Old school Easter eggs.
Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng

Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329652

Bình chọn: 8.5.00/10/965 lượt.

hách không có

tiền rất mất mặt, hại Dục Dục giễu cợt ta là thần giữ của, thật là!” Lăng Tuyết Mạn nói đến phần sau, tức giận vặn chặt đầu Mạc Kỳ Hàn, cắn cái

mũi cao thẳng của hắn, nghe hắn thét lớn một tiếng, mới hài lòng nới ra, đắc ý hả hê nói: “Lại cho ta một ngàn lượng, nếu không ta cắn ngươi.”

“Vật nhỏ, nàng có biết tám chữ ‘được một tấc lại muốn tiến một thước’ viết như thế nào không?” Mạc Kỳ Hàn cắn chặt khớp hàm.

“Hì hì, không biết, bổn cô nương thất học!” Lăng Tuyết Mạn cười xán lạn, nàng cũng không tin nàng cười ngọt như vậy, hắn còn có thể quyết tâm chỉnh nàng?

Mạc Kỳ Hàn hít vào, lại hít vào, oán hận thấp giọng cảnh cáo, “Phải dùng đến chiêu này, bản công tử sẽ khiến cho nàng – cái cô nương này – nếm thử cảm giác làm nương!”

“Ách, có ý tứ gì?” Lăng Tuyết Mạn phản ứng chậm đi một chút, mê mang.

“Chính là cho nàng mang thai!” Mạc Kỳ Hàn tà ác nhếch môi, gằn từng chữ.

Lăng Tuyết Mạn nhất thời nóng nảy, vừa

uốn éo người muốn từ trên đùi Mạc Kỳ Hàn leo xuống, vừa dùng sức đấm hai vai của hắn, miệng kêu ầm lên: “Không muốn, không muốn, ngươi

muốn ta chết sao? Trượng phu đã chết, lại mang một cái dã chủng, một xác hai mạng là chuyện trăm phần trăm!”

“Dã chủng?”

Khuôn mặt tuấn tú của Mạc Kỳ Hàn co quắp, long chủng tương lai của hắn, lại thành dã chủng sao?

“Khụ khụ, Mạn Mạn, đừng đấm, tay nàng không đau à?” Mạc Kỳ Hàn buồn bực bắt lấy hai tay nhỏ bé kia, nhíu mày nói: “Nàng nghe lời ta liền bỏ ý niệm này, nếu không ta thật phải làm như vậy.”

“Ngươi rốt cuộc muốn ta nghe lời

thế nào? Ta không chịu được buồn chán, Liễu Thiếu Bạch là một người rất

tốt, tính cách hài hước, đối xử với người khác chân thành, mọi người

cùng nhau nói giỡn một chút, vui vẻ thì ngày cũng trôi

qua mau, tai sao ngươi không cho? Ta hiện tại có ác ma ngươi bên cạnh,

ta dám có nửa điểm ý tứ với người ta sao? Lại nói, ha ha, ta làm sao có

thể thích một người nuôi heo làm thú cưng như hắn, ta thích-” Lăng Tuyết Mạn mới nói đến chỗ này, đột nhiên ngừng lại, nhìn Mạc Kỳ Hàn một cái, hai gò má thoáng chốc đỏ lên.

Mạc Kỳ Hàn trong bóng tối không có chú ý tới sắc mặt Lăng Tuyết Mạn biến hóa, chỉ nghe lời chưa nói xong, liền thúc giục: “Nàng thích gì?”

“Không nói cho ngươi!” Lăng Tuyết Mạn nhả bốn chữ, nhếch mày thật cao. Nha, muốn cho nam nhân này biết tâm tư của nàng, chỉ sợ khó hơn lên trời!

“Vì sao không nói cho ta?” Mạc Kỳ Hàn không hề giận, ngược lại ý cười thật sâu nâng mặt Lăng Tuyết Mạn lên, nhẹ giọng hỏi.

