Teya Salat
Ngọt Ngào Đùa Tình

Ngọt Ngào Đùa Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321745

Bình chọn: 8.5.00/10/174 lượt.

đã quên con." Bành Tiểu Mạn không có tự tin nói, cô không có nắm chắc trăm phần trăm.

"Chiếu theo logic của con, nếu như cậu ta đã quên con, con cũng nên『thuận tiện』quên cậu ta! Như vậy mới công bằng."

"Nhưng nói không chừng anh ấy chỉ là bận rộn......" Cô lập tức lại nói thay

cho Chương Câu, "Anh ấy muốn cứu vãn công ty nhà anh ấy, anh ấy thường

bận rộn đến nữa đêm, thậm chí có thể nói là anh ấy làm việc điên cuồng

gần như lấy công ty làm nhà, căn bản là anh ấy không có bất kỳ thời gian riêng tư nào."

"Con cũng hiễu rõ nha!" Edward cười nói.

"Đương nhiên, ở Đài Loan một thời gian...... Hầu như con đều ở bên cạnh anh

ấy, anh ấy thường xuyên nhìn thấy con." Cô tự hào nói.

"Cậu ấy yêu con?" Làm cha chỉ muốn biết điều này.

Cô hoàn toàn không có chút do dự gật đầu.

"Con cũng yêu cậu ta?"

Cô vẫn gật đầu như bằm tỏi.

"Katrina, vậy sao con còn chờ cái gì?" Edward không tin chỉ số IQ con gái duy

nhất của mình thấp như vậy. "Chờ ba hoặc là mẹ giúp con đặt vé máy bay

đi Đài Loan sao?"

"Ba......" Bành Tiểu Mạn không khỏi kinh hãi kêu. "Ba, ba chịu để cho con đi Đài Loan?"

"Lòng của con lại không ở New York." Ông cười khổ.

Cô lập tức xoay người ôm lấy ba của mình, vừa khóc vừa cười nói: "Ba, I love you!"

"Hôn lễ phải chờ tới khi ba xuất hiện mới có thể tiến hành nha." Đây là yêu cầu duy nhất của ông.

"Không có nhanh như vậy!" Cô lau đi nước mắt.

"Dù sao ba cũng nhất định phải tự tay giao con cho cậu ta."

"Ba lại bỏ được?"

"Không bỏ được cũng không được." Ông sớm đã chuẩn bị tốt tâm lý. "Nhưng về

phương diện khác...... Ba là muốn xác định sau khi ba giai con cho cậu

ta, con chính là chuyện của nhà cậu ta, về sau con gây họa, con chi tiêu tiền bạc, con gặp phải rắc rối...... Cậu ta đều phải tự mình thu dọn!"

"Ba......" Cô lớn tiếng kháng nghị, "Con vĩnh viễn cũng là con gái của ba!"

"Đương nhiên......" Hốc mắt của Edward ẩm ướt, con người sắt đá CIA này giờ

phút này cũng nhịn không được rơi nước mắt. "Con vĩnh viễn cũng là con

gai bảo bối của ba, nhanh đi Đài Loan đi!"

~ ~ ~ ~ ~ ~ ~

Đài Loan

Nhân viên của tập đoàn Chương Thị không biết đã qua bao nhiêu ngày không

thoải mái, sau khi người con lai đại mỹ nữ kia bay trở về New York, cái

loại cuộc sống nước sôi lửa bỏng này của trước kia lại bắt đầu rồi, thậm chí còn ngày càng trầm trọng hơn.

Ngay cả Đỗ Cẩn cũng nhịn không được muốn phát điên rồi.

"Tôi muốn từ chức." Đối diện trước mặt của Chương Câu, cô đưa đơn xin từ

chức, cô quyết định trải qua cuộc sống hoàn toàn mới, dứt bỏ hết thảy

phiền não này.

"Đỗ Cẩn......" Chương Câu hung hãn trừng mắt nhìn cô, ánh mắt kia cùng bị ma nhập không khác nhau lắm.

"Còn có rất nhiều người phụ trách các bộ phận cũng sẽ theo vào." Cô thong báo trước.

"Tùy các người."

"Chúng tôi chịu không nổi rồi."

"Vậy thì tất cả cút đi, chỉ cần trả lương cao, còn sợ——"

"Còn sợ không ai đi tìm cái chết?" Chương Tử Cường không hề báo trước đi tới, "Em họ, thế này là không giải quyết được vấn đề."

"Chương Tử Cường, hiện tại tôi không có tâm tình," cho anh họ một cái ánh mắt

sắc bén. "Cho nên nếu như không có chuyện thực sự quan trọng, tốt nhất

anh đừng ở chỗ này vướng mắt của tôi."

"Vướng mắt của chú?"

"Tôi không có rãnh rỗi như anh."

"Chương Câu!" Chương Tử Cường cũng chịu không nổi muốn phát điên.

Đỗ Cẩn ở một bên nhìn có chút hả hê cười. Không phải chỉ có một mình cô

xui xẻo, chỉ cần là được tiếp xúc đến người của Chương Câu, tất cả đều

sẽ bị phần còn lại của cơn bão quét đến, hơn nữa bị anh chỉnh đến thương tích đầy mình, dường như tất cả mọi người trên thế giới đều có lỗi với

anh, dường như đều phụ anh.

"Rốt cuộc anh có gì muốn làm sao?" Chương Câu lạnh lùng hỏi.

"Vốn là muốn giới thiệu một đối tượng tốt cho chú," Anh bày ra một bộ dáng

biểu lộ có ý tốt. "Con gái của lão tổng khoa công nghệ Tấn Trí mới từ

Châu Úc du học trở về, nghe nói đẹp như tiên nữ, vóc người tựa như

Venus, danh tiếng rất tốt, đúng lúc anh cùng ba của cô ấy có chút giao

tình."

"Không cần!" Ngay cả nghe anh cũng nghe không vô.

"Chí ít chú cũng phải gặp mặt cô ấy một chút."

"Lãng phí thời gian."

"Nói không chừng chú sẽ quên Tiểu Mạn!"

Vừa nghe đến cái tên này, Đỗ Cẩn chỉ biết mình cần phải tránh mau. Cái tên

này tại đây trong mấy ngày tới nay, vốn là danh từ cấm kỵ trong tập đoàn Chương Thị, không người nào dám nhắc đến.

"Chương Tử Cường, anh

nói lại lần nữa xem!" Chương Câu nhảy dựng lên, bộ dáng hằn học muốn tìm người liều mạng. "Có gan anh nói lại lần nữa xem!"

"Anh......" Chương Tử Cường có chút sợ hãi.

Đỗ Cẩn lại liều mình nháy mắt ra hiệu với anh ta, ám chỉ anh nên hiểu rõ

thời thế mới là trang tuấn kiệt. Vào lúc này ngàn vạn lần không được làm khó dễ với em họ mình, không! Là làm khó dễ với chính mình, bởi vì với

tình trạng tinh thần hiện nay của Chương Câu, anh ta thực sự có khả năng làm thịt bất cứ kẻ nào nhắc tới cái tên Bành Tiểu Mạn này.

"Tất cả ra ngoài!" Chương Câu nổi điên. "Các người không biết tôi có bao nhiêu chuyện còn chưa làm xong sao?"

"Anh, anh muốn kể khổ với chú, thím."

"Tôi....... Dù