Snack's 1967
Nam Nhan Họa Thủy

Nam Nhan Họa Thủy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322832

Bình chọn: 7.5.00/10/283 lượt.

đối không phải là cái sai của hắn, nàng toàn thân

hương thơm ngào ngạt, kích thích đến tính khí giống đực của hắn, thật

kích thích!

Ai! Thật tốt, ít nhất là cỡ ba mươi bốn D đi, thỏa mãn một chút cảm

quan thị giác của hắn, nụ hoa đầy đặn như ẩn như hiện ra no đủ, xinh

đẹp, đẫy đà, nở nang rất ư là có tính dụ dỗ đại sói hoang tham ăn a.

Nhịn xuống, nhịn xuống, mười lăm trăng tròn chưa đến, không thể phát

ra tiếng sói tru cơ khát, hắn còn muốn bảo trì hình tượng tao nhã, chiếm tiện nghi nhiều một chút rồi nói sau, hi!

“Không sợ, không sợ, tỷ tỷ sẽ không để cho bọn họ khi dễ ngươi…… Ách, ngươi cao bao nhiêu?” Tình cảnh chim nhỏ nép vào người của nàng tựa hồ

có điểm quá mức…… Trầm trọng.

“1m 72, hơn nữa giày cao gót vừa vặn 1m 80, ngươi xem, ta là không

phải thướt tha mang theo dáng vẻ tưạ như tiên nữ hạ phàm sao nha?” Đường Thần Dương làm mẫu dạo qua một vòng, rất ư là có hứng thú bày ra dáng

người hoàn hảo.

Trên mặt ân nhân cứu mạng đột nhiên xuất hiện ba đường hắc tuyến,

trong lòng đang suy nghĩ nàng kia có phải tâm lý có tật xấu gì hay

không. “Đêm đã khuya, ngươi mau trở về, đừng lưu lại bên ngoài.”

“Tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, nhất định không thể đi đêm ngoài đường, hiện tại người xấu thật sự nhiều lắm, ta bảo hộ ngươi.” Ôm nhiều một lát, ôn hương mềm mại nha làm tan chảy xươong cốt của hắn.

“Ngươi bảo hộ ta?” Giang Thùy Tuyết bật cười, muốn rớt ra cánh tay

đang ra sức ôm chặt chính mình, lại ngoài ý muốn phát hiện lực cánh tay

của nàng mạnh mẽ kinh người.

Kỳ thật nàng không nghĩ chõ mõm vào, mới từ công ty rời đi nàng mệt

đến nỗi thầm nghĩ chạy nhanh một chút trở lại trên giường mà nghỉ ngơi,

không nghĩ khi vừa mới tới ngã tư đường chờ đèn đỏ nhưng lại mơ hồ nghe

thấy có thanh âm kêu cứu của người nào đó, theo tiếng kêu nhìn qua quả

nhiên nhìn thấy cách đó không xa trong nhõ hẹp tối có vài thân ảnh, nàng vốn dĩ muốn xem như nhìn không thấy rời đi, nhưng mà một tiếng kêu

“Không cần” này chui vào lòng của nàng, đèn xanh bật sáng, đi được một

trăm mét rồi sau lại do dự mãi, nhịn không được sự trách móc nặng nề của lương tâm lại đành phải quay đầu.

Thành thị lạnh lùng không phải từ nàng bắt đầu, nhưng muốn nàng thấy

chết mà không cứu lại rất khó khăn, ý niệm này một khi đã quyết định

xong lại có chút hối hận, chuyện làm đều đã làm rồi, thời gian không có

khả năng quay lại.

“Ngươi phải tin tưởng ta, tuy rằng ta trông qua thoạt nhìn rất yếu

đuối, nhưng so với ngươi khí lực lại rất lớn, một bữa cơm ăn năm chén

cơm, đẩy ngã một đầu voi cũng không thành vấn đề.” Đường Thần Dương chốc lát hai tròng mắt tràn ngập lệ quang, một bộ dáng cực kỳ nhu thuận.

“Ta…… Ách, ngươi phát dục thật tốt.” Nàng một ngày đều ăn không hết năm chén cơm, huống chi là một bữa a.

Hé ra khuôn mặt tươi cười biểu tình giả bộ thẹn thùng, che miệng cười khẽ. “Tỷ tỷ thực là biết nói chuyện, người ta thật vui vẻ nha!” [TNN: da gà da vịt thi nhau quật dậy'>

“Ta chưa nói cái gì đi?” Nhìn trước mũi ngón tay như hoa sen lay động, Giang Thùy Tuyết biết mình đã cứu lầm người rồi.

Hắn “làm nũng” là nhất than ôi, “Ngươi nói người ta phát dục tốt nhất! Đây là từ ca ngợi tốt nhất đối với ta nha.”

“Á?” Nàng giật mình .

“Tỷ tỷ không cần lo lắng nuôi không nổi ta, ta giống như thùng rác

cái gì đều ăn, cái gì đến cũng không cự tuyệt, cá muối, vây cá, ốc khô

cho đến món tráng miệng, canh gà nhân sâm, sò huyết, canh tuyết liên hầm ta cũng đều hoan nghênh, trăm ngàn lần không cần vì ta thay đổi thói

quen ẩm thực của ngươi ……”

Hắn nhìn qua cảm thấy người này thực hiền hoà, tuyệt đối là một người ở chung rất tốt.

“Chờ một chút, ngươi rốt cuộc đang nói cái gì? Ta hoàn toàn nghe

không hiểu.” Mơ hồ nghe thấy cái gì nuôi không nổi, nàng “thon dài” như

vậy……, hẳn là sẽ không bị ba mẹ bỏ mà không nuôi dưỡng……

Khư! Nàng ở đây miên man suy nghĩ cái gì, người cũng không phải miêu

khuyển, cái gì ba mẹ nuôi dưỡng hay không nuôi dưỡng, khẳng định là ban

ngày gặp nhiều chuyện lắm, thần kinh não bộ liên quan đều trở nên hồ đồ.

Đường Thần Dương biến sắc mặt cực nhanh, ngấn lệ. “Tỷ tỷ là người

tốt, nhất định sẽ không hờ hững với ta, ngươi nếu sợ ta ăn nhiều, một

bữa ta chỉ ăn nửa chén cơm cũng không sao cả, ta sẽ thực ngoan ở một

góc, tuyệt sẽ không quấy rầy gây phiền phức cho ngươi.”

“Đợi chút! Ý của ngươi là muốn ta thu lưu ngươi?” Hy vọng là nàng đã đoán sai đi.

Bất quá, vận khí của nàng luôn luôn xui xẻo.

Đột nhiên, hai tròng mắt lệ quanh tròng như năm trăm ngọn đèn tỏa

sáng. “Ta chỉ biết tỷ tỷ là quan âm chuyển thế, hạ trần ra tay phổ độ

chúng sinh, tỷ tỷ ân huệ cao ngất, so với biển càng rộng hơn, Tiểu Dương định lấy thân báo đáp, dùng cả đời này báo đáp lại ân tình của ngươi.”

Giang Thùy Tuyết nghe vậy giống như đã bị kinh hách thật lớn, trợn

mắt giọng hạ thấp. “Ngươi…… Ngươi trước buông tay, ngươi ôm thật chặt,

ta không thể hô hấp.”

Chính xác mà nói là nàng bị vây trong nỗi kinh sợ, khó có thể tự hỏi.

“Nhưng là nhân gia thật sợ…… Ngươi xem, ngươi xem, người xấu lại tới

nữa, bọn họ muốn lăng nhục thân thể thuần khiế