Polaroid
Một Ngày Làm Thầy Cả Đời Làm Chồng

Một Ngày Làm Thầy Cả Đời Làm Chồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325912

Bình chọn: 7.5.00/10/591 lượt.

y tháng yên ổn, nhưng mà.... vì sao, từ sau

khi quen biết Tô Mặc, tất cả mọi chuyện đều phát triển ngược lại chứ?

Nhìn thấy ánh mắt lấp lánh của mẹ Tô, Lâm Thư nhất thời nghẹn

lời, muốn từ chối lại phát hiện căn bản không từ chối được.

Chỉ cần dính dáng đến Tô Mặc, Lâm Thư sẽ hốt hoảng, mà một

khi hốt hoảng, sẽ làm ra chuyện không thể cứu vãn được

Lâm Thư nắm chặt tờ giấy mẹ Tô đưa cho cô, đứng ở trước cửa

chính chỗ Tô Mặc, do dự không đi lên. Thật sự là khờ ghê gớm, tại sao lại nhất

thời xúc động đồng ý vậy chứ?



"Hối hận" hai chữ này, trong cuộc đời cho dù bạn cẩn

thận như thế nào đi nữa, cũng khó tránh khỏi việc ba bốn lần xuất hiện hai từ

này

Đối với Tô Mặc mà nói, lần đầu tiên là cái ngày năm anh mười

lăm tuổi, lần thứ hai là một ngày mùa đông năm anh mười tám tuổi. Lần thứ ba là

bây giờ....

Cay đắng uống cạn một ly rượu, chỉ cảm thấy trong lòng vô

cùng nhức nhối đau xót.

Lúc trước, sau khi biết mình và Tô gia không có quan hệ huyết

thống, mặc dù rất chán nản, nhưng mà sau khi trằn trọc một đêm cũng hiểu ra, sự

rằng buộc của tình thân không nhất thiết phải dùng huyết thống để gắn bó.

Trước đây, sau khi bỏ rơi không chút thương tiếc, mặc dù đau

lòng, nhưng mà cũng chỉ là buồn bã đau thương trong ba ngày sau đó, trong lòng

cũng hiểu được, tình yêu cũng có lúc không chống lại được sự tấn công mạnh mẽ của

tiền tài và quyền thế.

Mẹ Tô từng nói với Tô Mặc một câu như này: Người bạc tình, nếu

như lại thật lòng, sẽ là chuyện cực kỳ đau khổ

Dường như trong lúc này Tô Mặc mới giật mình hiểu được ý của

mẹ Tô, bởi vì tâm trạng lúc này của anh, thật sự là - cực kỳ đau lòng

Lần lượt nghĩ lại những hành động của mình, cuối cùng Tô Mặc

đưa ra một kết luận: Chết tiệt, không ngờ anh đối với Tiểu Bạch Thỏ ngốc nghếch

kia, lại thật lòng quan tâm.

Có câu nói: Con người luôn luôn sau khi mất đi mới hiểu được

ý nghĩa của việc "Quý trọng".

