Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng

Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329630

Bình chọn: 8.00/10/963 lượt.

chết phải không?”

Liên tiếp oanh tạc, làm Lăng Tuyết Mạn

đau màng tai, nhưng nàng thông minh, biết giờ phút này ngàn vạn lần

không được tranh luận, chỉ cần một câu, nam nhân này chắc chắn sẽ có

hành động bạo lực!

“Ách, Tình nhân, ta sai lầm rồi,

ngươi đừng tức giận, là ta không tốt, là đầu óc ta bị nước vào, là ta

rất… dù sao đều là lỗi của ta, xin ngươi bớt giận, được không? Ta hầu hạ ngươi cởi áo được không?” Lăng Tuyết Mạn đoan chính gật đầu, nói xong, điềm đạm đáng yêu mở to mắt đợi nam nhân này tha thứ.

“Hừ!”

Mạc Kỳ Hàn lạnh lùng hừ một tiếng, vung tay áo đứng dậy ngồi xuống ở trước bàn, lửa giận trong mắt không giảm chút nào.

Lăng Tuyết Mạn mất mặt, muốn nằm xuống

không nhìn nữa, ngẫm lại, không có lá gan đó, liền quỳ ngồi ở trên

giường, tay phải chống má, nhàm chán âm thầm đếm cừu.

Nhưng, nàng mới đếm tới con cừu thứ mười, liền nghe được một tiếng quát khẽ, “Lăn xuống!”

“Vâng!”

Lăng Tuyết Mạn phản ứng cực nhanh bò xuống giường, đi chân trần đến trước mặt, cười nịnh nọt, tiếng nói ỏng ẹo lợi hại, “Công tử đại gia, nô tì hầu hạ ngài đi ngủ!”

Thân mình Mạc Kỳ Hàn rõ ràng chấn động một chút, ghét bỏ nói: “Nôn mửa chết!”

“A?” Lăng Tuyết Mạn ngạc nhiên, bi thương, ủy khuất chu mỏ, “Ta làm sao nôn mửa? Ghét ta ngươi đừng đến, ta lại không xin ngươi tới!

Ngươi nôn mửa ta, ta còn nôn mửa ngươi hơn! Thân thể của ta thuần khiết

trong trắng, ngươi lại không biết cùng bao nhiêu nữ nhân mây mưa qua,

ngươi mới nôn mửa, bẩn chết!”

Vừa rống xong, quay thân lại muốn trở về

giường, bên hông lại xuất hiện một đôi tay, dùng lực ôm nàng ngồi lên

đùi hắn, vô cùng bối rối, “Nàng nói cái gì đó? Ta nói giọng nói

của nàng cố ý ỏng ẹo không xuôi tai, nàng cho là cái gì? Nói chuyện bình thường là tốt rồi, yêu mị như vậy làm chi? Muốn câu dẫn ta hả?”

“Ai muốn câu dẫn ngươi? Ngươi bẩn như vậy, ta mới nôn mửa câu dẫn ngươi, đừng ôm ta!” Lăng Tuyết Mạn tức giận, liên tiếp đẩy bàn tay Mạc Kỳ Hàn ôm chặt trên eo

nàng, không biết vì sao, trong lòng nàng không thoải mái.

“A? Nàng so đo cái gì đâu? Vừa rồi ta còn chưa tính xong với nàng, nàng dám tức giận với ta?” Khuôn mặt tuấn tú của Mạc Kỳ Hàn trầm xuống, tiếng nói rét lạnh.

“Ngươi quản ta làm gì? Ngươi tại

sao không đi quản những nữ nhân khác của ngươi? Ta chính là tức giận,

tức giận, tức giận, tức giận!” Lăng Tuyết Mạn giận không thể nuốt gầm nhẹ, cũng càng thêm giãy giụa.

Mạc Kỳ Hàn nổi giận, hoàn toàn chế trụ hai tay Lăng Tuyết Mạn, khuôn mặt cúi xuống nhìn nàng, nói: “Nàng tức giận cái gì? Ta có những nữ nhân khác nên nàng tức giận?”

