
ưới. “Còn ngươi? Ngươi cũng thích tên yêu thú này?”
Xá Nguyệt biết rõ nương nương pháp lực vô biên, sớm đã nhìn thấu lòng mình, nàng không dám phủ nhận, phủ nhận là nói dối sẽ càng làm nương
nương tức giận, nhưng lại không dám thật sự thừa nhận, nàng sợ hãi, bất
lực, suy nghĩ trống rỗng.
“Ngươi còn dám hủy hoại tru yêu kiếm của ta!” Toàn Cơ nương nương tức giận như có như không.
Linh Lệ sải bước đi, lấy thân thể mình che phía trước Xá Nguyệt.
“Tất cả đều do ta, không liên quan đến Xá Nguyệt.”
Xá Nguyệt ngẩng đầu lên, thấy bóng dáng cao lớn của hắn, bỗng chốc cảm động.
“Ngươi hủy hoại kiếm tiên, lại là yêu thú có được pháp lực cường đại, bản cung không thể lưu ngươi.” Toàn Cơ nương nương nhẹ nhàng nâng tay,
không trung đột nhiên xuất hiện chảo lửa to lớn.
Xá Nguyệt ngẩng đầu vừa thấy, nhất thời hồn phi phách tán.
Thần hỏa kia có Cửu Điều Hỏa Long, Tam Muội Thần Hỏa, yêu thú nào
dính phải cũng bị đánh hồi nguyên hình, nếu lại bị thiêu luyện bảy bảy
bốn chín ngày, hắn sẽ không còn xương cốt, còn có thể hồn phách tiêu
tan.
Linh Lệ lùi lại tránh thần hỏa, hai tay vừa lật, lập tức cuồng phong
rống giận, như ngàn quân vạn mã, như sóng triều cuồn cuộn, dời núi lấp
biển, quét về phía chảo lửa.
Thần hỏa quay cuồng trong cơn cuồng phong, Linh Lệ phút chốc nắm lấy tay Xá Nguyệt, ôm nàng bay vút ra ngoài nhanh như chớp.
Toàn Cơ nương nương vung tay lên, bạo phong dừng, thần hỏa liền đuổi về hướng Linh Lệ, vây quanh hắn.
“Xá Nguyệt lui ra!” Linh Lệ che chở cho nàng trước thần hỏa.
Xá Nguyệt ngã xuống, kinh hãi thấy Linh Lệ bị ánh lửa chói mắt vây
khốn, da hắn nhanh chóng bị bong ra, cơ bắp xé rách, phát tiếng hét đau
xót tim phổi, thoáng chốc hiện ra thân hình mãnh hổ to lớn, Cửu Điều Hỏa Long lập tức lao ra, ý đồ vây quanh hắn.
“Linh Lệ –” Xá Nguyệt kêu khóc.
Cửu Điều Hỏa Long và Tam Muội Thần Hỏa đã đánh Linh Lệ trở về nguyên
hình, nếu lại quặc hắn vào trong chảo thần hỏa, thì từ nay về sau hắn sẽ biến mất trong thiên địa!
Nàng chạy như điên qua đó ôm lấy hắn, dùng chính mình đỡ thần hỏa,
Cửu Điều Hỏa Long nháy mắt quặc trụ nàng, xả vào chảo thần hỏa.
Thân thể Xá Nguyệt trong khoảnh khắc bị thiêu thành tro tàn, hương khí như sương khói thản nhiên khuếch tán trong không khí.
Tiếng hét của Linh Lệ khàn khàn vọng vào hư không.
Sắc mặt Toàn Cơ nương nương trở nên xanh mét, cơn giận không thể át,
bà vươn đầu ngón tay ngưng tụ làn sương khói ấy, dần dần xuất hiện ảo
ảnh trong suốt của Xá Nguyệt.
“Ngươi là đại đệ tử ta dốc lòng nuôi nấng, nhưng lại nguyện ý tan xương nát thịt vì một yêu thú!”
Xá Nguyệt chỉ là ảo ảnh không thể nói, ánh mắt bi thương nhìn Toàn Cơ nương nương.
“Xá Nguyệt, ta sẽ không tha thứ cho ngươi!” Toàn Cơ nương nương đẩy
tay, đem ảo ảnh của Xá Nguyệt rơi xuống chín tầng mây, rơi vào thế gian.
“Hổ yêu đến!”
Mỗi người đều cầm trong tay đao kiếm côn bổng cao giọng kêu to.
Hơn mười người cầm đuốc lay động trong đêm tối ở đại viện.
Đôi môi trắng bệch, màu đỏ như máu.
Mở hai tay ra, máu đỏ kinh người.
Lạnh……
Linh Lệ bừng tỉnh từ trong mộng, trước mắt tối đen, giơ tay ra không nhìn rõ năm đầu ngón tay, đột nhiên rùng mình.
Hắn trừng mắt nhìn, lập tức nhảy lên, chạy ra khỏi cửa động.
Bầu trời đầy sao, một vầng trăng sáng treo cao.
Quả nhiên lại là đêm trăng tròn.
Cơn gió hung dữ lạnh giá trên núi cao mãnh liệt đánh tới da thịt trần
trụi phủ kín vết sẹo to nhỏ của hắn, hắn hít vào một hơi thật sâu, cảm
giác pháp lực đều trở lại, mạnh mẽ chảy trong dòng máu của hắn.
Hắn là hổ yêu đã tu luyện ngàn năm ở Huyền Hổ Lĩnh, Huyền Hổ Lĩnh núi
cao chạm trời, vách đá hiên ngang dựng đứng, không có dấu chân người,
chỉ có nhiều dấu chân của yêu thú yêu quái, thiên tính của hổ là khát
vọng và công kích, hung mãnh khát máu, hơi một tí là cắn xé đấu đá triền miên cùng yêu thú yêu quái, mỗi khi hắn ăn đám quái thú đó, hắn liền
trực tiếp tiếp thu đạo hạnh của chúng, pháp lực cũng tăng thêm, trải qua mấy trăm năm, hắn xưng vương xưng bá ở Huyền Hổ Lĩnh, lũ quái thú đều
thần phục hắn.
Nếu hắn chỉ xưng vương tại Huyền Hổ Lĩnh, vậy
thì tương lai sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng hắn lại xuống núi, mang
theo bầy yêu công hãm một tòa thành trì, tàn bạo giết chết quốc vương,
ăn thịt người cùng đám tiểu yêu.
Sau đó, hắn gặp Xá Nguyệt tiên tử ở Linh Chi cung của thiên giới, lần gặp nhau đó đã trải qua giai đoạn đau khổ.
Mùi hương đặc biệt trên người nàng kích thích hắn, dụ hoặc hắn, vì thế
hắn bắt nàng đi, coi nàng như một ngón ăn ngon hơn đám yêu thú trăm ngàn lần, nhưng sau khi nàng thỏa mãn dục vọng của thân thể hắn, hắn lại bắt đầu đổi tính, vì muốn dỗ món ăn ngon này vui vẻ, hắn làm rất nhiều
chuyện mà mãnh hổ ngàn năm chưa bao giờ làm — vì muốn nàng cam tâm tình
nguyện hôn hắn, hắn bắt đầu bỏ ăn thịt tươi; Vì muốn nàng cam tâm tình
nguyện ôm hắn, hắn bắt đầu tinh lọc yêu khí trên người; Vì nàng thấy
người chết thì thương tâm rơi nước mắt, hắn hạ lệnh không cho phép tiểu
yêu giết người. Tất cả những gì nàng không thích, hắn đều có thể từ bỏ,
chỉ mong mu