
ớn lên ở ngoại quốc, hôn môi thật là chuyện bình thường,
mình cũng không nên chính trực như vậy, vì thế trừng mắt liếc anh một
cái, tự mình mang mặt nạ xuống biển trước .
Funeral giữ chặt tôi: "Kỹ năng bơi của cô không tốt, rất nguy hiểm, đợi lát nữa đi theo bên cạnh tôi, biết không?"
Tôi đáp ứng hảo hảo, nhưng vừa xuống nước, liền cùng anh bảo trì khoảng cách, cố ý trốn tránh anh.
10 phút sau, tôi rốt cục thoát khỏi anh, thế này mới tốt mà xem xét thế giới dưới nước.
Chỉ thấy trước mắt là một mảnh xanh lam trong suốt , vô số cá cảnh nhiệt
đới sắc thái sặc sỡ ở bên cạnh tôi bơi qua bơi lại, còn có một tảng đá
san hô lớn, đẹp mắt lạ thường, tôi như là tiến vào một cái thế giới kì
ảo, lưu luyến quên phản ứng.
Đột nhiên, trên chân truyền đến một
trận đau đớn, quay đầu vừa thấy, nhất thời kinh ngạc đến ngây người,
nguyên lai là bắpchân của tôi bị san hô đâm thủng một lỗ, máu tươi róc
rách chảy ra, ở trong nước biển xuất hiện một mảng đỏ tươi, chậm rãi mở
rộng ra.
Tôi thất kinh, thân mình trầm xuống, nước biển dũng mãnh vào trong bình dưỡng khí, bị nghẹn khiến tôi chết ngất.
Hai tay tôi dùng sức đong đưa, cố gắng muốn lao ra khỏi mặt nước, nhưng mà
cũng không thể duy trì được, chìm xuống phía dưới, chỉ cách mấy thước,
tôi lại vĩnh viễn không thể ngoi lên mặt nước
Tôi chỉ cảm thấy
phổi sắp nổ mạnh, một loại hít thở không thông sợ hãi cùng tuyệt vọng
lan khắp toàn thân, làm cho tay chân tôi lạnh lẽo.
Trong lòng có
cái âm thanh nói cho tôi biết, ngươi sắp đã chết, sẽ không còn được gặp
lại Thánh Duyên, sẽ không còn được gặp lại cha mẹ, sẽ không còn được gặp lại. . . Nhiễm Ngạo.
Chậm rãi, thống khổ của tôi dần dần yếu
bớt, tạp âm bên tôii cũng chậm chậm biến mất, tôi rốt cuộc duy trì không được, thân mình tiếp tục chìm xuống phía dưới .
Bỗng nhiên, một
lực rắn chắc ôm thắt lưng của tôi, kéo tôi bơi lên trên. Tôi ghé vào
trong lòng người tới, cảm giác được trái tim của anh nhảy lên kịch liệt, đột nhiên trong lúc đó, tứ chi thả lỏng, tôi đem mình hoàn toàn phó
thác cho anh, không phải bởi vì không có lựa chọn nào khác, mà là tôi có loại cảm giác, anh sẽ đem hết toàn lực cứu vớt tôi.
Quả nhiên,
không đến một hồi, tôi liền được đưa lên khỏi mặt nước. Sau đó bị đặt
xuống đất, bị người dùng sức ấn bụng của tôi, đem nước toàn bộ ép ra.
Lúc này, không khí có thể một lần nữa tiến vào phổi của tôi, tôi tham
lam hô hấp, chậm rãi khôi phục tinh thần.
Mở mắt ra, liền thấy tuấn nhan của Funeral cùng với con ngươi tràn đầy bối rối thâm thúy của anh.
Thấy tôi tỉnh lại, anh một tay ôm lấy tôi vào trong lòng, thật dài nhẹ nhàng thở ra, kích động nói: "Cô còn sống, Tịnh Nhã, cô còn sống!"
Đúng, tôi còn còn sống, tôi còn có thể trở về nhà, tôi còn có thể nhìn thấy
Thánh Duyên, tôi còn có thể cùng Nhiễm Ngạo bắt đầu một lần nữa.
Thần kinh căng thẳng đột nhiên buông lỏng, tôi đây mới cảm giác được tứ chi
bách hài mệt mỏi tới cực điểm, trước mắt tối sầm, tôi té xỉu ở trong
lòng Funeral Mở mắt lần nữa, phát hiện mình đã được đưa về phòng.
Từ trên giường khởi động thân mình, thấy Funeral đứng ở trên ban công đưa lưng về phía tôi nhìn ra xa.
Mặt trời chiều đồ lên một tầng bóng màu vàng trên đường nét ngũ quan hoàn
mỹ của anh, càng cảm thấy đẹp huyền ảo. Gió biển thổi tung tóc trên trán anh, làm tăng thêm vẻ trống trải của anh. Cả người anh giống như là một tòa điêu khắc, hoàn mỹ không sứt mẻ.
Nhận thấy được tôi tỉnh lại, Funeral lập tức đi vào bên cạnh tôi, quan tâm hỏi: "Có khỏe không?"
"Cám ơn anh cứu tôi." Vốn định mỉm cười với anh, lại nhịn không được nức nở.
Mấy chục giây tuyệt vọng cùng sợ hãi trong làn nước kia, tôi nghĩ cả đời tôi cũng không thể tiêu tan.
Funeral quan tâm tôi, ôm tôi vào trong lòng, nhẹ nhàng ân hận: "Là lỗi của tôi, không quan sát tốt cô."
Tôi liều mạng lắc đầu, xấu hổ tới cực điểm, đều là tôi cố tình làm bậy, không nghe theo lời của anh mới có thể gặp nạn.
"Tốt lắm, tất cả đều trôi qua." Funeral sờ sờ đầu tôi: "Tôi đi lấy đồ ăn cho cô."
Đợi cho Funeral ra khỏi phòng, tôi do dự một lát, rốt cục cầm lấy di động ấn dãy số của Nhiễm Ngạo.
Tôi khẩn cấp muốn nghe thấy âm thanh của anh, muốn nói cho anh tất cả, muốn nghe thấy lời an ủi cùng quan tâm của anh.
"Nhiễm Ngạo. . ." Điện thoại chuyển được, tôi lại nhất thời không biết làm sao mở miệng, trực tiếp nói cho anh, có thể hại anh lo lắng hay không?
"Chuyện gì?" Âm thanh của Nhiễm Ngạo có chút lạnh nhạt, nhưng tôi không có cảm thấy.
"Nhiễm Ngạo, buổi chiều hôm nay tôi đi biển lặn. . ." Tôi tính đem sự tình chậm rãi nói tới.
"Một mình em?" Anh đánh gãy lời của tôi, giọng điệu có chút quái dị.
"Không có, cùng bạn." Tôi đột nhiên cảm thấy anh có điều gì không đúng: "Vì sao hỏi như vậy?"
"Bạn? Là cái loại bạn có thể ở trước công chúng hôn môi?" Nhiễm Ngạo hừ lạnh một tiếng.
Da đầu tôi bỗng nhiên run lên một trận, kinh ngạc hỏi: "Anh. . . Có ý tứ gì?"
"Người bạn kia chính là Funeral."
"Em nói cho tôi biết đi công tác, đi công tác, kỳ thật là cùng anh cùng một chỗ, chơi thật sự vui vẻ phải không?"
"Vì sao em có