XtGem Forum catalog
Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có

Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324041

Bình chọn: 8.00/10/404 lượt.

chính nó! Như vậy không phải cậu đang bao nuôi anh ấy sao, không phải thế thì là cái gì? - Rhona xem thường liếc cô một cái.

- Chớ nói lung tung, tớ đi theo anh ấy cũng chưa từng phải tốn tiền gì cả, đi ra ngoài, ăn cơm, dạo phố, thường đều do anh ấy trả. - Ngải Điềm vội vàng giải thích.

Hơn nữa ông lớn nhà cô, yêu thích nhất chính là những bữa cơm xa hoa, mỗi lần lấy hóa đơn tính tiền, thiếu chút nữa hù cho hồn cô hoảng sợ chạy mất, anh lại dùng một vẻ mặt tự nhiên móc tiền ra trả.

Không nói ăn, nói về phương diện mặc cũng tốt lắm, trước ngày tết âm lịch, hai người cùng đi vào siêu thị bách hóa mua sắm, anh chỉ mua một bộ quần áo, còn lại đắp trên người cô một đống quần áo, còn toàn là những bộ áo siêu đắc tiền!

- Có hay không chớ nói loạn, chờ tớ dùng Hỏa Nhãn Kim Tinh nhìn qua sẽ rõ trắng đen. - Rhona cắn răng đưa một miếng phô mai vào miệng, vừa mới dứt lời, mắt chợt sáng lên, giơ cánh tay qua đỉnh đầu Ngải Điềm.

- Nhìn kìa, cực phẩm nha! Vừa nhìn đã biết đó là một người đàn ông khiến lòng phụ nữ khóc thét lên. - Rhona than thở.

Nhìn gương mặt anh tuấn của người đàn ông kia, thân hình cao lớn, đầy cao ngạo, thân thể khỏe mạnh, áo sơ mi màu lam tôn lên nước da màu đồng vô cùng hoàn mỹ, đôi mông hẹp và gầy được chiếc quần jean che đậy, vẫn không che được đường cong hoàn mỹ của cơ thể anh, chứ đừng nói đến cặp chân dài như người mẫu của anh, chậc… chậc… chậc, hoàn mỹ không chỗ nào chê!

Đợi chút, người đàn ông cực phẩm ấy đi về phía bọn cô, còn lộ ra nụ cười tươi! Trong lòng Rhona đã không ngừng kích động, khi cô thấy người đàn ông đó đi đến bàn bọn họ, máu mũi của cô sôi trào, rất muốn phun ra

- Rhona, anh ấy là Zack. - Ngải Điềm lúng túng vỗ vai bạn tốt.

- À? - Rhona sợ ngây người.

- Chào cô - Tề Trọng Khải mỉm cười, thân mật dựa vào đôi vai của Ngải Điềm, cùng cô ngồi xuống.

Rhona há miệng thật to, cằm như muốn rơi xuống mặt bàn, cái miệng nhỏ nhắn sợ đến không khép lại được, ngây người mấy giây sau mới đưa ánh mắt xúc động cùng tức giận nhìn Ngải Điềm, cắn răng nghiến lợi nói:

- Lần này là hàng cực phẩm, toàn thế giới chỉ có một không có sản phẩm thứ hai, coi như táng gia bại sản, bán cha mẹ già và toàn bộ nhà cửa cũng đáng giá!

Hiển nhiên Ngải Điềm lo lắng vô ích, Rhona và Tề Trọng Khải nói chuyện rất vui vẻ, thậm chí còn hàn huyên đến chuyện mua cổ phiếu của Tập đoàn nào sẽ có giá, đầu không ngừng biểu lộ ánh mắt tâm đắc nhìn nhau.

Trong bữa tiệc, Rhona còn mượn dịp kéo cô đến toilet, lên tinh thần giáo dục, muốn cô ngàn lần vạn lần thà tự tay đè chết khối thịt kia, tuyệt đối không thể để cho anh rơi vào mồm phụ nữ khác. Ngải Điềm có chút khó sự, cũng rất ngoan ngoãn gật đầu một cái.

Rhona còn nói, từ khi hai người nói chuyện với nhau, liền có thể biết người đàn ông kia không phải khối gạch ống, khí thế quá mạnh mẽ, tuyệt đối có tương lai.

Những thứ này, Ngải Điềm cũng không phải quan tâm.

Với cô mà nói, thứ cô yêu là con người của anh, không muốn tìm hiểu những thứ khác. Rhona mắng cô không có mắt nhìn người, muốn cô nếu không biết giữ người kia, cũng phải cẩn thận đề phòng.

Cô cười cười, không lên tiếng.

Bởi vì cô không biết mình nên đề phòng cái gì, đề phòng anh trộm đi lòng của cô? Còn đề phòng anh trộm dẫn tình yêu của cô đi chơi? CHƯƠNG 9 (9.2)

☆☆☆☆

Sau khi tiệc liên hoan kết thúc, Ngải Điềm lại bị bạn tốt trừng mắt nghiêm trị khiến tâm cô lo sợ, ngồi lên xe Lamborghini mà Tề Trọng Khải mới mua, cùng nhau trở về nhà của anh.

Trên xe, Ngải Điềm móc điện thoại di động ra tìm thông tin, khi đèn đỏ ngừng lại, cô đột nhiên thét lên một tiếng, trái tim Tề Trọng Khải rút chặt, lúc này anh đạp thắng xe thật nhanh, khiến xe ngừng lại bên lề đường.

- Trúng! - Tay Ngải Điềm nắm thành quả đấm nhỏ, nước mắt lưng tròng nghiêng mình nhìn sắc mặt xanh mét của Tề Trọng Khải.

Tề Trọng Khải sợ run rẩy, trong lòng chợt rung động, ánh mắt không khỏi nhìn đến chiếc bụng vẫn phẳng lì của cô, chẳng lẽ là. . . . . .

- Làm sao anh lại nhìn bụng của em vậy? - Ngải Điềm kỳ quái nhăn mày, lời nói vừa hỏi xong, liền đoán được anh đã hiểu lầm chuyện gì đó, hơn nữa hiểu lầm này còn rất lớn à!

- Không phải trúng cái đó – Mặt cô đỏ bừng lên, tay nhỏ bé quơ lung tung, ngăn cản anh tiếp tục dùng ánh mắt nóng rực nhìn chiếc bụng vì ăn no có hơi nhô lên của mình.

Mất mặt chết!

Gương mặt cương nghị của Tề Trọng Khải hạ xuống, cũng cảm thấy mình thật ngu xuẩn, nếu quả thật là mang thai, cũng không thể dùng di động để kiểm tra?

Vì sao anh lại cứ nghĩ về chuyện đó? Chẳng lẽ người từ trước đến giờ luôn khinh thường chuyện sinh con như anh lại đang thay đổi ý nghĩ?

Phát hiện vẻ mặt nặng nề của anh, Ngải Điềm cảm thấy hơi lúng túng, liền đem thông báo trên màn hình điện thoại di động đưa tới trước mặt anh.

Nhìn thông báo, ánh mắt Tề Trọng Khải lóe lên. "Bộ phận PR của tập đoàn “Nguyệt Hoa” xin mời cô Ngải Tiểu Điềm đến phỏng vấn….?" Thì ra là cô đổi công tác.

- Rất tuyệt chứ gì? Là nhân viên của tập đoàn “Nguyệt Hoa” thì phúc lợi rất tốt, hiện tại Cảnh Khí rất thê thảm, chỉ có ngành ăn uống tương đối ổn