
hòng ở đang rất tốt lại vô duyên vô cớ chuyển nhà,làm Lâm Kiều Kiều nghĩ đến đau cả đầu cũng không nghĩ ra.
"Thì có. . . . . ." Cô không muốn giấu giếm Lâm Kiều Kiều, đành phải gật đầu thừa nhận.
"Hà Vu Yến,cậu bị u mê sao?Cậu thật sự cùng người đàn ông kia ở chung?" Lâm Kiều Kiều nói quá lớn tiếng,làm những khách trong tiệm cũng ngó nhìn, cô vội vã đè thấp âm lượng, "Vì sao chớ?"
Lâm Kiều Kiều suy nghĩ có chút xoay không kịp, bất quá hơn một tháng, Hà Vu Yến làm sao có thể thay đổi lớn như vậy?
"Mình thích anh ấy."
"Tiếp đó thì sao?"
"Anh ấy muốn mình cùng anh ấy ở chung."
Lâm Kiều Kiều lại dương cao âm lượng, bất bình hỏi: "Cho nên cậu liền ngu ngốc đến ở chung cùng anh ta, mỗi ngày đều giúp anh lo ba bữa ăn, giúp anh ta quét dọn trong nhà, giúp anh ta giặt quần áo, cuối cùng còn bồi anh ta lên giường phải không?" Cuối cùng lại thấy các khách bàn khác lần nữa nhìn phía bên này, Lâm Kiều Kiều lúc này trực tiếp trừng mắt nhìn trở lại, làm những người đó vội vàng quay đầu làm bộ không nghe thấy các cô nói chuyện.
"Không có. . . . . ." Trừ bỏ lên giường, một tháng ở chung này,tòan bộ việc nhà đều là do Uông Hạo tự mình dọn dẹp. Lâm Kiều Kiều kêu một tiếng: "Cái gì không có?"
Lúc này nhân viên đem đồ uống đi lại,khi nhân viên phục vụ đi rồi, Lâm Kiều Kiều trực tiếp hỏi lại : "Cậu nói xem,cái người đàn ông đó có phải là người lần trước ở trên đường bắt cậu đi phải không?" Trừ bỏ người kia, Lâm Kiều Kiều thật đúng không nghĩ ra được,người đàn ông có thể trong thời gian ngắn vậy đem Hà Vu Yến ăn hết là ai.
"Ừa." Hà Vu Yến gật gật đầu.
"Trời ạ a." Lâm Kiều Kiều vỗ trán của bản thân, thở dài, "Cậu thế nhưng thích vị ông chú biến thái kia?"
Thấy Hà Vu Yến không nói, Lâm Kiều Kiều một bên uống đồ uống một bên chống càm nói: "Cậu tốt nhất thành thật khai báo,cậu cùng vị ông chú biến thá kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hở?"
Một giờ sau, Lâm Kiều Kiều ăn uống no nê,cũng hiểu được bảy tám phần, cô cũng không biết trong lòng bạn tốt đã thích một người đàn ông nhiều như vậy, bất quá nhìn Hà Vu Yến nói tới người đàn ông Uông Hạo đó cười tràn trề,hạnh phúc viết ở trên mặt cô, Lâm Kiều Kiều lại thật mất hứng hỏi: "Các cậu có sử dụng biện pháp tránh thai hay không?"
Hà Vu Yến bị cô hỏi trắng ra mặt đỏ bừng, lỗ tai đỏ rừng rực giống như muốn lấy máu, đầu cuí thấp đến không thể thấp hơn.
"Vu Yến, cậu đừng ngốc nghĩ vì ở chung sau đó sẽ kết hôn,mình nói với cậu này, giống như anh trai mình ở chung cùng phụ nữ không ít, cuối cùng những người phụ nữ muốn kết hôn đều bị anh mình quăng đi hết, nếu cậu không cẩn thận mang thai, chẳng lẽ cậu muốn một mình nuôi dưỡng nó sao?"
"Kỳ thực anh Uông luôn luôn đều có làm biện pháp tránh thai." Mặc kệ cùng cô tình cảm mãnh liệt thế nào, anh nhất định đều sẽ dùng bao cao su, liền tính cô thật sự muốn mang thai cũng không có khả năng.
"Coi như anh ta có lương tâm." Lâm Kiều Kiều có thế này mới không đối với Hà Vu Yến bức cung,đưa tiền cho nhân viên phục vụ, Hà Vu Yến hôm nay không cần đi làm việc ở khách sạn, không lay chuyển được Lâm Kiều Kiều cường thế, chờ một chút muốn bồi cô đi dạo công ty bách hóa.
Nhưng hai người vừa mới đi vào công ty bách hóa,di động Hà Vu Yến lập tức vang lên, cô nhìn tên nổi lên sửng sốt một chút, nghe di động xong chỉ thấy cô ấp úng, đối phương đầu bên kia không biết nói gì đó, chỉ thấy Hà Vu Yến cúp điện thoại, khuôn mặt nhỏ nhắn toàn bộ đều đỏ lên, cô thế nhưng đã quên, hôm nay đáp ứng giúp Uông Hạo mang cơm trưa đến công ty cho anh.
"Kiều Kiều,hôm nay mình không thể đi dạo cùng cậu, lần sau mình đi cùng cậu nha."
Lâm Kiều Kiều làm sao mà không đoán được là ai điện tới, hai tay nhéo nhéo gò má Hà Vu Yến,giọng độc ác nói: "Hôm nay mình tha cho cậu một mạng, lần sau cậu lại dám thấy sắc quên bạn như vậy, cẩn thận mình tuyệt giao với cậu đó!"
Hà Vu Yến mang theo đồ ăn tiện lợi đi đến phòng làm việc Uông Hạo, đã là bốn mươi phút sau, bởi vì trời rất nóng chạy tới, trên trán cô còn chảy mồ hôi.
Uông Hạo không ngẩng đầu nhìn cô, nhìn ra được lại tức giận,cô thư ký lập tức rời khỏi văn phòng, Hà Vu Yến đem hộp bento trên tay còn nóng hầm hập thả tới bàn trà, đi đến bênh cạnh Uông Hạo,"Anh Uông, cơm tiện lợi mua đến rồi đây này." Cho dù Uông Hạo muốn cô kêu tên của anh, nhưng cô luôn sửa không được.
"Ừa hừ."
"Anh chắc đói bụng lắm rồi, muốn ăn cơm trước không?"
"Em còn biết anh đã đói bụng!" Không thể nói là không giận, cô càng nói anh càng tức giận hơn, tức giận để cây viết trong tay xuống, ôm cô ngồi ở trên đùi,hôn cô, anh hôn thật thô bạo, như là cố ý muốn làm cô đau vậy.
Cái hôn này thật lâu, hôn đến anh thỏa mãn, có thế này mới đem môi dời xuống, đi đến cần cổ trắng nõn cô, "Anh rất tức giận." Vừa nói vừa cắn cổ cô, có chút mang theo ý tứ hàm xúc trừng phạt.
Bị hôn đến thở gấp không thôi Hà Vu Yến bắt cái bàn tay to đang làn càn trên người mình, "Không nên. . . . . ."
Uông Hạo thấy cô thở hổn hển lắc đầu, lập tức đem người ôm đến sofa trong phòng làm việc, bá đạo không nhìn cự tuyệt của cô, cúi đầu hôn môi cô, bàn tay to luồn vào vạt áo cô,