Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có

Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324144

Bình chọn: 9.5.00/10/414 lượt.

ải sợ em cười, là sợ em nghe xong sẽ xoay người chạy mất. – Anh đưa một đôi mắt phức tạp, nghiêng người nhìn cô, cô đang điều chỉnh một tư thế thoải mái trong ngực anh, trên môi cười lộ ra một lúm đồng tiền ngọt ngào như hoa, khiến lòng anh trầm xuống, trong đầu xuất hiện cảm giác phiền não.

- Kinh khủng như thế sao? – Cô nhéo gò má của mình một cái, cố để mình tỉnh táo hơn.

- Đúng, chính là rất kinh khủng, cho nên em không nên hỏi.

- Được rồi, xem anh để ý thế, em bỏ qua cho anh, sau này cứ gọi anh là Zack.

Nhìn cô tràn đầy tin cậy, khuôn mặt tươi cười, trái tim Tề Trọng Khải co rụt lại, một cảm giác ái náy lưu động. Giấu giếm cô, đến tột cùng là đúng hay sai? Anh phải đợi đến bao giờ mới có thể thẳng thắn nói cho cô biết?

Nhưng anh lại lo lắng, ngộ nhỡ cô biết sự thật thì sao, tình cảm dành cho anh có biến chất hay không? Dù sao, trộn tiền bạc với tình cảm, cuối cùng sẽ không có lâu dài, cũng không phải là thứ anh muốn có trong tình yêu.

Anh không quên được phút giây cô say chếnh choáng, hứa hẹn sẽ cố gắng cho anh có một cuộc sống xa hoa, cô là một cô gái ngây thơ lại không có so đo, thế mà lúc ấy lại vô cùng nghiêm túc. Hình ảnh đó in dấu thật sâu trong lòng anh, mở ra một phong cảnh vô cùng mỹ mãn.

Cái loại cô gái ngốc như thế này lại làm anh nhập tâm kiên trì yêu thương, anh sợ rằng khi cô biết được thân phận anh thì tình cảm ấy bị thay đổi?

Mỗi khi nghĩ đến đây, anh lại chẳng muốn bước đến hai chữ “sự thật”. Nhưng anh cũng biết, lừa gạt cô như thế là không công bằng cho cô, cũng không thể lừa gạt cả đời. . . . . .

Tề Trọng Khải đột nhiên sửng sốt, giật mình khi anh bắt đầu dùng từ “cả đời” để nghĩ về một cô gái, một cỗ nhiệt nóng chảy trào trong tim anh.

Anh giờ đã nổi lên ý niệm dây dưa cả đời với Tiểu Điềm! Ngay cả anh cũng chẳng thể tưởng tượng nổi chuyện này.

Thế nhưng cũng không kỳ quái, cô thẳng thắn và đơn thuần như thế, bị anh ăn nói chanh chua cả trăm lần cũng không tức giận, thậm chí còn mếu máo phản kích, hoặc là ngơ ngác mặc anh khi dễ.

Ôi Trời! Nghĩ đến cảnh mỗi phút mỗi giây hai người đều bên cạnh nhau, thế nhưng anh lại không cảm thấy ngán ngẫm, ngược lại có gan, hy vọng có thể đem những ngọt ngào tích lũy sâu hơn trong đáy lòng.

Đang lúc nội tâm kích động, đồng hồ báo thức trong di động đột nhiên vang lên, Ngải Điềm đang nằm ngủ trong ngực Tề Trọng Khải chấn động một chút, chậm lụt mở hai mắt ra, sau đó vội vàng kéo ống tay áo lên nhìn đồng hồ.

- Thời khắc chuyển giao năm mới chỉ còn lại một phút! – Đôi mắt Ngải Điềm trở nên hưng phấn, gương mặt đang đỏ giữa cái lạnh của đông trở nên ửng hồng, nhìn người đàn ông bên cạnh cười thật tươi.

Ánh mắt anh chạm đến này nụ cười ấm áp ấy, tâm Tề Trọng Khải hung hăng như bị ai đánh, cảm giác đáy lòng có một cái hố sâu, sau đó điền vào đủ loại cảm xúc liên quan đến cô.

Anh yêu cô gái này, yêu sâu nặng, yêu đến đầu óc choáng váng, yêu đến có thể cùng cô đi đến cùng trời cuối đất, không than không oán. . . . . .

- Mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn. . . . . . Ưmh ưmh ưmh, phạm quy á! - Đếm ngược chưa kết thúc, cái miệng nhỏ vì lạnh mà phát run đã bị anh chặn lại.

Thở phì phò —— phanh

Những vì sao lấp lánh trên bầu trời, nơi xa còn có màn pháo hoa rực rỡ, những ánh lửa đủ màu sắc chiếu khắp màn đêm, ánh chớp muôn sắc màu khiến người ta phải ngẩng cổ lên nhìn.

Cô bị anh ôm vào trong ngực, môi non mềm bị anh hôn đến sưng đỏ, đầu lưỡi của cô trở thành một mảnh tê dại, giống như đang nếm rượu Brandy. . . . . .

Cô khẳng định anh không uống rượu, đây chẳng qua là một loại hình dung, nụ hôn của anh luôn để cho cô lâng lâng, giống như ngậm một ngụm rượu mạnh trong miệng, từ thân truyền đến tâm, khiến cả người ấm lên.

Rét lạnh ngày đông không còn, bọn họ đắp chung một cái chăn, đem tất cả quay về thế giới hai người, gió lạnh thổi tới cũng giống như đang dùng giai điệu của mình nói lời chúc phúc.

- Năm mới vui vẻ - Hôn xong, anh tựa đầu vào trán cô, mỉm cười chúc mừng.

- Năm mới. . . . . . Vui vẻ. – Cô xấu hổ rũ lông mi xuống, khóe miệng len lén cong lên.

- Năm mới tặng anh quà gì, lấy ra – Anh mở rộng lòng bàn tay ra yêu cầu.

- Hả? Cái gì? Tặng quà? – Cô không có chuẩn bị quà.

- Bình thường trong năm mới, anh đều được phụ nữ tặng quà, nếu không phải là chìa khóa chiếc xe cao cấp, cũng là chìa khóa một căn hộ sang trọng, mộc mạc một chút cũng có đồng hồ kim cương hoặc chiếc nhẫn kim cương. – Anh vung sóng mắt lên hấp dẫn mê người, hô hấp và lời nói vô cùng tự nhiên.

Nghe vậy, Ngải Điềm bối rối rồi. Những thứ anh kể trên, chính cô cũng không thể mơ đến ngày mình được chạm vào nó, chứ đừng nói là mua tặng cho anh mỗi dịp năm mới?

Ảo não buồn tủi, móc từ trong túi ra được một đồng xu nhỏ, cô chỉ cảm thấy khó xử trong chốc lát, sau đó đặt đồng xu vào tay anh.

Tề Trọng Khải nhíu mày, buồn cười nhìn cô.

- Cứ như vậy? Quà tặng năm mới của anh là một đồng xu? – Hai gò má của Ngải Điềm đỏ bừng, tâm không dám động – Anh đừng xem thường đồng xu này nhé, nó là tiền ước nguyện đó.

- Tiền ước nguyện? – Đôi vai của Tề Trọng Khải khẽ run, rất


The Soda Pop