
ng thoải mái." Tôi nói quanh co.
"Được rồi. Vậy cô cẩn thận một chút." Anh vẫn như trước không có hoài nghi tôi: "Đúng rồi, mấy
ngày nay tôi có thể có nhiều việc, nếu cô về mà tôi chưa có trở về thì
cô cứ đem vấn đề viết lên giấy, tôi sẽ trả lời."
"Tốt, gặp lại sau." Tôi nhanh cáo từ, đi ra ngoài, vỗ vỗ ngực, thở dài không thôi.
Là ai nói, một lời nói dối sẽ dẫn tới trăm ngàn lời nói dối, chân lý a, mặc cảm tội ác của tôi càng ngày càng mạnh.
Bất quá, dù sao quản gia nhà của anh vài ngày nữa sẽ xuất viện, đến lúc đó
bài tin tức của tôi cũng đã hoàn thành, anh lại là người bận rộn, khẳng
định không quá ba giờ sẽ quên đi tôi, chuyện tôi lừa anh cũng sẽ không
can hệ gì nữa.
Cũng chỉ có thể an ủi mình như vậy.
Quả
nhiên theo như lời Funeral, sau đó vài ngày anh làm việc đến ngay cả
bóng dáng cũng không thấy. Mỗi lần tôi đều đem vấn đề viết lại đặt ở
trên bàn, ngày hôm sau nhìn thì đáp án đã được viết lại. Như vậy cũng
tốt, không thấy mặt anh tôi cũng ít đi một chút mặc cảm tội ác.
Bất quá, gần đây Nhiễm Ngạo ý kiến cũng không ít, đều là oán giận tôi về
nhà trễ, mỗi lần hỏi tôi đều nói là ở lại tăng ca, anh nửa tin nửa ngờ.
Nhưng tôi lại hùng hồn, xem ra nói dối là sẽ có quán tính, hiện tại tôi
nói dối nhưng hô hấp vẫn bình thường, mạch đập bình thường, thật sự là
cường giả, tự mình bội phục mình.
Hôm nay, ở phòng trà nước tôi
gặp được Hành Bình, anh ngăn tôi lại, vẻ mặt nghi hoặc: "Học tỷ, gần đây thấy tinh thần cô rất thoải mái, hơn nữa cũng không thấy cô đem chuyện
bài tin tức về Funeral để ở trong lòng."
"Cậu đoán?" Tôi hướng anh nháy mắt mấy cái.
Hành Bình tỉnh ngộ, ai oán nói: "Cô không phải là đã tìm được công việc mới
chứ? Sao lại có thể để tôi một mình ở trong này chịu nữ bạo chúa kia tra tấn? Rất không có nghĩa khí!"
Tôi nhìn anh một cái: "Tra tấn, có thảm như vậy không? Nếu cậu không làm được việc cũng là lão tổng tương
lai của chúng tôi, dù sao cô ta cũng nể mặt cậu ba phần."
Hành
Bình than thở, đưa ra bộ dáng tôi chưa thấy bao giờ: "Tôi gần đây mới
biết được, ba tôi lập tức sẽ cùng mẹ của người đàn bà kia kết hôn."
Tôi thiếu chút nữa phun một ngụm cà phê lên mặt anh: "Cái gì! !"
Tin tức động trời.
Hành Bình mang vẻ mặt cầu xin: "Tôi cứ cảm thấy kỳ quái, vì sao phụ nữ kia
bất quá mới 25 tuổi là có thể lên làm tổng biên. Kết quả ngày hôm qua ba tôi mới nói cho tôi biết, cô lập tức sẽ trở thành kế nữ của ông, chị
của tôi. Xem trình độ ba tôi sủng ái mẹ của cô ta, nói không chừng về
sau làm lão bản là cô ta! A, mạng của tôi a, so với hoàng liên còn khổ
hơn."
Vốn định chờ làm ra tin tức mới nói cho Hành Bình, cho anh
vui mừng, nhưng nhìn bộ dáng uể oải như vậy của anh, tôi đành phải nói
trước: "Không cần lo lắng tin tức về Funeral, tôi đã có biện pháp làm
được."
"Thật sự?" Hành Bình vẫn do dự, không tin.
Vì làm cho anh yên tâm, tôi đem những cuộc gặp gỡ của mấy ngày nay nói cho anh hết.
"Thì ra là thế!" Hành Bình nhẹ nhàng thở ra: "Lần này rốt cục không bị người đàn bà kia xem thường."
Tôi vỗ vỗ bờ vai của anh, đắc ý nói: "Cho nên nói, đi theo tôi, cậu sẽ không mệt ."
Hành Bình đột nhiên nghĩ đến cái gì, hí mắt cười xấu xa: "Học tỷ, vậy các
người cô nam quả nữ ở trong một phòng, chẳng lẽ sẽ không phát sinh cái
gì. . . . . Cái kia sao?"
Tôi trừng mắt anh một cái: "Ngứa da phải không?"
Anh nhanh cầu xin tôi tha thứ: "Không có, không có. Bất quá, soái ca như
Funeral, ngay cả tôi đều muốn cùng anh làm chung, chẳng lẽ cô không có
cảm giác?"
Nói thật, thích cái đẹp thì ai không có, tôi cũng
không phải người mù, tất nhiên sẽ bị vẻ ngoài của anh hấp dẫn. Nhưng mà
ông xã hoàn hảo của tôi cũng không kém, bình thường đều đã thành thói
quen, cho nên cũng đối đàn ông anh tuấn kia sinh ra kháng thể, tự nhiên
sẽ không quá luống cuống. Hơn nữa, "Anh đẹp hơn Nhiễm Thánh Duyên nhà
tôi sao? Vị kia mới là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở." Tôi lại
bắt đầu thổi phồng con mình.
"Đang nói cái gì đó?" Đồng sự Nina
đi đến, trong tay cầm hai lồng cơm, thấy Hành Bình, lập tức nói: "Hành
bình, lần trước anh nói thích ăn thịt kho tàu do tôi làm, hôm nay tôi
đem theo một phần đến cho anh, anh nếm thử."
Hành Bình không
khách khí ngồi xuống, cười tươi: "Cám ơn, cám ơn, Nina cô quả thực là
thần bếp trên đời , người đàn ông nào lấy ngươi thật là có phúc."
Mặt Nina nhất thời đỏ lên. Người ngốc cũng biết tâm sự của cô gái nhỏ này,
nhưng người đang cắm cúi ăn thì đôi lúc so với người ngốc còn tệ hơn.
Bất quá, lại nói tiếp, Hành Bình vẫn là đối tượng của phần đông nhân
viên nhỏ trong công ty.
Tôi trêu ghẹo nói : "Nina, sao chỉ có phần cho Hành Bình? Không công bằng nha." Nghe vậy, đầu Nina liền cúi đến lòng bàn chân .
Hành Bình ngẩng đầu, nghiêm trang: "Học tỷ, cô lại không có nói cho Nina cô
thích ăn thứ này, lần sau cô phải nói trước. Nina nhiệt tình như vậy,
nhất định giúp cô làm."
Tôi đờ mắt, tiểu tử này, phỏng chừng
đường kính thần kinh não có 5cm. Xem ra Nina muốn cho anh hiểu được tâm ý của mình, phải chịu khổ nhiều nhiều.
"Tốt lắm, các người chậm
rã