XtGem Forum catalog
My Boss Is A Beautiful Girl

My Boss Is A Beautiful Girl

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323061

Bình chọn: 7.00/10/306 lượt.

khi nhéo tôi

đã khiến lòng tôi trở nên lâng lâng khó tả.

Cuộc thi bắt đầu. Hà Nhã bất kể chơi trò gì cũng đều là cao thủ cả,

những đợt bắn tỉa xuất thần nhập hóa, thấy người giết người, gặp phật

giết phật. Bên đối phương và ba người còn lại bên nhóm tôi cũng không

phải hạng vừa, bắn đâu trúng đó. So với họ tôi giống như là người mới

học, chỉ có tác dụng mồi lửa nhử đối phương mà thôi.

Ba người bên nhóm tôi sắp tức chết rồi, trong quá trình thi đấu họ cứ cằn nhằn tôi mãi khiến lòng tôi càng rối bời, tới phút cuối thì ngay cả làm mồi nhử cũng làm không xong.

Hai tiếng sau, bên tôi thảm bại với tỷ số 21:38. Hai gã kia đập con

chuột một phát: “Chán chết đi được, đáng ra chúng ta có thể thắng rồi.

Này, cậu chơi kiểu gì vậy? Chơi tệ thế là cùng.”

Tôi còn chưa trả lời thì Hà Nhã đã giành nói: “Đừng trách người khác, mấy người cũng có hơn gì đâu. Nếu mấy người lợi hại tí thì chúng ta dù

có bốn chọi năm cũng đủ ăn rồi. Chỉ biết đùn đẩy trách nhiệm, có phải

đàn ông không vậy?”

Hai tên đó xấu hổ cúi gầm mặt. Tôi mới chợt phát hiện từ đầu chí cuối Hà Nhã chẳng hề trách móc lấy tôi một lời, mà còn nói tốt cho tôi nữa,

thật là người tốt mà. Xem ra trước kia tôi đã nhìn lầm cô ấy rồi, trong

lòng tôi thầm cảm thấy có lỗi với Hà Nhã.

Vừa ra khỏi cửa Net Bar, gương mặt Nhã liền biến sắc: “Sao anh ngốc

vậy? Đánh boxing không xong, bóng bàn không xong, ngay cả chơi game cũng không xong luôn. Chẳng phải anh suốt ngày chơi game lúc còn học đại học sao? Phí cả bốn năm học?”

Đây là logic gì cơ? Chơi game không giỏi là phí bốn năm học, nhưng mà sao Hà Nhã lại biết bốn năm đại học tôi toàn chơi game miết nhỉ? Tôi bị nói đến ngớ người ra: “Lúc nãy ở Net Bar chẳng nói câu nào cả, sao bây

giờ lại tính sổ với tôi vậy?”

“Anh là do tôi dắt tới, không lẽ nói anh trước mặt bọn họ sao? Chẳng

khác nào tự tát mình bạt tai? Nói anh ngốc thì đúng là ngốc mà, vậy cũng không nghĩ ra.”

“…………”

“Thôi bỏ đi, nhà anh ở đâu? Tôi đưa anh về.”

Để Hà Nhã trả tiền net tôi đã rất ngại rồi, bây giờ nào dám phiền cô

ấy đưa tôi về nữa: “Không cần phiền cô, tôi tự đi xe buýt về được rồi. “

Hà Nhã lườm tôi: “Sao anh rắc rối thế, nói tiếng “ ừ, cám ơn” chẳng

phải là được rồi sao? Thế nào? Nói anh vài câu mà đã giận rồi, nhỏ nhen

quá đấy. Anh có phải đàn ông không?”

Thật là oan uổng, tôi biết chẳng thể nào tranh cãi lý lẽ với người đẹp đâu. Tôi vội vàng leo lên xe.

Lên xe không lâu sau đó, dì Hai điện thoại tới, tôi vò đầu bứt tai ấn nút nghe.