Lăng Tuyết Mạn cảm giác gò má mình nóng

rực, không được tự nhiên, muốn giữ tay Mạc Kỳ Hàn, kéo hai cái, kéo

không động, chỉ có thể buông tha, sau đó nghiêng khuôn mặt nhỏ nhắn,

nghĩ tới một lý do, “Không có vì cái gì, ngươi không nói cho ta

tên của ngươi, thân phận của ngươi, dung mạo của ngươi, hì hì, muốn

biết, thì trao đổi!”

“Ha ha, trao đổi không được, bí mật của ta quan trọng hơn của nàng, hiện tại nếu cho nàng biết, chắc chắn sẽ hỏng đại sự.” Mạc Kỳ Hàn cười nhạt, chỉ cho là Lăng Tuyết Mạn dụ dỗ hắn, liền lắc đầu, kiên trì nói: “Ta mặc kệ nguyên nhân gì, tóm lại chính là không thích nàng lui tới cùng huynh muội Liễu gia, nhất là Liễu Ngô Đồng!”

“Tại sao vậy? Ngô Đồng đắc tội ngươi hả?” Lăng Tuyết Mạn hồ nghi hỏi.

“Không có.” Mạc Kỳ Hàn dừng một chút, nhẹ giọng nói: “Chính là không thích nàng lui tới cùng nàng ta.”

“Sợ chết, đại ca, ngươi đừng nói lời bí hiểm như vậy làm cho người ta cái hiểu cái không có được hay không?” Lăng Tuyết Mạn buồn bực cúi đầu.

“Mạn Mạn, ta biết ta nợ nàng một

lời giải thích, về sau sẽ nói cho nàng biết nguyên nhân được không? Tóm

lại nàng tin ta là vì tốt cho nàng, mới không cho nàng kết bạn với huynh muội Liễu gia, như vậy đi, ta lui một bước, nàng cùng Tiểu Thất chơi

đùa, ta không quản nàng, như thế nào?”

Mạc Kỳ Hàn nhẫn nại khuyên bảo, tâm tình

phức tạp vô cùng, đoạn cảm tình kia để lại thương tổn ở trong lòng hắn,

hắn không muốn gặp lại Liễu Ngô Đồng, chính là không muốn lại nhớ tới

một đoạn ngày tăm tối lúc hắn ‘sắp chết’ trước kia, khi Lăng Tuyết Mạn

xuất hiện, nàng hoạt bát đáng yêu hồn nhiên tươi cười đã kéo hắn ra từ

trong bóng tối, một lần nữa gặp được ánh sáng, khiến cho hắn dần dần

quên đi Liễu Ngô Đồng, hiện tại cả trái tim đặt ở trên người nàng, hắn

cũng cảm giác được, thái độ của nàng đối với hắn có biến chuyển, làm

nũng với hắn, sẽ chủ động hôn hắn, sẽ dính ở trong lòng hắn hoặc là ôm

lấy cổ hắn cùng hắn vui đùa, ấm áp ngọt ngào như vậy, hắn không thể bởi

Liễu Ngô Đồng mà phá đi tất cả.

Lăng Tuyết Mạn nhìn Mạc Kỳ Hàn, trầm mặc một lát, mới nói nhỏ: “Tình nhân, duyên phận người với người là do thiên định, ngươi chưa từng nghe qua một câu nói sao? Nên tới trốn cũng trốn không được, không phải của

ngươi cưỡng cầu cũng không được. Ta không biết lý do của ngươi là cái

gì, ngươi không thích ta lui tới cùng Ngô Đồng Thiếu Bạch, ta không chủ

động đi tìm bọn họ là được, nhưng người ta tới tìm ta, hoặc là trên

đường đụng phải, ta sao có thể làm bộ như không biết đâu? Ngươi yên tâm, Thiếu Bạch ta sẽ không thích, vĩnh viễn cũng sẽ không thể.”