“Hừ!” Lăng Tuyết Mạn lập tức nghiêng đầu, không thèm nhìn.

Mạc Kỳ Hàn hỏi tới: “Cho nàng nói tại sao lại không nói? Không nói, nàng chính là càn quấy!”

“Ta là tức giận!” Lăng Tuyết Mạn không quay đầu lại, miệng chu thật cao.

“Quay mặt lại, trước cam đoan cho ta chuyện hôm nay, sau đó chúng ta lại nói chuyện mấy nữ nhân này!” Mạc Kỳ Hàn trầm giọng nói, mấy điểm nặng nhẹ này hắn phải phân rõ.

Lăng Tuyết Mạn không lên tiếng trả lời, cũng không động.

Mạc Kỳ Hàn đợi có nửa phút, nhẫn nại hoàn toàn không còn, đột nhiên ngón tay duỗi ra đến trước mắt Lăng Tuyết

Mạn, âm thanh lạnh lùng nói: “Là muốn ta động thủ phải không?”

“Ngươi… ngươi muốn làm gì?” Lăng Tuyết Mạn vịt chết còn cứng mỏ hỏi.

“Bóp cổ nàng, đánh cái mông nàng, gãi ngứa nàng, ba cái cho nàng chọn một!” Mạc Kỳ Hàn bình tĩnh nói.

“Ách, không chọn được không?” Lăng Tuyết Mạn thức thời, lập tức năn nỉ, “Ta thừa nhận ta đều sai lầm rồi, ngươi muốn ta cam đoan cái gì?”

“Nàng cứ nói đi? không được thân cận Tiểu Thất như vậy, không cho nàng gặp lại Liễu Thiếu Bạch, cho dù vô tình đụng, cũng tránh xa hắn, Tam Vương gia là

quan trọng nhất, không cho nàng có chút quan hệ nào với hắn!”Mạc Kỳ Hàn nghiêm túc cảnh cáo.

“Cái gì? Vậy làm sao có thể đi

đâu? Dục Dục là bạn tốt của ta, hai chúng ta hiếm khi có thể đi chơi

chung, sao không thể thân cận đây?” Lăng Tuyết Mạn không khỏi kháng nghị, “Ngươi rất phiền, không cho ta này không cho ta kia, chẳng lẽ ngươi là quản

gia nhà chúng ta sao? Tiểu Thất Tiểu Thất, ngươi sao cũng gọi là hắn

Tiểu Thất?”

“Ta là – hắn – ta là nghe nàng gọi hắn như vậy, ta mới nhớ, dễ nghe!” Mạc Kỳ Hàn quýnh lên, gần như nói hớ, lại tức giận: “Đi chơi cái gì? Hắn hiện tại không để ý triều chính, chơi đùa với nàng,

chờ sau khi tiếp nhận nha môn, còn có thể đi chơi với nàng sao? Nàng

cùng hắn lại đi chơi nữa, nàng sẽ không động tâm với hắn sao?”

“A? Động tâm?” Lăng Tuyết Mạn nhăn mặt, “Ta động tâm với hắn làm cái gì? Lòng ta ai biết ở đâu!”

Tiếng nói giảm xuống, nàng không còn lời

để nói, cũng nghiêm chỉnh nói, lòng của nàng, đại khái có lẽ dừng ở trên người tên khốn kiếp trước mắt này!

“Sao?”

Mạc Kỳ Hàn nâng cao giọng, ánh mắt lóe lóe, chậm rãi hỏi: “Lòng nàng, không ở trên người Nhị Vương gia?”

“…”

Lăng Tuyết Mạn không nói gì.

“Trả lời ta. Ở đâu?” Mạc Kỳ Hàn ép hỏi.

“Ây da, không biết, ngươi phiền

chết, dù sao không ở trên người Dục Dục, ngươi hài lòng chưa? Ta muốn

cùng Dục Dục chơi đùa, ngươi đoạt bạc của ta, hại ta mời k


Duck hunt