Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Một Cục Cưng Và Bốn Baba

Một Cục Cưng Và Bốn Baba

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323334

Bình chọn: 10.00/10/333 lượt.

mặt nhỏ vui vẻ của con trai, đem những lời đã ra đến miệng nuốt hết vào lòng, sờ cái đầu nhỏ của tiểu Bảo nói, "Tiểu Bảo ngoan, sau này không được chạm vào những thứ đồ nguy hiểm kia nữa nhé, đi học rồi thì có thể, nhưng con không được chạm vào những đồ chơi này nữa, nếu ko thì..." Sắc mặt Bạch Tiểu Hoa trầm xuống, trong mắt phóng ra một tia sáng nguy hiểm.

Tiểu Bảo cả người thiếu chút nữa nổ tung, mỗi lần mẹ có biểu tình này liền chuẩn bị không chuyện tốt mà, vội gật đầu như gà mổ thóc, "Tiểu Bảo nhất định không chạm, tiểu Bảo nhất định nghe lời!" Không chạm súng, vui đùa một chút bom và vân vân cũng không sai.

Bạch Tiểu Hoa lúc này mới an tâm gật đầu, đem tiểu Bảo buông xuống, vỗ nhẹ đầu hắn,cười "Tiểu Bảo đi ra ngoài chơi trước, mẹ cùng. . . Cùng cha ngươi có chuyện muốn nói."

"Uh, đã biết, vậy tiểu Bảo đi ra ngoài." Nói xong, tiểu Bảo nhu thuận ở trên gương mặt Bạch Tiểu Hoa thơm một ngụm, sau đó lon ton chạy đến bên Sở Vân Hiên, "Cha, thơm một cái!"

Sở Vân Hiên cười một cái sáng lạn, vội đem mặt đến trước mặt tiểu Bảo.

Ba một tiếng, tiểu Bảo cười tủm tỉm hôn hắn một ngụm, bỏ chạy đi ra ngoài.

Tiểu Bảo vừa ra ngoài, toàn bộ không gian liền yên tĩnh trở lại. Hai người Bạch Tiểu Hoa cùng Sở Vân Hiên, mắt to trừng mắt nhỏ, ai cũng không mở miệng nói chuyện. Cho đến khi Bạch Tiểu Hoa ánh mắt chua xót , mới không kiên nhẫn mắng, "Ngươi nha không nói lời nào, nhìn ta làm chi?"

Sở Vân Hiên cười nhạt, " Nãy có người vừa nói cùng tôi nói chuyện, hơn nữa, ngươi không nhìn ta làm sao biết ta xem ngươi?"

Cắt! Bạch Tiểu Hoa biết mình đấu võ mồm không lại hắn, trước kia bắt đầu, chính mình đã bị hắn áp bức gắt gao, như thế nào hiện tại chính mình vẫn bị hắn áp bức, thật sự là làm cho người ta khó chịu.

"Tốt lắm, chúng ta nói chuyện chính sự." Bạch Tiểu Hoa đi đến sô pha, không chút thục nữ nào đặt mông an vị lên ghế, hai chân bắt chéo, "Đầu tiên, tiểu Bảo không phải hài tử của ngươi, cho nên ngươi đừng hao tổn tâm cơ . Tiếp theo, chúng ta hiện tại ngay cả bằng hữu đều không tính, cho nên ta cũng không muốn ở chỗ này làm khách. Cuối cùng, bốn khốn khiếp các ngươi lãng phí nhiều thời gian như vậy tới tìm ta, nếu là không có gì mục đích, ta thật không tin tưởng. Thế nhưng, Bạch Tiểu Hoa ta năm năm trước cũng đã không có giá trị lợi dụng , hiện giờ ngươi đem tôi bắt tới, đến cuối cùng có mục đích gì?" Bạch Tiểu Hoa là một người ngay thẳng, nếu đã đến bước này, cũng không cần thiết phải quanh co lòng vòng, dứt khoát nói thẳng ra.

Mà Sở Vân Hiên lại mím môi cười khẽ, giây tiếp theo, Bạch Tiểu Hoa chỉ cảm thấy một trận gió mát lướt qua, một đôi tay mạnh mẽ đã đem chính mình vây ở trong, ngã vào một vòng ôm ấp rắn chắc ấm áp

Trong khoảnh khắc, làn hương khác biệt - nhẹ nhàng khoan khoái, làm cho người ta thất thần.

"Mục đích? Anh thực sự có mục đích!"

Sở Vân Hiên cúi đầu nhìn nữ nhân trong lòng, nâng cằm xinh xắn của nàng lên , cười khẽ :

"Mục đích của anh chính là em."

Bạch Tiểu Hoa bỏ tay hắn đang ngả ngớn trên cằm mình ra, lạnh lùng cười

“Anh không muốn trả lời cũng không sao, dù sao tôi cũng không muốn biết, chỉ hy vọng từ nay về sau anh đừng đến quấy rầy tôi, nếu không đừng trách tôi không khách khí, Sở Vân Hiên anh lợi hại, tôi biết, đối với anh, Bạch Tiểu Hoa tôi cũng không phải ngồi không, cùng lắm thì chúng ta người chết ta sống!"

Tưởng còn giống như 5 năm trước sao? Anh ngoắc ngoắc đầu ngón tay, tôi phải giống như con chó vẫy đuôi chạy lại sao?

"Cút ngay, đừng động chân động tay với lão nương, nếu không lão nương cho ngươi liêt dương đến già."

Dứt lời, nhấc chân đạp một cái, tay phải làm thành quyền, hung hăng hướng tới hắn đấm tới.

Nàng biết mình không phải đối thủ của hắn, nhưng cũng không biết mình tại sao lại phải nổi điên làm gì, 5 năm sau vẫn là không bình tĩnh, vẫn giống sự ngu ngốc như trước kia, bị yêu nghiệt này chơi đùa. Nàng hận, nàng khí, nàng càng ủy khuất.

Sở Vân Hiên bị công kích chỉ có thể tạm thời buông lỏng thân thể thơm mềm kia ra, không dám đánh trả, chỉ có thể cẩn thận không làm bị thương nàng khi mình đang né tránh

"Hoa Hoa, em tỉnh táo lại, hãy nghe anh nói trước đã." Sở Vân Hiên bất đắc dĩ, bắt được hai tay của nàng.

Bạch Tiểu Hoa nhấc chân liền đá vào giữa hai chân hắn, tính toán cho hắn đoạn tử tuyệt tôn.

Sở Vân Hiên vội buông nàng ra, lui về phía sau mấy thước, trên trán đổ một giọt mồ hôi lạnh. Cô nàng trẻ con này, đùa thật!

"Không có gì để nói nữa, từ sau khi cha của tôi chết, tôi và các người không còn gì có thể nói nữa."

Bạch Tiểu Hoa lạnh lùng hé ra dung nhan kiều diễm, lúc nàng nhắc tới cha, trong mắt chợt lóe qua một chút đau đớn

"Hoa Hoa, anh chính là muốn cùng em nói chuyện này, cha của em. . . . . ."

Sở Vân Hiên còn chưa nói hết, Bạch Tiểu Hoa đã đá một cước vào cái bàn, đánh gãy lời nói của Sở Vân Hiên.

Sở Vân Hiên vung tay lên, cái bàn liền vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ. Mà hắn lúc này cũng không ở do dự, lắc mình một cái, trong nháy mắt đến trước mặt Bạch Tiểu Hoa, đem nàng giam cầm ở trong ngực mình, hai tay bắt được hai tay của nàng, chân sau