Snack's 1967
Mị Tình

Mị Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324643

Bình chọn: 9.00/10/464 lượt.

ột chút lực thì đã có thể lôi cô đi rồi.

Lâm Cẩm Sắt khó tin trừng mắt to, nhất thời không có phản ứng. Ban ngày ban mặt , trước mặt bao nhiêu người, hai người này cứ vậy mà “bắt cóc”

cô?

Cho đến khi tinh thần phục hồi lại, cô bắt đầu liều mạng giãy dụa.

Nhưng cũng chỉ là phí công tốn sức, cô không nói gì ngẩng lên nhìn

trời, thể lực của đàn ông và phụ nữ quả nhiên không thể là một dấu bằng … Nhưng không ngờ khi cô dừng lại, Jerry chết tiệt lại dùng sức bấm một

cái vào hông cô!

Cô bị đau trở nên tức giận, cô nhịn

đau hung hăng đạp vào chân Jerry một cái, chỉ nghe thấy Jerry kêu đau

một tiếng, tiếp theo buông lỏng tay ra ôm lấy chân không ngừng xoa xoa

chỗ bị thương.

Nick thấy thế cũng buông lỏng cô ra,

vội vàng chạy tới xem xét “Thương thế” của em trai. Từ bọn lúc họ xuất

hiện trước mặt cô đến khi Jerry hô to một tiếng, thời gian thực sự là

rất ngắn , Lâm Cẩm Sắt khóe miệng co rút, lại còn thống khổ nhịn ý cười

xuống.

Chuẩn bị, cô chuẩn bị tiếp tục đi tới phía kí

túc xá, nhưng không ngờ vừa định nhấc chân, thì cô lại chợt thấy một

chiếc Mescedes đen tiến gần về phía cô! Cô phản xạ có điều kiện nghiêng

người né tránh, nhưng Mescedes kia rõ ràng là tiến về phía cô, đầu xe

càng lúc càng gần với cô…Lâm Cẩm Sắt căng thẳng nín thở, trơ mắt nhìn

trên chiếc ô tô xoay một góc chín mươi độ trên đường, tiếp theo dừng

lại.

Xe vừa phanh lại cửa xe đã lập tức mở ra!

“Cô bé, vào đây.”

Đồng tử Lâm Cẩm Sắt trong nháy mắt đã trở nên cực lớn.

… Vẫn là tiếng nói lười biếng như vậy, mang theo một chút tao nhã, ngữ điệu cũng hơi vút cao, có vẻ hơi dồn dập.

Cô vừa ngó vào cửa xe rộng mở đó, người đàn ông ngồi bên trong nghiêng

đầu nhìn cô, vẻ mặt hắn mông lung ánh sáng hơi tối, nhìn không rõ biểu

tình, chỉ có thể nhìn thấy lông mày hắn thu lại rất nhanh, sắc mặt cũng

tái nhợt, giống như những bông tuyết rơi xuống ngày hôm nay. Hắn đưa tay về phía cô, giống như đang lo lắng thúc giục cô lên xe.

Cô giật mình, chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt ấy của Đường Lưu Nhan, ngay cả khi cô đem mũi súng chĩa thẳng vào ngực hắn vẻ mặt hắn cũng không

giống như vậy.

“Nhanh chút!” Mi tâm Đường Lưu Nhan không kiên nhẫn nhíu càng sâu, trong đôi đồng tử đen thâm trầm xẹt qua một tia âm lạnh.

Cô theo bản năng lùi về phía sau vài bước.

Trừng mắt, cô sẽ không lên xe của hắn đâu!

Đúng lúc này, phía sau lại có một lực đạo rất mạnh, cánh tay Lâm Cẩm

Sắt bị nắm rất chặt, quay lại, là Nick. Chỉ thấy sắc mặt hắn không còn

vẻ cợt nhả như bình thường nữa, lực đạo mạnh mẽ kéo cô lại gần, tiếp

theo lấy ra một khẩu súng lục dùng sức đặt trên lưng Lâm Cẩm Sắt, vừa

mới bị Jerry bấm một cái vào đúng chỗ đó, vô cùng đau đớn, cô phải cắn

môi cố nén , trong lòng căm giận nghĩ: Nick, Jerry, chờ xem, ta sẽ lột

da hai người!

“Mr. Đường, Lâm tiểu thư là người của lão đại chúng tôi, ngài không thể

mang cô ấy đi được.” Bên tai là tiếng nói lạnh lùng của Nick. Có lẽ đây

mới là bộ mặt chân thật của hắn. Cừ thật, một đám người chỉ chuyên diễn

trò trước mặt cô.

“Đừng hành động thiếu suy nghĩ, súng ống không có mắt đâu.” Nghe vậy Đường Lưu Nhan nhíu mi lại, đôi mắt

lạnh như băng đảo qua chiếc súng lục Nick đặt trên lưng Lâm Cẩm Sắt, vẫy vẫy tay, chỉ thấy người ngồi trên ghế điều khiển chậm rãi khẩu súng vừa mới rút ra.

Người đó là Hàn Húc. ánh mắt lạnh như

băng của hắn nhìn thoáng qua Lâm Cẩm Sắt, ngay sau đó ánh mắt đã chuyển

lên người Nick. Cô nhận ra dư quang khóe mắt hắn nhìn về phía cô chính

là đạm mạc chán ghét.

Điểm ấy là cô hơi khó chịu…

Hắn vì sao lại dùng ánh mắt đó nhìn cô? Là vì cô đã từng có chủ ý muốn

giết lão đại của hắn sao? Nhưng mà hắn hẳn là người hiểu rõ chân tương

sự việc nhất mới đúng chứ …có tư cách gì mà nhìn cô như vậy?

Trong lòng cô vô cùng rối rắm, phía sau Lâm Cẩm Sắt có tiếng nổ máy của xe thể thao, là Jerry, chỉ nghe thấy giọng nói kiêu ngạo khiêu khích

của hắn, “Hắc, anh à, lão đại còn đang chờ! Đừng kì kèo nữa, nhanh đi

thôi!” tiếng nói vừa dứt, Nick nhanh như chớp kéo cô vào trong xe, lập

tức chân ga xe thể thao ầm vang lên một tiếng, như mũi tên chợt đi.

Mescedes đen im lặng trên đường, Hàn Húc ngồi trên ghế điều khiển xuyên qua gương chiếu hậu nhìn người đàn ông cả người đầy hơi thở lạnh băng,

chần chờ thấp giọng mở miệng hỏi: “Đại ca, có đuổi theo hay không?”

Tấm lưng Đường Lưu Nhan thoải mái dựa vào chiếc ghế da, vẻ mặt mệt mỏi

vô cùng nhắm mắt lại, cho đến khi đôi mắt đó mở ra lần nữa, giọng nói

lạnh lẽo đến mức ngay cả Hàn Húc người đã đi theo hắn nhiều năm cũng

không khỏi giật mình.

Khóe môi hắn cong lên chậm rãi

dẫn ra một nụ cười có chút tái nhợt lại đầy yêu khí, nhẹ giọng nói “Hừ … những người trên đảo Sicilia này …tên La Lạc đó, lá gan cũng lớn quá đi ” dừng một chút, ngữ khí hắn hoà nhã trả lời “Đuổi theo, sao lại không

đuổi chứ?”

“Nhưng đại ca…” Hàn Húc nhìn sắc mặt tái nhợt của hắn, cau mày, muốn nói lại thôi.

“Không quan trọng ” Đường Lưu Nhan cười khẽ, khóe mắt hơi nhắm, chậm

rãi nói, “Nếu không đuổi theo, minh chủ của các ngươi sẽ không