Pair of Vintage Old School Fru
Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có

Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324060

Bình chọn: 7.00/10/406 lượt.

n đỉnh, hai thân thể trần trụi giống như hòa làm một, lúc hai người cùng phát ra một tiếng rống cũng là lúc cả hai cùng đạt đến cao trào.

Tinh hoa nóng rực và trắng đục xuất vào nơi sâu nhất trong động mật, cô cảm nhận được dòng dịch ái đang chảy dưới bụng, cả người đắm chìm theo từng đợt sóng bên trong, cao triều so với những ngày qua càng mãnh liệt hơn.

Cô ngã xuống, cơ thể phái nam vẫn còn chưa lui ra, từng cái liếm, dịch ái phái nữ hòa lẫn vào tinh dịch đàn ông tiết ra, cô cố ý trì hoãn dịu dàng đang trêu chọc qua những tiếng thở gấp.

Cô biết về chuyện tình dục anh hết sức mạnh mẽ, anh ở trên giường nhiệt tình thiêu đốt cả đêm cũng không mệt mỏi, anh thích vùi mình vào cơ thể ấm áp của cô . . . . .

- Tiểu Điềm, lần này chúng ta làm từ phía sau. - Anh choàng tay ra sau lưng cô, dùng giọng nói quyến rũ thì thầm vào tay cô.

- . . . . . . Ừ. - Không cách nào cự tuyệt yêu cầu của anh, cô thẹn thùng gật đầu, lần nữa ném mình vào mê cung ham muốn của anh.

Bàn tay ấm áp nâng nhũ hoa trắng noãn lên, ngón cái thô kệch lượn quanh mấy vòng, khơi màu những ngọt ngào và giúp cô khuây khỏa hơn.

Đầu lưỡi mềm mại liếm nhẹ trên cánh tai cô, để lại vết hôn nhạt, cô thoải mái yêu kiều, thân thể mới vừa hưởng qua một lần cao trào nhưng vẫn nhảy cảm như cũ.

Khe mông ửng hồng vì bị anh xoa bóp, tử cung ướt đẫm cũng không ngừng co rụt lại, hoa huyệt đang giữ lấy vật nam thô cứng, lửa nóng ôm trọn lấy khối thịt của anh.

Cô không kiên nhẫn lắc cái mông, anh khòm xuống cúi cười thầm:

- Muốn?.

Lúc vừa nói xong, anh liền thấy đôi tay cô đỏ bừng, thân thể trắng nõn nà khẽ run rẩy.

Anh đùa với cô, cố ý chuyển động nhè nhẹ, bụng dưới khẽ uốn lượn, khối thịt cứng nghiền nát nơi non mềm, tỉ mỉ chiếm lấy.

Cô phát ra tiếng rên rỉ nhỏ, cảm giác bên dưới ướt đẫm, đôi tay chỉ có thể vô lực níu lấy cái gối mềm, gương mặt tựa như khổ sở nằm xuống gối.

- A a. . . . . . – Anh giữ cơ thể cô, giữ chặt cái hông trắng noãn của cô, dùng sức đưa vật nóng đi vào, nhiệt trướng mang theo lửa nóng cắm sâu vào động mật, huyệt hoa mềm mại lập tức co rúc lại .

- Đừng nóng vội, chúng ta có một cả đêm – Anh mỉm cười, tròng mắt âm trầm bởi vì dục vọng mà tối tăm, vặn gương mặt của cô ra, nghiêng người đặt lên môi cô một nụ hôn nóng bỏng.

Ngoài cửa sổ gió đêm réo rắc, nhưng hai cơ thể vẫn đang thêu đốt lẫn nhau. . . . . .

Qua đêm giao thừa, Ngải Điềm lôi kéo Tề Trọng Khải đến A Lý Sơn nhìn mặt trời mọc bởi vì đây là tâm nguyện nhiều năm qua của cô.

Cô mơ ước, ngồi dưới bóng cây, tựa lưng vào thân cây, hít thở không khí trong lành, cùng người trong lòng đắp chung một tắm chăn, uống cà phê nóng khiến cho tinh thần thoải mái. Nhưng cả hai đều không được ngủ, thay phiên kể chuyện cười, ra câu đố, chia sẻ quá khứ cùng hiện tại với nhau, sau đó dưới ánh mặt trời đầu tiên trao nụ hôn chân thành.

- Đây thật ước mơ nhàn chán và ngu ngốc nhất anh được nghe. - Sau khi nghe xong, nhìn cô gái nhỏ nhắn bên dưới, Tề Trọng Khải lạnh lùng phun câu này.

Ngải Điềm như bị tên bắn trúng suýt nữa hộc máu, nhưng lại không thể không thừa nhận, giấc mộng này quá giống một ông cụ, ngay cả cô gặm nó cũng thấy đau răng.

Haizzzz, không thể trách cô, dù sao cũng là thiếu nữ đang độ tuổi mộng mơ, coi như so với hiện tại hơn kém mười năm đi, dĩ nhiên bị khiêm tốn của nó đập chết rồi.

Một đợt gió lạnh thấu xương tủy thổi qua, Ngải Điềm vì lạnh mà run lẩy bẩy, kéo cái mền, đem mình co rút thành một quả cầu, Tề Trọng Khải bên cạnh vừa bực mình vừa buồn cười, không thể làm gì khác hơn là vươn tay ôm cô vào ngực, dùng nhiệt độ mình ủ ấm cho cơ thể cô.

- Dòng nước lạnh đột kích, không đợi ở trong chăn, ít hôm nữa chạy đến đỉnh núi cũng không muộn, như vậy sẽ vui vẻ hơn?

- Ô, em không biết nơi này lạnh như thế – Môi nhỏ mím lại, hàm răng run lên.

- Cũng đã sắp qua năm mới rồi, vẫn không thấy mặt trời mọc, mí mắt em đừng có đóng lại nhé!

Tề Trọng Khải buông mày xuống, ngoài miệng quát lạnh, đáy mắt phát ra ánh hào quang chói lọi, thích xem cô gái nhỏ lấy đôi má hồng cọ vào lồng ngực anh, giống như nằm tựa vào lòng anh, một hình ảnh vô cùng thân mật.

- Biết, thật nhiều lời. - Cô lầu bầu, mí mắt lại như thấy những tiểu tinh linh bướng bỉnh không ngừng nhảy múa, không tiếng động thúc giục cô chìm vào giấc ngủ.

Thời tiết lạnh quá, nhưng lồng ngực anh lại như lò lửa lớn, đem cơ thể cô ủ ấm, không khí chung quanh bọn họ vô cùng an tĩnh, đám người huyên náo phía xa giống như thể họ thuộc về một thế giới khác.

- Đúng rồi, dường như em quên hỏi tên tiếng Trung của anh. – Tay cô ôm chặt thắt lưng anh, như chú gấu koala dính sát vào cơ thể mẹ nó, hấp thu hương thơm quen thuộc của anh.

- Anh có thói quen dùng tên tiếng anh. - Tâm anh rung động, nhàn nhạt đưa tầm mắt đi nơi khác.

- Anh sẽ không phải tên Tề Anh Tuấn hay Tề Tuấn Nam ... chứ? - Không phát hiện ánh mắt kỳ quái của anh, cô ngáp một cái, cười hỏi.

- Không, nói ra sợ làm em kinh ngạc đó.

- Ha, có thật không? Đó nhất định là một cái tên siêu cấp buồn cười? Khó trách anh không muốn nói, thì ra là sợ em cười à.

- Không ph