Snack's 1967
Người Hầu Kiếm Thánh (Vạn Thiên Sủng Ái)

Người Hầu Kiếm Thánh (Vạn Thiên Sủng Ái)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323575

Bình chọn: 10.00/10/357 lượt.

quá coi thường nàng.

Mạc Nguyên Thiến có lẽ xúc động, nhưng cũng không phải ngu ngốc, nàng dám một thân một mình đi lại bên ngoài, chính bởi vì nàng không giống

thiên kim tiểu thư bình thường, cũng không giống bề ngoài mềm mại đáng

yêu bất lực.

Công phu của nàng có lẽ ở trong mắt cao thủ chỉ như mèo ba chân,

nhưng cũng đủ dùng để đối phó du côn lưu manh bình thường, nếu bất hạnh

gặp phải cao thủ, thì nàng phải dùng đến khinh công bảo mệnh.

Sư phụ số khổ của nàng, từ lâu đã biết có ngày nàng hành tẩu giang

hồ, cũng biết dung mạo của nàng sẽ khiến người ta sinh ra bao nhiêu tà

niệm, cho nên đã giúp nàng chuẩn bị thật tốt.

Kỳ thật Mạc Nguyên Thiến cũng từng nghĩ tới thay đổi dung mạo để

tránh đi phiền toái, nhưng nàng sẽ không dịch dung, mang mặt nạ càng dễ

khiến người khác chú ý, mặc nam trang cũng không được. Nàng không có

thân hình thon dài như Trầm Thiên Hạm, chứ đừng nói tới khuôn mặt này,

cho dù là nam nhân, chỉ sợ cũng có không ít người “ái mộ”.

Chiêu thức đơn giản mà mau lẹ hướng về phía Mã Tam đang thong dong,

khiến hắn không kịp trở tay, Mã Tam chật vật tránh được hai chiêu đầu,

rút ra binh khí, trên mặt kinh ngạc không ít, không nghĩ tới cô nương

nũng nịu này, xuất thủ lại sạch sẽ lưu loát như vậy, không chút do dự.

“Xem ra ngươi thật là có một chút công phu.” Mã Tam lấy lại tinh thần so chiêu, thời gian trôi qua, hắn càng thoải mái, đã nhìn ra cô nương

này kiếm chiêu tuy rằng kỹ càng, đáng tiếc không có nội lực, cũng không

có kinh nghiệm cùng người khác đối chiến, xem ra đại khái là tân thủ mới vào giang hồ.

Tiếp qua mấy chiêu, Mạc Nguyên Thiến đã có vẻ đỡ trái hở phải, nếu không phải Mã Tam sợ nàng bị thương, nàng đã sớm thua.

Mạc Nguyên Thiến mím môi, không nghĩ tới nguy hiểm đầu tiên gặp phải, lại phát sinh trên người kẻ này. Nàng lấy lại tinh thần, chuyên chú

ngăn cản thế công của đối phương, bắt đầu đánh giá địa hình quanh mình — đánh không lại, liền đào tẩu .

Mã Tam tựa hồ phát hiện ý đồ của nàng, xuất thủ thêm tàn nhẫn, không chịu buông tha nàng.

Mạc Nguyên Thiến cản hai chiêu, trường kiếm ra chiêu, thuận thế sau lưng, hướng rừng cây chuẩn bị nhảy vô.

“Chạy đi đâu.” Mã Tam cười khả ố đuổi theo, lại phát hiện dưới đại

thụ kia có một gã nam tử đứng yên, vừa lúc chắn đường đi của Mạc Nguyên

Thiến.

Mạc Nguyên Thiến cùng Mã Tam đều giật mình, không biết người này đến từ khi nào, lại muốn cái gì, là địch hay bạn?

Mã Tam quét mắt nhìn nam tử kia, do dự một chút, cũng không nghĩ buông tha miếng thịt béo sắp tới tay.

“Bằng hữu, việc này không liên quan đến ngươi.” Mã Tam giương giọng,

không dám tới gần quá mức, cảm thấy người nam nhân nhìn qua hào hoa

phong nhã này, lại làm cho hắn có cổ áp lực rất lớn.

Nam tử toàn thân mặc bộ y phục màu lam nhạt không để ý tới Mã Tam,

một đôi mắt nhanh nhìn chằm chằm Mạc Nguyên Thiến, nhưng cũng không

tránh ra.

Mạc Nguyên Thiến hơi nhíu mi, thấy hắn giống như mất hồn, chắc là

không phải tâm ý đều giống nhau chứ? Một người đã khó đối phó rồi, bây

giờ lại là hai người!

Cho dù cảm thấy lo lắng, nàng cũng không biểu hiện ra ngoài, tay cầm

kiếm vững vàng, một khắc sau, lại lần nữa hướng Mã Tam đánh tới.

Không thể trốn, chỉ có thể đánh bừa.

Toàn bộ tinh thần Mã Tam đều đề phòng động tác của tên nam tử kia,

không nghĩ tới Mạc Nguyên Thiến lại phản công, sau đó, hắn bất chấp

người ngoài, thầm nghĩ bắt giữ người làm cho hắn tâm dương khó nhịn,

không để ý tới sư huynh đệ ngăn cản, không nghĩ tới Mạc Nguyên Thiến

chẳng qua làm bộ, kiếm đến nửa đường đột nhiên chuyển hướng, người cũng

chạy trốn theo hướng khác, thi triển khinh công do sư phụ dạy nàng dùng

để bảo mệnh.

Khinh công bảo mệnh, nếu không phải vì mạng nhỏ, nàng không cần vất

vả đào hôn, lại gặp loại tiểu nhân này – cũng không nghĩ rằng, lần đào

thoát này lại thất bại. Mạc Nguyên Thiến trừng mắt nhìn lam sam nam tử

trước mặt, trong lòng bắt đầu có dự cảm không ổn.

Nếu nàng không đoán sai, trước đó, người này hẳn là không phải “vừa

mới” đứng ở trên đường nàng đào tẩu, “không cẩn thận” ngăn cản nàng,

hoàn toàn chính là cố ý.

Đôi mắt đẹp lưu chuyển, lại không thể nghĩ được biện pháp gì, truy binh từ phiá sau đã đến gần.

Nhưng không cần nàng nghĩ biện pháp, nàng mới quay đầu, Mã Tam đang

đuổi tới đã té trên mặt đất, há hốc mồm thở phì phò, như thế nào cũng

không dậy nổi.

Mạc Nguyên Thiến khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn, hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì.

Xoay người đối mặt nam tử mặc áo lam vẻ mặt bình tĩnh, nàng không biết nên nói cái gì.

Nam tử cũng không mở miệng, chỉ trầm mặc xem xét nàng, giống như tự hỏi cái gì.

Đối với nam nhân sững sờ trước mắt mình, Mạc Nguyên Thiến từ nhỏ đã

sớm thành thói quen, cũng không quên thừa dịp bỏ trốn, dù gì cũng không

biết là địch hay bạn, lưu lại mắc công lại sinh thêm phiền toái.

Nàng muốn chạy, lại bị ngăn cản.

“Ngươi đây là có ý gì?” Mạc Nguyên Thiến nhíu mi, không hờn giận nhìn nam tử phía trước, thế này mới phát hiện nam tử có tướng mạo thật

tuyệt, tuấn tú hơn cả mấy huynh trưởng mỹ nam tử nhà mình, chính là