
con, thế nhưng vì tốt cho mọi người, bố mẹ nhất định phải làm
như vậy, cậu của con sẽ trông nom con, những phần tử khủng bồ kia vốn là máu lạnh lại không có nhân tính, mẹ và Daddy của con không thể để cho
con có một chút rủi ro nào!"
"Vậy hai người an toàn chứ?"
"Chính phủ sẽ an bài."
"Vậy con cũng sẽ không gặp nguy hiểm!"
"Katria, cẩn thận mấy cũng có sơ sót, lý do tại sao ba của con không tự mình nói cho con chính là sợ con sẽ cùng ông ấy "Dây dưa" không dứt, ông ấy
không muốn con đi Mexico, bảo vệ của chính phủ là chặt chẽ, nhưng có thể bị phần tử cố ý thâm nhập, con đi Đài Loan...... Ông ấy có thể yên tâm
làm chuyện khác, luôn luôn bắt được những phần tử khủng bố này!" Vẻ mặt
của Bành Giai Du trầm tĩnh.
"Vậy mẹ có thể cùng đi Đài Loan với con mà!"
"Katrina, mẹ muốn ở cùng với ba của con!" Ánh mắt của Bành Giai Du kiên định. "Mẹ muốn ở bên cạnh của ông ấy, mẹ là vợ của ông ấy, cho dù có bất kỳ tình
huống gì—"
"Vậy con là con gái của hai người, con cũng muốn—"
"Katrina, đi Đài Loan!" Bà không muốn con gái có ý kiến phản đối. "Con còn có 40 phút!"
"Mẹ......" Trong lòng của Bành Tiểu Mạn hoàn toàn không muốn.
"Sau khi mọi chuyện qua đi, một nhà ba người của chúng ta sẽ được đoàn tụ!" Đài Loan
Vừa tới Đài Loan Katrina liền được cả nhà cậu tiếp đón nồng nhiệt, vừa đón
tiếp tiệc rượu, vừa mua sắm, cả ngày lại đi dạo chơi "Các điểm tham quan lớn", hầu như cô bận điên rồi, chơi điên rồi, nhưng dù sao đây cũng
không phải là một cuộc sống bình thường, một ngày bình thường.
Đương nhiên Bành Trung Hằng thương yêu cô cháu gái này của mình, nhất là việc chị gái thận trọng giao con gái của mình cho ông chăm sóc, cho nên đừng nói là sơ xuất gì đó, ngay cả một sợi tóc của cô cháu gái ông cũng
không thể để cho nó rơi xuống, ông sẽ làm cho cô cháu gái này của mình
không bị tổn hại một chút gì khi trở về New York.
"Cậu, cậu muốn
nói gì đó với con sao?" Thừa dịp mợ đang rửa chén trong nhà bếp, người
em họ lại chơi máy tính ở trong phòng, mà cô lôi kéo cậu của mình ra ban công, bộ dáng "Lén lén lút lút" thể hiện cô cũng biết "Có chuyện gì
đó".
"Tiểu Mạn, mợ của con thật là hi vọng muốn con ở bên cạnh
của bà ấy, bà ấy không có con gái, con lại là một người đáng yêu, dể
thương, thế nhưng......" Bành Trung Hằng lắc đầu, tỏ vẻ không thể tiếp
tục diễn đạt như thế nữa.
"Cậu, cậu có kế hoạch gì?" Katrina hỏi, phối hợp với vẻ mặt vui vẻ, cô chính là người thân của cậu chung quy sẽ không đem cô đi bán!
"Cậu muốn dẫn con đi làm!" Bành Trung Hằng đã suy nghĩ vài ngày rồi.
"Đi làm"
"Con có thể làm trợ lý cho cậu."
"Con được không?"
"Dù sao cũng chỉ là một chức vụ, sẽ không ai để ý!" Bành Trung Hằng đã tự
mình bàn cát suy nghĩ mấy lần rồi. "Cậu làm việc ở 'Tập đoàn Chương
Thị', tập đoàn này kinh doanh ở sáu lĩnh vực, bao gồm tài chính nhân
thọ, viễn thông, kiến trúc, giải trí, truyền thông, quỹ hội, cậu phụ
trách chính là phiếu khoán trong bộ phận『Tài chính nhân thọ』, ở bộ phận
này, cậu là lão đại."
"Cho nên con có thể làm trợ lý của cậu" Vẻ
mặt của Katrina thể hiện hiểu rõ. "Con chỉ phải đi bưng bít, lãnh tiền
lương, sau đó uống trà, nói chuyện phiếm, xem báo là được?"
Bành
Trung Hằng cười khổ. "Tất nhiên là không phải như vậy, con không cần làm bất cứ chuyện gì, nhưng lời nói và việc làm phải bớt phóng túng một
chút."
"Cậu, vậy rốt cuộc là con phải làm cái gì?"
"Con có thể đi học một ít...... Học rồi thì ở đây làm việc, cậu nghe chị
gái...... Cũng chính là mẹ của con nói con ở New York chỉ biết đi đạo
phố, shopping, tham gia Party" Đương nhiên Bành Trung Hằng không tin như vậy là khoa trương, nhưng cô cháu gái "Không làm việc đàng hoàng" là
chắc chắn.
"Mẹ con nói như vậy" Vẻ mặt của Katrina tỏ vẻ mình bị
xử oan. "Chỉ là con không có việc làm, ngoại trừ đi dạo phố, shopping,
Party, con cũng thường đi đến một số viện dưỡng lão, cô nhi viện, tình
nguyện viên của bệnh viện, con chưa từng 『sống mơ mơ màng màng』!"
"Cho nên con đồng ý"
"Tiền lương?" Katrina rất thực tế hỏi.
"Ba mươi ngàn một tháng." Bành Trung Hằng cũng không có nói mình phải xuất
tiền túi, bởi vì không muốn vì "Dùng người không thích đáng" mà đánh mất công việc, tổng giám đốc của "Tập đoàn Chương Thị" cũng không phải là
người ngu ngốc, hơn nữa nghe nói gần đây tập đoàn muốn giảm chi phí nhân sự, cậu ta càng không thể nào muốn bộ phận của ông chi tiền lương cho
một người "Nhân viên thừa".
"Ba mươi ngàn nhiều như vậy" Katrina
vui vẻ giở giọng, không tin mình có thể cầm tiền lương cao như vậy.
"Cậu, con không biết tình trạng của cậu tốt như vậy, che đậy được như
vậy!"
"Đợi một chút, Tiểu Mạn......" Bành Trung Hằng cảm thấy không đúng lắm. "Con cho rằng ba mươi ngàn rất nhiều"
"Một tháng ba mươi ngàn đô la tiền lương lại không cần làm chuyện gì......"
"Tiểu Mạn." Bành Trung Hằng lạc giọng thiếu chút nữa tức giận. "Cậu nghĩ có
lẽ con có chút hiểu lầm nho nhỏ, cậu nói là......, ba muơi ngàn Tân Đài
tệ."
"Tân Đài tệ" Katrina ngẩn ra.
"Nơi này là Đài Loan."
"Nói như vậy......" Cô lập tức chuyển đổi một chút.