XtGem Forum catalog
Người Đàn Ông Của Tôi

Người Đàn Ông Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322771

Bình chọn: 8.5.00/10/277 lượt.

ư Tình.

Tiêu Y đi cùng Ngô Du thì

đánh giá Thư Tình một phen, sau đó mới đuổi theo, hai cô gai cao gầy

xinh đẹp đi cùng nhau hoàn toàn là một cảnh đẹp.

Thư Tình nhìn

đôi tất chân màu cà phê và đôi giày cao gót nhọn của hai người, sau đó

cúi đầu nhìn đồ công sở quy củ của mình... Đây quả thực là sự khác biệt

giữa bạn nhỏ ngậm núm vú cao su với phụ nữ xinh đẹp thời đại mới.

Cố Chi ngừng xe bên đường, thấy sau khi cô lên xe bộ dạng buồn bã ỉu xìu thì hỏi: “Sao thế? Không thuận lợi à?”

Cô dựa vào trên ghế, vẻ mặt mệt mỏi kể chuyện ngày hôm nay ra.

“Thương trường như chiến trường, em xem nhiều phim truyền hình mà còn không rõ

à?” Cố Chi vươn tay nhéo nhéo mũi cô, sau đó kệ cô ôm lấy cánh tay anh

đùa giỡn: “Tối nay anh dẫn em đến một nơi.”

“Nơi nào?”

“Bí mật.”

Tinh thần Thư Tình tỉnh táo lại, tiến tới nắm lấy cổ áo người nào đó: “Nói

cho em đi, nói cho em đi, không cho phép thừa nước đục thả câu!”

Đôi mắt Cố Chi hơi nheo lại, ung dung hỏi cô: “Biết rõ khái niệm trao đổi đồng giá không?”

“Anh lại nữa rồi!” Thư Tình kháng nghị, nhưng vẫn ngoan ngoãn hôn lên mặt anh một cái: “Mau nói cho em biết đi!”

“Thế này thôi hả?” Cố Chi bắt được người cô, nhanh chóng éo đôi môi hơi cong lên, không hề khách khí mà xâm lược con cừu nhỏ, sau đó ưu nhã thả cô

ra: “Lý Tuyên Nhiên đang ở quán bar chờ anh, gặp mặt theo thông lên, để

anh dẫn em đi... trải việc đời.”

Thư Tình dừng lại, cho nên cô bị người coi là thôn cô rồi hả?

Chiếc Volvo màu đen nhanh chóng lái đi, mà Trình Ngộ Sâm vẫn đứng ở ven đường, bị coi là người vô hình không ai nhìn đến.

Anh lấy một điếu thuốc ra, chậm rãi hút, sương mù lượn lờ xung quanh, rốt cuộc chiếc Volvo cũng biết mất trong tầm mắt.

Nghĩ đến hình ảnh đôi tình lữ ngọ ngào lúc nãy, anh đột nhiên có chút vắng

vẻ, nhớ đến từng chút từng chút hình ảnh mình và tình nhân cũ... Chỉ

tiếc, rất nhiều gương mặt cô gái không giống nhau. Cô gái lần đầu tiên

anh hôn tên là gì? Jenny, Katherine, hay là ai?

Anh bực bội ven tay áo lên, trên cánh tay lộ ra một vết sẹo vĩnh viễn, giống như con rết nhỏ phình lên trên tay.

Anh mơ hồ nhìn qua vết sẹo, đột nhiên nở nụ cười, sau đó nhanh chóng dụi điếu thuốc, lái xe rời đi,

Anh nhớ tới vài ngày trước trong chuyến tàu điện ngầm nhìn thấy cảnh tượng

một cô gái ra tay với một người đàn ông đang đánh đứa trẻ, vẫn mơ hồ có

chút buồn cười.

