện cô đã loáng thoáng nhận ra, chỉ là không ngờ, nhà họ Hứa lại vội vàng đến như vậy.

“Anh ấy có đồng ý ly hôn không?” Cô hỏi vấn đề mình hoài nghi trong lòng.

Nếu anh đồng ý là tốt nhất.

Nhưng vì sao, khi vừa thốt ra câu đó, cảm xúc trong lòng cô lại phức tạp đến vậy.

Hứa Cẩn Lễ nhìn cô, rất nghiêm túc, “Chức Tâm, tôi đã quyết định chọn Ngạn

Thâm là người thừa kế Hứa thị, một tuần sau sẽ có công bố chính thức.”

Lại một tin quá bất ngờ.

Cô bỏ đi chỉ mới hai tháng mà đã xảy ra bao nhiêu chuyện như thế.

Nở nụ cười rất khẽ, cô nói, “Chúc mừng anh ấy, cũng chúc mừng cha!” Cuối

cùng cũng sẽ có một ngày, bố chồng sẽ phát hiện lựa chọn của mình không

sai chút nào.

Nhưng, chuyện này thì có liên quan gì đến chuyện họ ly hôn?

“Là một người kế nghiệp, có rất nhiều chuyện nó đã bắt đầu không có quyền

được tự do chọn lựa.” Bố chồng nhìn cô, ánh mắt lạnh tanh, “Đặc biệt

là... hôn nhân.”

Cô lạnh nhạt.

Cô đã sớm đoán ra.

Dù mình không chủ động ly hôn thì cũng có một ngày cô sẽ trở thành kẻ bị

vứt bỏ, dù Hứa Ngạn Thâm có yêu cô đến thế nào cũng sẽ để cô lánh mặt.

Có nhiều chuyện, cô đã suy nghĩ rất nhiều, cũng hiểu ra rất nhiều.

Cô không muốn cuộc sống như thế.

“Chuyện này không liên quan gì đến con.” Thái độ của cô trở nên lạnh lùng.

Đã quyết định ly hôn rồi thì tương lai anh thế nào cũng chẳng liên quan gì đến cô.

“Tuy đã quyết định nó trở thành người kế nghiệp nhưng thời gian qua, nó làm

tôi rất thất vọng, nếu không phải vì những biểu hiện xuất sắc trước đây

của nó, tôi đã muốn gạt nó sang một