Disneyland 1972 Love the old s
Mị Công Khanh

Mị Công Khanh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325965

Bình chọn: 7.00/10/596 lượt.

qua yến hội này thông báo cho mọi người

biết, Trần thị còn có một thiếu niên cô nương đợi gả chờ cưới như thế.

Nếu không có trí nhớ ở kiếp trước, Trần Dung sẽ không hề cự tuyệt yến hội

này. Chẳng những nàng sẽ không cự tuyệt, còn có thể tận lực phô bày vẻ

đẹp, tận lực khiến cho mọi nhân sĩ thượng tầng ở thành Nam Dương đều nhớ rõ mình.

Nghĩ đến đây, Trần Dung buông rủ hai mắt. Nàng dẫm lên lá khô rải trên mặt đất, đi tới rừng cây phía sau sân nhà mình.

Trên bầu trời, một vòng trăng sáng, dưới đất, một bóng người lẻ loi. Người và trăng mãi mãi là hình ảnh đan thoa giao hòa.

Cũng không biết qua bao lâu, Trần Dung nghe thấy phía sau truyền đến tiếng bước chân.

Trong đèn đuốc sáng trưng, vài người bước vào sân viện của nàng. Không đợi

Thượng tẩu hỏi, một giọng nói trong trẻo truyền đến: “Trần thị A Dung có ở đây không?”

Tìm ta sao?

A Dung rùng mình.

Thượng tẩu chần chờ, Bình ẩu vội vàng nói: “Nữ lang nhà ta bị bệnh, đang nằm trên giường không dậy nổi.”

Vài người kia nhìn thoáng qua nhau, một người nói: “Vương gia Thất lang ở

yến tiệc không thấy nữ lang, vì thế hỏi lang chủ Trần gia. Lang chủ bảo

ta đến thỉnh nữ lang tới.”

Dừng một chút, một người đứng ở phía

trước kêu lên: “Vương gia Thất lang giống như thần tiên vậy, ngay cả Nam Dương vương cũng không dám thất lễ. Còn thỉnh ẩu đến hỏi nữ lang nhà

ngươi. Nếu nàng còn chịu đựng được, thì thu xếp một chút rồi tới gặp

Thất lang. Cơ hội này thật sự hiếm có mà.”

Lời này nói ra vô cùng thành khẩn.

Tất nhiên Bình ẩu biết, nếu người này dám nói như vậy, chắc chắn đây là sự

thật. Chính như theo lời của hắn, cơ hội này vô cùng hiếm có.

Bất tri bất giác, bà đảo mắt nhìn về phía Trần Dung đứng trong chỗ tối.

Đến khi nhìn một hồi lâu, Bình ẩu cũng không nghe thấy trong đó truyền ra tiếng động gì.

Thầm than một tiếng, Bình ẩu đành giả bộ đi đến bên ngoài tẩm phòng, sau khi cất cao giọng gọi vài tiếng, Bình ẩu nhìn về phía mấy người này nói:

“Thất lễ, nữ lang nhà ta xem ra đang ngủ rồi.”

“Thật sự là đáng

tiếc.” Hai người đó thi lễ, xoay người bước đi. Đến khi bọn họ xoay

người, Bình ẩu mới phát hiện, hai người này mặc phục sức của Lang Gia

Vương phủ! Bọn họ đúng là người đi theo bên cạnh Vương gia Thất lang,

trách không được nói năng tao nhã, cử chỉ cấp bậc lễ nghĩa mười phần.

Trách không được mà!

Trong khoảng thời gian ngắn, theo trực giác Bình ẩu cảm thấy buồn bực, khi nhìn về phía Trần Dung đứng trong bóng

đêm, trong ánh mắt có sự thầm oán.

Đèn đuốc vừa dời xa, Trần

Dung đã bước ra từ trong bóng đêm, nàng cũng không để ý tới ánh mắt thầm oán của Bình ẩu, nhìn thẳng chỗ chủ điện náo động ồn ào, nói: “Cơ hội

này, quả thật hiếm có.”

Trong bóng đêm, hai mắt Trần Dung phát sáng kinh người.

Cũng không biết qua bao lâu, Trần Dung đột nhiên nói: “Ẩu, nếu tại trường

hợp này, có nữ lang ở trước mặt mọi người hướng Vương thị Thất lang cầu

yêu, mọi người sẽ phản ứng thế nào?”

Bình ẩu ngẩn ra, bà chớp chớp đôi mắt nhỏ, vẻ mặt mơ hồ.

Trần Dung không nhìn về phía bà, nàng cau mày, hai mắt sáng ngời nhìn chằm

chằm chủ điện. Sau một lúc lâu, nàng thì thào nói: “Chỉ cần chàng không

bác bỏ ta, chỉ cần chàng để lại mặt mũi cho ta……”

Lúc này, Bình

ẩu rốt cục hiểu được ý tứ của nàng. Bà vội kêu lên: “Nữ lang, không thể, vạn vạn lần không thể. Sao người có thể xứng đôi với Vương thị Thất

lang chứ? Làm như vậy, sẽ chỉ khiến nữ lang trở thành trò cười của người Nam Dương đó!”

Trần Dung rủ hai mắt, sau khi suy nghĩ, nàng đột nhiên xoay người hướng về phía tẩm phòng.

Bình ẩu quen thuộc nhất với tính cách của nàng, vừa thấy nàng như vậy, thì

biết nàng đã quyết định. Trong lòng khẩn trương, bà vội vàng đuổi kịp,

vừa kéo ống tay áo của Trần Dung, vừa nói một cách gấp gáp: “Nữ lang,

không thể mà, không thể đâu. Không phải còn có thúc phụ Trần Thuật sao?

Ngài ấy coi trọng người mà, nếu người có việc, ngài ấy sẽ nguyện ý hỗ

trợ.”

Trần Dung không quay đầu, chỉ thản nhiên nói: “Thúc ấy sẽ

không. Thúc đã tặng cho ta mười xe vải và bạch túc, lại cho vàng lá,

cũng đã chịu thiệt rồi. Lấy tính cách của thúc ấy, sẽ không đâu.” Ý tứ

của hắn nàng hiểu rõ, chính là chỉ giúp ta một lần thôi. Nếu ngày mai,

ngày kia, Nam Dương vương có ý muốn, hoặc trưởng bối khác vẫn giữ vững ý kiến, bản thân sẽ bị buộc đến con đường cùng.

Hiện tại, Vương

gia Thất lang ở trước mặt mọi người nhắc tới mình, sự coi trọng của

chàng cũng đủ khiến cho Nam Dương vương để ý. Nói không chừng, chỉ cần

một câu của Nam Dương vương, bản thân sẽ được nâng tiến vào trong phủ

Nam Dương vương ngay trong đêm nay, từ nay về sau, trong thiên hạ sẽ

không còn Trần thị A Dung nữa!

Không được, nàng nhất định phải đem mọi biến hóa khống chế trong lòng bàn tay của mình! Kể cả khi chỉ nắm chắc được năm phần!

‘Kẹt’ một tiếng, Trần Dung đẩy mạnh cửa tẩm phòng, sau đó ống tay áo của nàng vung lên, xảo diệu hất tay của Bình ẩu ra.

Đi vào, mất đến một canh giờ.

Một lúc lâu sau, Trần Dung đi ra, vẫn là bộ dạng như thế, có điều nàng đã

thay lại bộ hoa phục vàng nhạt và tím nhạt giao nhau đã mặc ba