Ngày đó xe của anh trên đường đi xảy ra vấn đề,

chỉ đành ngồi tàu điện ngầm trở về, cuối cùng trên xe điện ngầm có một

người đàn ông hung ác vừa mắng vừa nhéo một đứa trẻ ba bốn tuổi. Đứa trẻ kia oa oa khóc lớn, nhưng mà trên tay người đàn ông kia có rất nhiều

hình xăm dữ tợn, người trên tàu không ai dám đi tới khuyên.

Nhưng cô bé kia không nhìn được, không nhịn được mà mắng anh ta: “Anh không

nghe đứa bé vẫn gọi anh là ba à? Có người cha nào như vậy không? Con của mình không thương thì thôi, không phải muốn ăn kẹo sao? Phải mắng người như vậy à?”

Người đàn ông lắp bắp kinh hãi, thẹn quá hóa giận

đứng dậy, kết quả tàu điện ngầm đột nhiên dừng lại, cô bé kia nhanh như

chớp nhảy xuống tàu, làm mặt quỷ rồi chạy đi.

Lúc đó Trình Ngộ Sâm mới hiểu được, cô bé kia chọn lúc dũng cảm đứng ra, hóa ra là vì đã sớm biết tàu sắp ngừng.

Nhắc đến cũng khéo, hôm sau trong buổi phỏng vấn, anh lại gặp được cô bé này.

Thư Tình, một người bình thường đến nỗi không hợp với cái tên cá tính của

cô, nhưng lại thành công khiến anh nhớ kỹ cô, cùng với hai lần khôn vặt

của cô.

***

Lý Tuyên Nhiên đúng là rất quen thuôc mà lôi

kéo Thư Tình rót rượu, thầy Cố đằng đằng sát khí nhìn anh nhưng bị anh

lờ đi hoàn toàn.

Nhân lúc Thư Tình đi vệ sinh, Cố Chi nhanh chóng mở hai chai bia ra: “Luật cũ, so tốc độ.”

Lý Tuyên Nhiên xắn tay áo: “Ai sợ ai chứ? Được được, mình hiểu ý cậu, nếu mình thua cam đoan không rót rượu cho cô ấy nữa.”

Hai người đàn ông bắt đầu uống bia, kết quả Lý Tuyên Nhiên thua.

Sau khi Thư Tình trở lại, thấy Lý Tuyên Nhiên như cô dâu nhỏ ngồi một chỗ, ủy khuất u oán, không nhịn được hỏi: “Làm sao vậy?”

Cố Chi nhàn nhã dựa vào ghế sofa, “Đêm nay cậu ta trả tiền.”

“Mẹ nó, không rót rượu cũng được, vì sao mình còn phải thanh toán?” Lý Tuyên Nhiên xù lông.

Cố Chi bình tĩnh mở tiếp hai chai bia: “Vậy thì tiếp tục.”

Buồn cười, đấu với thầy Cố toàn năng, cho tới giờ thằng nhóc này vẫn chưa thắng lần nào!

Lý Tuyên Nhiên rượu vào, bắt đầu dong dài kể chuyện xưa, nói đến lúc trước Cố Chi còn là học sinh oai phong một cõi, trêu hoa ghẹo nguyệt như thế

nào, lại nói đến chuyện anh và vợ gặp nhau như thế nào, oan gia tình

thâm như thế nào.

Kết quả nói nói, lại nói đến thời điểm kết hôn, Thư Tình nghe rất say ưa, chỉ tiếc là có người nói lạc đề.

“Em nói xem, đang yên lành đám người kia náo động phòng cái gì? Một khắc

giá ngàn vàng, bọn họ làm tốn bao nhiêu nhân dân tệ của lão tử? Vất vả

lắm mới nhịn được đến cuối, rốt cuộc lão tử cũng lừa được Vân Vân lên

giường....”

Thư Tình có chút xấu hổ, thầy Cố vẻ mặt không đổi nhìn chằm chằm người đàn ông đỏ mặt: “Lý Tuyên Nhiên.”

Nhưng người nào đó vẫn nói rất vui vẻ, không