pacman, rainbows, and roller s
Mị Tình

Mị Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324545

Bình chọn: 9.00/10/454 lượt.

nh biết tôi có ý với anh, cho nên anh cố ý nói

vậy!” Hắn phẫn nộ lên án, ngực phập phồng kịch liệt, gương mặt xinh đẹp

tuyệt trần lúc này căng thẳng đỏ bừng, “Anh khinh thường tôi, khinh

thường tình cảm của tôi, cho nên cố tình nói như vậy!”

Đột nhiên được kéo từ cái chết trở về, Lâm Cẩm Sắt chỉ cảm thấy hai

chân mình như nhũn ra, trong lòng không khỏi khiếp sợ vì đoạn đối thoại

của hai người đàn ông này.

Lúc này bên tai truyền đến

một tiếng mỉm cười khẽ của Đường Lưu Nhan: “Cố ý gì chứ? Xem này, cậu đã dọa đến con mèo nhỏ của tôi rồi đó .” Hắn còn chưa nói xong, Lâm Cẩm

Sắt đã bị một lực đọa bất ngờ chặn ngang ôm lấy.

Cũng không biết từ lúc nào người bên cạnh cô đã biến thành Đường Lưu Nhan.

Hắn cúi xuống, suýt nữa không khống chế được mà thét chói tai, à,

không, hắn tới gần cô, khẽ cắn vành tai cô, sau đó thổi nên một luồng

khí nóng bên tai cô, hắn nói, “Vẫn cứ luôn cậy mạnh như thế, chân mềm

nhũn mà vẫn muốn đi sao? Nào để tôi ôm em.”

Cảnh đó, lời đó, thật giống hoàng tử trong cổ tích đánh bại mụ phù thủy

độc ác, sau đó cứu được công chúa ra ngoài, nhưng mà, Lâm Cẩm Sắt cảm

thấy hắn không phải hoàng tử, hắn là ác ma đáng sợ nhất!

Ngữ điệu thoải mái tùy ý như vậy, đầu tiên là hung hăng làm tổn thương

trái tim một người, sau đó trước mặt người khác giả bộ thâm tình chân

thành nói muốn mang cô đi…

Người đàn ông vô tình.

Cô sợ hắn.

Cô thậm chí không biết thứ thói quen đáng sợ đã xâm nhập cốt tủy cô bao lâu rồi và còn tiếp tục tới khi nào nữa.

Cô cứng đờ trong lòng hắn, cảm thấy cả người phảng phất như có một vết

nứt, lại giống như sắp bị đẩy vào hỏa lò, ngọn lửa nóng bỏng đáng sợ ấy

sắp thiêu cô thành tro.

Ngay cả lão đại xã hội đen

lừng lãy tiếng tăm cũng phải thỏa hiệp với hắn, lúc trước sao cô có thể

hồ đồ như vậy, trêu chọc vào một con ma đã thành tinh chứ?

“La Lạc, tôi mang người đi , tất nhiên, nếu cậu không muốn gặp lại tôi

nữa, tôi sẽ làm như mong muốn của cậu ” hình như đã nhận ra cảm xúc dao

động của cô, Đường Lưu Nhan thoải mái ôm toàn thân cô, chân dài bước ra

phía cửa, sau đó dừng lại một chút, nghiêng đầu nhìn về phía La Lạc,

khóe môi vẫn là ý cười thản nhiên như trước, không hiểu sao lại khiến

người ta sợ hãi, “Nhưng mà tôi không hy vọng lại thấy những chuyện này

xảy ra lần nữa. Cậu phải biết, chọc giận tới Đường minh cũng không phải

là một chuyện tốt.”

Dứt lời, hắn nhẹ nhàng rời bước, không quay đầu lại mà dẫn Lâm Cẩm Sắt chạy đi.

Hàn húc cách xa chủ nhân mấy thước, ánh mắt lạnh lùng tận xương tủy

quét qua một vòng, xác định đã không còn ai có thể uy hiếp sự an toàn

của chủ nhân nữa lúc này mới nhanh chân đuổi theo.

La Lạc vẻ mặt vẫn đen tối như thế, còn Jerry cũng nhặt khẩu súng lên nhìn ngắm.

“Lão đại, Mr. Đường vẫn Cool như vậy, hình như thật sự tức giận rồi,

nhưng thật may mắn hắn cũng không động thủ gì …ngài nói xem tiểu Cẩm Sắt đáng yêu đó có thể bị hắn nuốt vào bụng hay không?” Jerry không tâm

không phổi một bên đặt khẩu súng trong tay xuống bàn, một bên hướng về

phía La Lạc tề mi lộng nhãn vui vẻ nói.

“…”

“Ôi, thượng đế phù hộ cho cô ấy, Cẩm Sắt đáng thương đầu tiên bị lão

đại lừa gạt và đe dọa, bây giờ lại bị đại nhân vật phản diện là Mr.

Đường mang đi, …. chậc chậc, nhất định rất sợ hãi!” Dường như không thấy được lão đại nhà mình đã bùng nổ tới cực hạn, Jerry một tay ôm má, khoa trương hô to như đang đóng phim.

“… Jerry, cái miệng

chết tiệt của cậu còn phun ra một chữ nữa, tôi cam đoan với thượng đế,

cậu và Nick thiên nhân vĩnh cách.” (cách biệt ko thể gặp lại ấy mà)

“…”

Ba người cứ như vậy đi ra khỏi cửa lớn của “Tòa nhà Rome” không người

ngăn trở vô cùng thuận lợi , chui vào chiếc Mescedes màu đen kiêu ngạo

trên đường kia.

quá trình này Đường Lưu Nhan vẫn duy trì tư thế ôm ngang Lâm Cẩm Sắt.

Cho đến lúc vào được trong xe, vài lần từ chối phí công không có kết

quả, Lâm Cẩm Sắt mới cắn răng mở miệng gầm nhẹ nói, “Ngài buông ra đi!”

Nhưng Đường Lưu Nhan lại càng ôm cô chặt hơn, rất nhanh, giống như muốn khảm cô vào chính thân thể của mình.

Sau một lúc lâu, hắn thản nhiên nói, “Tôi không buông.” NGữ khí kia rõ

ràng rất bình thường, nhưng nghe kĩ lại giống như đứa trẻ đang làm nũng, “Buông ra, em lại muốn bỏ chạy.”

Khí lực hắn lớn kinh người, Lâm Cẩm Sắt bất đắc dĩ, đánh phải để cánh tay thật dài của hắn khóe chính mình lại.

Cô cau mày, cười khổ, “Nhan công tử, làm sao tôi có thể thoát khỏi lòng bàn tay ngài chứ?” Lúc trước cô từng nghĩ chuyện mình hợp tác cùng La

Lạc không thể nghi ngờ chính là loại chuyện ngu ngốc tới cực điểm… tên

La Lạc kia bất quá chỉ là đang lợi dụng cô mà thôi.

Oán giận đối với hắn đã khiến cô thiếu chút nữa mất sự tự tin, luôn tự hào về bản thân mình.

Cô là một người phụ nữ thù hận rất lâu, người khác đối tốt cô, cô không chắc chắn sẽ nhớ rõ nhưng ai làm chuyện xấu với cô , cô luôn nhớ rõ

từng chút từng chút , ghi hận trong lòng, chờ một ngày nào đó cô sẽ trả

lại cho họ gấp đôi. Ngô Ưu từng đối với loại “phẩm chất bất lương” này

của cô cười nhạt, cô ấy nói, “Lấ