
o ngày mai em phải vui vẻ trở lại , được không?”
Lại Văn không kiềm chế được run lên , nước mắt vẫn không ngừng rơi , nhưng cô vẫn gật đầu .
Buổi sáng thức dậy, phát hiện cổ họng đau rát . Đêm qua Lại Văn không điều khiển được cảm xúc nên Tứ Phương cũng không cho cô về ký túc xá , nên cô ngủ ở phòng khách .Buổi sáng thức dậy mới phát hiện nói không ra tiếng . Tứ Phương lại muốn cô tới bệnh viện, nhưng cô không đáp ứng, hôm nay có tiết học, hơn nữa chỉ là không nói ra tiếng thôi , cũng không phải bệnh nặng , chắc là do hôm qua khóc nhiều quá mới vậy .Buổi sáng Tứ Phương vẫn nấu cháo, sau đó đến tiệm thuốc mua thuốc cho cô. Ăn xong bữa sáng, Tứ Phương đưa cô đến trường, dặn cô hôm nay nên ít chuyện, không nên ăn đồ ăn quá cứng , nhớ phải uống thuốc .(ui trời ơi có anh ny thế này chết cũng sướng ..hix)
Thời gian vào học, Mai Mai ,Giai Giai nghe thấy tiếng khàn khàn của cô , ha ha cười suốt . Mai Mai hạ giọng bên tai cô nói, “Có phải đêm qua ở trên giường lớn tiếng tên rỉ quá, nên sáng nay mới rát cổ như vậy .”Lại Văn đẩy cô , ” Đi chết đi.”Giữa trưa tan học , Lại Văn trở về ký túc xá, về đến cửa ký túc xá đã thấy Vương thúc đứng chờ cô . Lại Văn vội vàng đi đến”Vương thúc sao lại đến đây ?”Vương thúc nhìn cô tủm tỉm cười nói, “Tứ Phương nói cô bị rát cổ, bảo tôi hầm một chút canh ngân nhĩ hạt sen cho cô ”Lại Văn vội vàng nhận lấy cặp lồng trong tay Vương thúc, “Cám ơn , làm phiền chú quá .”Vương thúc xoa tay , “Phiền toái cái gì a, tôi làm rất vui vẻ .”Vương thúc thật ra có chút quan tâm, đang rất khỏe mạnh , sao đột nhiên lại đau cổ rát họng thế này, hay là vợ chồng son cãi nhau nhỉ ? Nhưng mà lần này Vương thúc cũng không dám nói nữa, “Lại Văn, hai người vẫn tốt chứ ?”Lại Văn nhìn ông cụ hiền lành, thiện lương này , trong lòng rất cảm động, “Vương thúc, chú đừng lo lắng, bọn cháu rất tốt .”“Ha ha, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, tôi đi đây, hai người nếu có thời gian thì trở về ăn cơm đi.”“Vâng ” Lại Văn tiễn ông đến cửa mới quay lại .Trên đường Tứ Phương điện thoại đến , ” Ăn cơm chưa ?”Lại Văn cười nhẹ , “Chưa đâu, em vừa tiễn Vương thúc, bây giờ mới về ăn.”“Ừ, buổi chiều tan học anh đón em , ngày hôm qua nói làm bánh mật rang cua cho em ăn mà vẫn chưa làm , nhưng hôm nay cổ họng em lại không thoải mái, vậy ăn cái khác đi, buổi tối chúng ta cùng đi siêu thị .”“Vâng .” Lại Văn cảm thấy bản thân thật hạnh phúc, có phải bởi vì trước kia rất vất vả , nên bây giờ ông trời muốn bắt đầu bồi thường cho cô ?Cám ơn , Lại Văn trong lòng thầm nói . ***
Buổi tối Lại Văn cùng Tứ Phương đi dạo siêu thị, Lại Văn nói lâu rồi chưa ăn bít tết, muốn ăn bít tết . Tứ Phương nói cổ họng cô không phải đang không thoải mái sao? Ăn cái này có được không?Hôm nay Lại Văn ngậm kẹo đau họng cả ngày, giữa trưa lại ăn canh ngân nhĩ hạt sen, buổi tối cổ họng đã không đau nữa .Cuối cùng bọn họ vẫn mua bít tết , về nhà chỉ cần nấu qua là có thể ăn .Rời siêu thị , bọn họ lái xe về nhà. Một lát sau, Tứ Phương đột nhiên nói, “Phía sau có người đi theo chúng ta.”Lại Văn khẩn trương hỏi, “Làm sao? Ở nơi nào?” Một bên quay đầu nhìn .“Chiếc xe màu trắng kia ” Tứ Phương nói.Lại Văn cẩn thận nhìn lại , phía sau không có xe ô tô màu trắng nào , trừ một chiếc xe cảnh sát, Lại Văn phản xạ có điều kiện nói, “Tứ Phương, chúng ta không phải vượt đèn đỏ chứ ? ” Nói xong trong lòng hồi hộp một chút , không phải Lại Vũ thường xuyên lái chiếc xe kia sao?Anh ấy rốt cuộc muốn làm gì lại làm như vậy chứ.“Đừng lo lắng, Lại Văn” Tứ Phương nhìn cô trấn an .Tứ Phương vẫn lái xe bình thường đến dưới lầu, chiếc xe cảnh sát kia cũng không chút do dự dừng ở một bên, cửa xe bị Lại Vũ hung hăng đá mấy cái . Hắn đứng trước mặt Tứ Phương và Lại Văn, nghiêng người nhìn thoáng qua Tứ Phương, nói với Lại Văn, “Đây là người em yêu ?”Lại Văn nhỏ giọng hỏi lại , “Thì sao ?”Lại Vũ đột nhiên bước lên giơ cao tay , Lại Văn theo phản xạ dựa vào người Tứ Phương, bàn tay còn chưa hạ xuống, tay Lại Vũ bị Tứ Phương bắt lấy, anh bình thản nói , “Có thể nói chuyện không ? “Lại Vũ giật tay lại , “Đây là chuyện anh em tôi , còn chưa đến lượt người ngoài xen mồm vào .”Lại Văn bướng bỉnh thêm một câu, “Anh ấy không phải người ngoài .”Lại Vũ càng thêm tức giận , “Em không phải muốn như thế chứ , anh ta căn bản là đang đùa với em, em còn hồ đồ để người ta chơi đùa sớm muộn gì em cũng sẽ chết thảm .”Lại Văn oán hận nói, “Vì anh ấy em có chết cũng không cần anh thương hại .”Tứ Phương vội vàng che miệng Lại Văn, nhẹ giọng nói, “Đừng nói nữa.”Lại Vũ phẫn nộ nhìn hai người , “Ngươi không phải rất đăc ý sao ? Thế giới này nhiều phụ nữ như vậy, vì sao lại đùa giỡn với em gái tôi ?”Tứ Phương nhìn Lại Vũ, thành khẩn nói, “Tôi thực sự thích cô ấy , mong anh không nên hiểu lầm.”Vừa nói xong, Lại Vũ đã đánh một quyền, vừa vặn đánh vào mặt Tứ Phương, hắn vừa đánh vừa chửi bậy, “Ngươi là đồ cặn bã , hiểu cái gì mà nói là yêu ?”Tứ Phương cố sức né tránh, nhưng không đánh trả. Lại Văn hét lên một tiếng bắt lấy cánh tay Lại Vũ, “Anh điên rồi sao?”Lại Vũ đẩy cô ra quát “Anh sớm đã điên rồi” Sau đó phẫn nộ