Nặc Sâm Đức

Nặc Sâm Đức

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327005

Bình chọn: 9.00/10/700 lượt.

ông ngốc như vậy nữa !”

………… nhưng cô không có lá gan kia ……… T_T

Không thể trách cô nhát gan, người ta là sếp. là do cuộc sống bức bách, cuộc sống bức bách ………….

Vì vậy cô dành phải trơ mắt nhìn anh đi lướt qua cô, lúc đi ngang qua người cô, anh còn bưng ly nước lên uống.

Uống uống uống, uống chết anh đi ! Làm gì uống nhiều như vậy! Nước

không cần tiền mua sao? Công ty đã khuyến khích tiết kiệm đó, thân là

tầng lớp quản lý, một chút tinh thần giác ngộ cũng không có hả?

Nhiệt tình với khuyến khích mới của công ty, An Tư Đông lòng đầy căm phẩn trở lại chỗ làm việc.

Vài đồng nghiệp nam đang tụ tập mở một cuộc thảo luận, Hoàng Ngọc

Oánh nói: “Làm sao bây giờ, cái trò này tôi làm một tháng rồi, sếp cũng

nói được, vậy mà hôm qua họp báo cáo, bị Owen chê không đáng một đồng.

Tự nhiên tôi thấy công sức một tháng trời của mình thành rác vậy, thật

là thất bại mà.”

Có người an ủi anh: “Ông đã làm tốt lắm rồi. Owen là như vậy, trứng

gà cũng bị ổng nói thành xác ướp ba đầu. Họp lần trước, cái phương án

ông Mã đã đồng ý ổng cũng phản đối thôi, làm cho lộn xộn cả lên.”

“Nhưng cuối cùng không phải theo ý ổng mà sửa lại sao.Kỳ thật anh ta

nói cũng đúng, không nói tôi cũng không để ý có nhiều vấn đề như vậy.”

Một tiền bối khác nói: “Mấy em vừa tới, từ từ rồi cũng quen.Người

trong bộ phận phần mềm ai mà không biết, chỉ cần Owen nghe báo cáo của

ai, người nó chỉ làm cho có lệ thì chuẩn bị chờ nghe giảng, sau đó cũng

phải ngoan ngoản bổ sung. Nếu sếp khoe một câu, vậy là em làm khồn tệ

đó; nếu khoe quá ba câu, coi như là hoàn thành rồi.”

“Hoàng Ngọc Oánh, hôm qua Owen hình như khen ông, mấy câu vậy?”

Hoàng Ngọc Oánh nói: “Tôi không nhớ nữa, hỏi cái người ghi chép thử xem.”

“Tôi đếm rồi, tổng cộng 4 lần, chắc đó.”

Hoàng Ngọc Oánh thủ sủng kinh nhược: “Ý là tôi làm không tệ rồi phải không?”

“Ông làm cũng ok lắm rồi. nguyên đám tụi mình vào chung, chỉ ông là

giỏi nhất, phải có chút tự tin chứ. Mà giờ ông cũng bắt đầu tham gia dụ

án rồi, tôi còn ở đó viết mấy văn bản dịch thuật, tôi muốn chết quá đi.”

Lần này đổi lại Hoàng Ngọc Oánh an ủi anh ta: “Cái bản dịch viết bằng Perl hả? Ông trước kia cũng học qua Perl rồi, giờ vừa học vừa làm, viết rất nhanh. Nhưng mà sao lại cho ông viết Perl vậy?

Người kia vẻ mặt đau khổ: “Có bữa họp về xử lý văn kiện, Owen thuận

miệng nói một cấu: cái này dùng Perl so với C xử lý tốt hơn. Tôi nói tôi không giỏi về Perl lắm, ổng liền nói Perl đơn giản lắm, tôi liền như

vậy mà nhận nhiệm vụ ……”

Tiền bối nói: “Kỹ sư mà, chí là như vậy, học không ngừng luôn phải

cập nhật cái mới, không thấy ông Mã và Owen thường xuyên xem sách sao.”

An Tư Đông vừa nghe lén vừa làm việc của mình. Thật khủng bố, may mà

cô không được nhận vào bộ phận đó mà chuyển sang bên bảo trì dữ liệu

này, bằng không làm thuộc hạ của anh chắc chết rất thảm. Mỗi ngày ngẫu

nhiên đụng mặt anh cô cũng không chịu nổi rồi, nếu còn chung nhóm với

anh nữa thà cô từ chức cho xong

Thảo luận vài câu lại bắt đầu tám, cũng là do ông Hoàng Ngọc Oánh đi

đầu: “Ai ai, tuần trước tôi ở siêu thị gần chưng cư gặp Owen đi với một

cô em. Cô em đó nhìn còn non lắm nha, hình như 9x, nhìn rất dễ thương,

cũng có thể nói thuộc loại ngây thơ …..”

Phụt …… tim cô như bị nguyên con dao đâm vào.

Tôi cũng từng gặp qua họ ở nhà hàng, hình như tuần nào cô bé kia đều

tới nhà ảnh. Nhìn rất xinh, chỉ là dáng hơi lùn chút nên đi kế nhau

không hợp lắm.”

Thật vất vả mới nghe được một cái khuyết điểm, mà hình như ……….. đó cũng không phải ưu điểm của cô. T_T

Hoàng Ngọc Oánh nói: “Thấp chút có sao đâu, nhỏ nhắn thì dễ thương,

chỉ cần dáng người ok là được rồi. Owen cao như vậy, tìm một người thấp

chút trung hòa cũng tốt.”

Đúng vậy đúng vậy, nếu tìm cô gái cao hơn mét 7, sau này không phải

sinh ra một người khổng lồ sao? Dáng cao không tốt, người ta thường nói

cao quá, sống không thọ !

Có người cảm khái: “Đây mới là người pro nè, trả như vậy đã có sự

nghiệp, có tiền, có cô em nhỏ tuổi xinh đẹp. Cho nên mấy anh em, đừng

thấy còn độc thân mà phát sầu, cố làm việc đi. Con gái như rau hành

thôi, nhặt hết một đống thì vẫn có nguyên đám, gấp cái gì?”

Hoàng Ngọc Oánh nói:” Chú tỉnh lại đi, chú cũng cỡ tuổi Owen, sang

năm chú tìm một cô 9x thử đi? 9x có cái gì tốt, ngốc mà còn ra vẻ, tối

ngày nói mấy câu như người trên sao hỏa vậy, trong đầu không biết chứa

cái gì. Tôi cảm thấy mấy cô em cùng tuổi vẫn được hơn.”

Hoàng Ngọc Oánh, ông đúng là tri âm của tôi ! Ông nói đúng ý tôi lắm !

“Xuy” Triệu Nhụy cũng ngồi nghe lén, nói nhỏ:” Một đám đàn ông đáng

khinh, cả ngày chỉ biết nghĩ tới cô em trả đẹp, cũng không lấy nước tiểu soi mặt mình. Cô em dễ kiếm như vậy sao?”

Hả, cô em trẻ tuổi rất khó kiếm à !

“Không nghĩ tới Owen cũng là hàng đường phố, quạ trên đời này đúng là con nào cũng đen. Cô em 9x, quá lắm cũng mới 20 tuổi, non như vậy, ổng

cũng nhai được à?”

Đúng vậy, anh nhai như thế nào đây? Cũng có tuổi rồi, tìm một người nhỏ hơn mình một chút ăn là tốt rồi !

Vừa nhắc tới từ “ăn” thì trong đầu xẹt qua một đống hình ảnh liên


XtGem Forum catalog