Nhưng mà, Tô Mặc lại cảm thấy, tình hình bây giờ của anh,

sau khi hiểu được ý nghĩa của việc "Quý trọng", thì lại mất đi người

anh trân quý nhất

Nếu như thời gian có thể quay ngược lại, thì cho dù có làm

gì anh đi nữa, anh cũng sẽ không bao giờ mà nói ra những lời như vậy với Hạ Tề

trong lúc tức giận, làm cho Tiểu Bạch Thỏ hiểu lầm; không, phải là trước đó nữa,

anh tuyệt đối không ra khỏi nhà mượn rượu giải sầu, nói không chừng, có thể đợi

đến lúc Tiểu Bạch Thỏ đến nhà tìm anh, sẽ lập tức giải quyết Tiểu Bạch Thỏ theo

hình thức OOXX, đỡ cho việc anh phải giống như con thiêu thân; đợi đã, tốt nhất

là nên tìm đến nguyên nhân trước trước đó nữa, con mẹ nó anh không nên ngu ngốc

đồng ý với Tiểu Bạch Thỏ cùng cô đến khu vui chơi, như vậy sẽ không gặp phải

cái tên phiền toái Trác Dịch kia rồi

Không sai, Trác Dịch chính là tên phiền phức lớn

Đối với việc xuất hiện của Trang Hiểu Hàm, Tô Mặc nhìn ra được,

Tiểu Bạch Thỏ cũng không vui vẻ, miễn cưỡng cười vui, lý do chỉ sợ chính là cái

tên sinh viên Trác Dịch mà thôi. Chỉ cần vừa nghĩ tới, là có thể đoán ra ngọn

nguồn sự việc.

Bởi vì, chỉ cần nhìn qua, cũng nhìn ra Tiểu Bạch Thỏ rất để

ý tên Trác Dịch này.

Hồng hạnh vượt tường, nhất định phải dứt khoát cắt đứt cái

suy nghĩ này!

Mạnh tay bẻ hoa? Không, không, cái này gọi là đánh dấu chủ

quyền lãnh thổ.

Tô Mặc lạnh lùng miễn cưỡng cười một cái liếc mắt nhìn Trang

Hiểu Hàm trò chuyện với Tiểu Bạch Thỏ, nghiêng đầu, hơi giương mắt lại nhìn thấy

nụ cười mỉm thoáng qua của Trác Dịch, càng cảm thấy khó chịu, ánh mắt tên Trác

Dịch này không phải là đang nhìn bạn gái của mình, mà chính là đang nhìn trộm

Tiểu Bạch Thỏ nhà anh, loại hành vi này, tuyệt đối không thể chịu đựng được!

Dường như cảm nhận được điều gì đó, Trác Dịch cũng ngẩng đầu

lên, nhìn lại Tô Mặc, Theo bản năng, Tô Mặc xiết chặt bàn tay đang cầm tay Tiểu

Bạch Thỏ

Khi Sói Xám lớn đi săn, đối với những đồng loại xung quanh

luôn có phản ứng rất nhạy cảm, bởi vì, sự xuất hiện của bọn họ chính là sự uy

hiếp của bản thân nó. mà Tô Mặc, lúc này đã bị cảm giác uy hiếp này bao vây mạnh

mẽ.

Xem ra, khi trở về phải trừng phạt Tiểu Bạch Thỏ thật tốt một

chút, nếu không thì, cô sẽ không biết muốn trêu hoa ghẹo nguyệt là như thế nào!

Mặc dù trong lòng Tô Mặc âm thầm tính toán, hận đến nghiến

răng nghiến lợi. Nhưng mà, lúc nhìn thấy Tiểu Bạch Thỏ ngồi ở trong xe, hai mắt

đỏ hồng, vô cùng tội nghiệp đáng thương kể lại mấy cái chuyện tình trong quá khứ,

trong lúc đó Tô Mặc lại phát hiện, một chút ghen tuông kia đã biến mất thay vào

đó là sự đồng cảm sâu sắc với nỗi buồn thương của Tiểu Bạch Thỏ. Giống như muốn

ôm lấy cô, xoa xoa bộ lông của cô, không muốn để cho cô đau lòng như vậy. Nhưng

mà.....

Nghĩ tới động cơ lúc đầu cái con người ngu ngốc này thổ lộ với

anh không hề lương thiện gì. Tô Mặc lại nói với chính mình, nhất định phải hạ

quyết tâm.

Anh có thể dễ dàng tha thứ việc một con Sói Xám lớn khác từng

đi qua con thỏ trắng - vợ của anh, nhưng mà, nếu như con thỏ trắng vợ của anh

đã trốn thoát, như vậy, sau này nên toàn tâm toàn ý nghĩ tới việc làm thế nào để

vỗ béo chính mìn