
xong, chẳng lẽ
chúng ta cứ đứng đây mắt to trừng mắt nhỏ, đến khi hóa đá sao?” Nếu thực sự hắn muốn vậy nàng không phải đã chết chắc sao!
Thượng Quan Ngự Kiếm nhíu mi, vẫn không buông tay.
“Ngươi không thể liên lạc với tôn sư?” Hắn lạnh giọng xác nhận.
“Đúng vậy.”
“Hắn không báo trước xuất hiện trước mặt ngươi?” Hỏi lại.
“Đúng vậy.”
“Xem ra, ta chỉ có thể giữ ngươi lại.” Trầm mặc một lúc, Thượng Quan Ngự Kiếm quyết định việc này.
“Cái gì?”
Mạc Nguyên Thiến sợ hãi kêu!
“Vị công tử này, vị thiếu hiệp này, vị đại gia này a……” Mạc Nguyên
Thiến bắt đầu cảm thấy mình gặp phải phiền toái, hơn nữa là cái loại khó giải quyết.
“Ngươi như vậy là ức hiếp dân nữ…… Ách khụ khụ……” Mạc Nguyên Thiến trừng lớn mắt.“Ngươi cho ta ăn cái gì?”
“Để ngươi tự nguyện đi theo ta.”
Nhìn hắn vẻ mặt không tình nguyện, giống như là nàng ép buộc hắn vậy. Phải biết rằng, nàng mới là người tâm không cam lòng không muốn, không
hứng thú a.
“Cái gì vậy?” Hạ thuốc, hơi quá đáng đi!
Trách không được sư phụ luôn khuyên nàng từ bỏ ý niệm làm người giang hồ, xem ra giang hồ xấu xí như vậy, nàng rõ ràng là tiểu nữ tử không
nơi nương tựa, cư nhiên vừa bị đùa giỡn vừa bị hạ độc, rốt cuộc nàng đã
hiểu ra, giang hồ hiểm ác chính là như vậy?
“Chỉ cần ngươi an phận một chút, đương nhiên không có vấn đề.” Thượng Quan Ngự Kiếm bộ dáng lãnh đạm giống như quyết định này rất ủy khuất
với hắn.
“Cái gì an phận với không an phận?” Mạc Nguyên Thiến bình sinh lần
đầu tiên ăn gió nằm sương, không thể tin được mình vậy mà lại bị người
này làm khó. “Ta nói ngươi thật không có đạo lý, người ngươi muốn tìm
không phải ta, ta cũng không đắc tội ngươi, ngươi dựa vào gì dùng thuốc
bắt ép ta?”
“Tuy rằng người ta muốn tìm không phải ngươi, nhưng đối với ngươi có
quan hệ rất lớn.” Thượng Quan Ngự Kiếm quét mắt nhìn nàng một cái, thần
thái vẫn lạnh như băng, cũng không cảm thấy có gì không ổn: “Ngươi yên
tâm, đợi khi sư phụ ngươi xuất hiện, ta tự nhiên sẽ cho ngươi thuốc
giải, thả ngươi đi.”
Mạc Nguyên Thiến mở to mắt đẹp, nhịn không được hung tợn trừng hắn.
Cắn răng một cái, nhấc chân một chút, nàng muốn thi triển khinh công,
cuối cùng lại giãy giụa, thật không nghĩ đến vận khí một cái, ngực lại
quặn đau một trận.
“A……” Nàng hô nhỏ, đau đến chết lặng toàn thân.
“Thuốc này sẽ khống chế nội công của ngươi, chỉ cần ngươi vận khí, sẽ giống như vừa rồi.” Dừng một chút, mâu quang hắn không gợn sóng đề
nghị: “Ngươi nên an phận thì hơn.”
“Ngươi……” Mạc Nguyên Thiến lần đầu tiên chịu khuất nhục như thế, làm
sao có thể cam lòng mà nhịn được.“Đường đường là Thượng Quan gia, danh
kiếm sơn trang trên giang hồ, ngang nhiên làm những chuyện này? Ngươi
hiện tại tốt nhất thả ta đi, bằng không ta nhất định phải đến Nhị Tô
sơn, đem chuyện này trình báo với Kiếm Thánh, để hắn quyết định, cho ta
một cái công đạo.”
Thượng Quan Ngự Kiếm mặt không biểu tình, đột nhiên giơ khóe miệng lên.
“Ta chính là công đạo.”
Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Nhưng cô nương như Mạc Nguyên Thiến, mặc dù ở dưới mái hiên, cũng sẽ
không ngoan ngoãn cúi đầu. Cho nên dù hành động của nàng chịu khống chế
của người ta, chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo hắn, nhưng trong lòng nàng
âm thầm thề, nếu có cơ hội, nhất định phải báo thù.
Do đó mấy ngày đồng hành, nàng vẫn cố gắng khiến cho hắn không được thoải mái.
“Uy, tên ngươi rốt cuộc là gì?” Ngồi ở trà lâu uống hương trà ăn điểm tâm, Mạc Nguyên Thiến tâm tình tốt nhìn “Lao đầu”
“Nghỉ ngơi xong rồi thì đi.” Thượng Quan Ngự Kiếm sớm đã biết mình
gặp phải một người phiền toái không dễ giải quyết, nhưng bất đắc dĩ do
tìm tung tích của đại bá phụ, hắn đành phải miễn cưỡng chịu đựng.
“Còn chưa đủ.” Mạc Nguyên Thiến không chút nghĩ ngợi bác bỏ, tiếp tục nhàn nhã ăn bánh uống trà. Một đôi mị nhãn không an phận chớp chớp,
thấy những người xung quanh nhìn mình chằm chằm, không có ý tốt lộ ra nụ cười mê hoặc chúng sinh, cười đến tất cả người trong trà lầu mắt đều
trợn to, tâm bộn rộn, khóe miệng hướng về người đang câu dẫn kia, trong
lòng mãnh liệt ôm ấp mộng đẹp có được mỹ nhân.
“An phận một chút.” Thượng Quan Ngự Kiếm uống trà, lạnh giọng cảnh cáo.
“Ta đã ngoan ngoãn ngồi ở trước mặt ngươi, còn chưa đủ an phận sao?”
Mạc Nguyên Thiến mở miệng, bộ dáng của một tiểu tức phụ: “Yêu cầu của
ngươi cũng quá đáng đi, chắc không phải bắt ta một động tác cũng phải có mệnh lệnh mới được làm chứ? Cái này là khi dễ người nha!”
“Ngươi biết ta đang nói gì mà.” Nàng diễn tuồng, hắn sao lại không
biết. Nàng biết rõ dung mạo của mình có thể dễ dàng làm cho người ta nổi lên tà niệm, còn cố ý liếc mắt đưa tình khắp nơi, không muốn gây chuyện thì là gì?
Chứ đừng nói tới, mấy ngày nay nàng đã gây ra bao nhiêu chuyện. Nàng
dung mạo tuyệt sắc, chỉ cần xuất hiện trên đường cái sẽ gây chuyện xôn
xao, căn bản không cần hao tâm tổn sức bày trò, chỉ là nhìn những người
kia lộ ra bộ dáng si mê với nàng, trong lòng hắn luôn không thoải mái
“Ta không biết a.” Vô tội chớp mắt, nàng cười đến thiên chân đơn
thuần.“Ta thấy ngươi do nhìn ta k