
i là em út của cháu ở Tân Quy, cháu
qua đây, trước để làm quen, sau để trau dồi...
Ông Tám gật đầu:
- Thầy Hai cứ tự nhiên. Lò võ của tôi cũng như cửa chùa, mở
rộng cho khách thập phương. Ai thích thì tới. Ở đây có nhiều đẳng cấp,
người học trước, kẻ học sau, thầy Hai cứ việc thử sức so tài. Dần dần
rồi sẽ trau dồi thêm...
Hai Vĩnh vui mừng được ông Tám nhận làm môn sinh. Anh đang cần luyện thêm vài ngón độc đáo để có thể xưng danh anh chị sau này. Nhưng
điều anh đang cần trước nhất là được dịp gần gũi "cố nhân" sau nửa năm
xa cách. Nhờ cô Tư, Hai Vĩnh biết thêm về ông Tám Mạnh. Từ lúc thiếu
thời, ông Tám cũng bỏ nhà đi giang hồ vì không chịu được cảnh làng lính
hiếp đáp. Ông cần có nghề trước nhất để tự vệ, sau là để trừng trụ bọn
sâu dân mọt nước. Thầy của ông Tám là các danh thủ khét tiếng như ông
Bảy Khuyên ở Hóc Môn, ông Hai Ngàn ở Tân Khánh, ông Tư Thêm ở Vàm Láng.
Hai Vĩnh và Chín Phải dần dần trở nên thân thiết. Cả hai giống nhau ở một điểm, gắn bó với gia đình ông Tám. Hai Vĩnh quen cô Tư. Chín Phải mến cô Tám. Chín Phải thường la cà bên Xóm Cỏ hơn là thường trực
bên Phước Lộc. Ông Tám dường như cũng biết những chuyện thầm kín đó,
nhưng ông không nói gì, vẫn xem Hai Vĩnh và Chín Phải như con cháu trong nhà.
Sau một thời gian gần gũi nhau, Hai Vĩnh và cô Tư càng "mến
tay mến chân", Hai Vĩnh nhờ ông Chín Nhuần chính thức tới hỏi cô Tư. Ông Chín Nhuần là tay anh chị quen thân với ông Tám Mạnh. Tuy có tay trong
tay ngoài, anh không ngớt lo sợ bất trắc. Trong thời gian chờ đợi kết
quả, Hai Vĩnh nằm nhà ở Long Kiểng, chờ mong sứ giả tới báo tin vui.
Hai Vĩnh lo cũng đúng. Người không tán thành cuộc hôn nhân này là cô Chín, em ruột ông Tám. Cô Chín trước đây làm mai cô Tư cho thầy
ký ở Chợ Lớn, nhưng cô Tư không ưng. Nay thấy cô Tư phải lòng Hai Vĩnh
là một thằng "nghèo mạt, không có chân đứng, trên không chằng, dưới
không rễ" cô cứ xách giỏ trầu nói tới nói lui, làm bà Tám phân vân. Có
lúc bà ngả theo cô Chín. Đêm đêm cô Tư hồi hộp lắng nghe cha mẹ bàn bạc
về chuyện chồng con của cô. Tiếng ông Tám ôn tồn chậm rãi: "Chọn rể cho
con hay cho tôi với bà, nếu cho con thì phải để cho con được trọn quyền
chọn lựa. Tôi với bà nên đứng ngoài, chỉ can thiệp khi nào thấy thằng rể quá tệ, chẳng hạn như nó cờ bạc, rượu chè, đĩ điếm, hút xách...".
Kế nghe tiếng bà Tám cắt ngang: "ông đừng có bắc thang cho con nhỏ nó leo.
Thầy ký ăn trắng mặc trơn không chịu, lại ưng thằng lỡ thầy lỡ thợ, nghèo xơ nghèo xác…". Giọng ông Tám cao thêm một chút: "Gả con chớ phân biệt giàu nghèo. Lấy chồng giàu chưa chắc đã có hạnh phúc. Có khi
về làm mọi không công cho bên chồng. Còn lấy chồng nghèo, có một quan ăn một quan, có một đồng ăn một đồng, đói cùng đói, no cùng no, như vậy
mới là có hạnh phúc... Bà Tám im lặng một lúc lâu: "Hai cha con ông một
phe với nhau, nó nói già ông cũng nghe. Hai cha con tính sau thì tính.
Sau này có gì đừng có than thở với tôi...". Lại im lặng một lúc, kế ông
Tám trở lại giọng bình thường, ôn tồn chậm rãi: "Mấy tháng nay tôi có để ý xem chừng tánh nết của thằng Vĩnh. Tôi thấy nó được lắm. Nó đúng là
con nhà nghèo; rất có hiếu: làm bao nhiêu tiền để dành cho cha mẹ, cho
đàn em mua giấy mực, sách vở. Sánh có chữ "Gia bần tri hiếu tử…" tôi
chịu gả con cho những thằng nghèo mà biết hiếu thảo với cha mẹ, biết
nhân nghĩa với bạn bè hơn là gả con cho những thằng công tử bột, suốt
đời chỉ biết ỷ lại gia sản của cha mẹ và quen thói chỉ tay năm ngón,
chồng chúa vợ tôi...".
Cô Tư biết ông Tám đã thuyết phục được bà Tám cô mừng rỡ, mừng đến rơi nước mắt, cô muốn chạy ngay lại ông Tám, ôm lấy cha để cảm ơn
những lời nhân ái, đầy sáng suốt. Những lời ấy giúp cô mạnh dạn bước tới trong việc chọn lựa người bạn đời. - Anh Hai!- Thằng Mười chưa tới cửa đã kêu lên:
Hai Vĩnh buông quyển Thủy Hử chạy ra mừng rỡ.
- Mười! Có tin vui hả em?
- Có! Ba em mời anh chiều nay qua nhà chơi.
Hai Vĩnh ngẩn ngơ:
- Ba em mời anh? Chớ không phải chị Tư em?... Có việc gì?
- Em không biết, nhưng quan trọng lắm. Ở nhà đang làm heo.
- Làm heo? Hay là đám cưới của...
Cậu bé lắc đầu:
- Không phải đám cưới đâu! Anh Hai qua thì biết ngay. Đi ngay bây giờ kẻo trễ...
Hai Vĩnh lật đật thay đồ. Trên đường anh không ngớt phân vân.
Cậu bé đưa Hai Vĩnh đi ngã sau. Cảnh làm heo diễn ra nhộn nhịp. Kẻ cạo
lông, người xả thịt. Tất cả các chị em con ông Tám đều có mặt. Lên nhà
trên, Hai Vĩnh gặp các anh Ba Mãi, Năm Hồi, Bảy Hải là con trai của ông
Tám. Ngoài ra còn có ba anh em Tư Phương, Chín Mập và Mười Nhỏ là em bà
Tám. Năm Hồi đang bắt Mười Nhỏ kể lại vụ thằng Tây lại bót Ba-tít-ta ở
cầu Chữ Y bao "săn chê" Nhật, bắt bọn Mười Nhỏ. Mười Nhỏ bị bắn trúng
vai nhưng vẫn lặn sông Rạch Ong lớn trốn thoát.
Anh kể chuyện chết sống hết sức thản nhiên như chuyện đùa giỡn không đáng quan tâm.
Ngoài số bà con còn trên chục người mặt rằn mày rện trông thật hầm hừ. Có người xách theo cả "xà búp" và giáo mác... Nhưng Hai Vĩnh
đặc biệt để ý hai người ngồi trên trường kỷ đang uống trà nó