“Thằng nhóc này bị gì hả? Lần đầu coi mắt mà dám để con gái trả tiền

à? Không còn tiền trong túi thì nói một tiếng, dì Hai cho là được rồi,

cháu làm mất mặt nhà mình quá. Thật là, sau này dì Hai còn mặt mũi nào

gặp người khác nữa?”

Tiếng dì Hai sang sảng, cả Hà Nhã cũng nghe thấy: “Tại sao lần đầu

coi mắt thì không được để con gái trả tiền? Logic gì thế? Anh đưa máy

cho tôi, để tôi nói chuyện.” Hà Nhã vừa nói vừa đưa tay sang tính giật

chiếc điện thoại của tôi.

Cũng may ghế ngồi khá xa nên Hà Nhã mới với không được, tôi xoay

người qua, ngoan ngoãn xin lỗi dì út: “Dạ, là cháu sai rồi, lần sau cháu không dám nữa đâu.”

“Ý gì thế này? Anh sai thì cũng như là tôi sao rồi. Anh muốn chết hả? “ Tôi quả thật rất điên đầu. May mắn là dì Hai không tra hỏi tiếp nữa.

“Lần này tha cho cháu đó, tuần sau cháu qua đây, dì Hai vẫn còn những ứng viên khác cho cháu, cháu mà làm như thế nữa thì dì không tha đâu

nhé.”

Tình cảnh như thế này, tôi nào dám nói không, đành gật gù đồng ý.

Tắt điện thoại xong, tôi chờ đợi Hà Nhã tính sổ với tôi.

“Là dì Hai của anh? Lợi hại thật đấy.” Thái độ Hà Nhã bỗng dịu lại.

“Thế nào? Tuần sau lại đi coi mắt à? Anh vội tìm bạn gái như thế sao?”

“Tôi vội bao giờ, là mẹ tôi vội đấy chứ. Hiện giờ tôi hoàn toàn không nghĩ tới việc tìm bạn gái. Cô thấy tôi nghèo thế này thì sao mà tìm bạn gái chứ? “ Nhìn sắc mặt Hà Nhã hơi lạ, tôi vội nói thêm: “Tôi không có ý nói là phụ nữ tham tiền, cũng không nói là tiền bạc quan trọng hơn tình yêu, chỉ là tiền bạc là nền tảng, với lại nếu cô yêu một người thì phải mong có thể khiến người ta hạnh phúc, cái đó cũng cần tiền mà đúng

không?”

“Nói cũng đúng. “ Hà Nhã gật đầu, hỏi tôi: “Anh sinh năm mấy?”

“Năm 81”

“Hay là tôi giới thiệu chị tôi cho anh?”

“Cô đùa gì thế này ! “ Nếu không có thắt dây an toàn chắc đầu tôi đã tông vào đỉnh xe rồi.

“Phản ứng kịch liệt thế? Chị tôi hơn anh có một tuổi thôi mà đúng

không? Có cần phản ứng tới như vậy không?” Hà Nhã có chút bất mãn.

Giờ tôi mới biết thì ra Hà Nghệ cũng là dân 8x, lợi hại quá đấy, mới trẻ tuổi thế đã làm phó tổng giám đốc.

“Không liên quan tới tuổi tác. Chỉ là nói đùa như thế cũng hơi quá

một tí rồi đấy.” Tuy tới tận bây giờ, tôi chỉ gặp Hà Nghệ một lần vào

hôm đi theo Lý Hàm, nhưng tôi đã cảm nhận được hết vẻ uy nghiêm của một

phó tổng như Hà Nghệ, khi nói chuyện với Hà Nghệ tôi cũng hơi cảm thấy

hồi hợp.

“Ý anh là thế nào? Chị tôi có điểm nào không tốt? Không xinh hay sao? Hay là khí chất không tốt? Chẳng phải anh nói kinh tế là nền tảng của

tình yêu mà, nền tảng củ