
âm Duyệt, chị đã nói rất rõ ràng với em rồi, chị
không nghĩ sẽ trở lại bên cạnh anh ấy.” Diệp Giai theo bản năng cự tuyệt nói,
không phải là không nghĩ muốn mà là không thể! Không thể trở thành gánh
nặng của hắn!
“Không cần nói nhiều nữa, còn có 10 phút sẽ đến giờ đăng ký,
Diệp Giai, hạnh phúc là không được đưa đến đẩy đi, nó là của chị , chị nên cố
gắng nắm chắc.”
“Lâm Duyệt…..!”
“Nghị ca ca cùng tiểu Thư Tình ở bne ngoài chờ chị, nhớ rõ
nhanh chút đi ra ngoài.” Lâm Duyệt đánh gãy lời của cô, mạnh mẽ bắt cô
cầm lấy này nọ, dứt khoát đi ra khỏi toilet, đi ra khỏi đại sảnh sân bay.
Ở thời khắc bước ra khỏi cửa sân bay kia, nàng nhịn không
được quay đầu lại, ánh mắt xuyên qua lệ sương, xuyên qua đám người, dừng ở trên
người Mạc Lặc Nghị Phàm cùng tiểu Thư Tình đang vô cùng sôi nổi. Thấp
giọng nói: “Hẹn gặp lại, Nghị ca ca, gặp lại, tiểu Thư Tình…..”
Diệp Giai sửng sốt thật lâu sau đó không thể không thay quần
áo mà Lâm Duyệt đã chuẩn bị cho mình, đó là một bộ giống như
đúc với bộ mà Lâm Duyệt mặc trên người. Rất xinh đẹp, cũng thực vừa
người.
Hít vào một hơi thật sâu, khi đi ra khỏi toilet, hai chân của
cô nhuyễn cơ hồ đi không được. Càng đến gầnmMạc Lặc Nghị Phàm, càng váng đầu hoa mắt, cả người run lên.
“Duyệt Nhi, em làm sao vậy? Không thoải mái sao?” Mạc Lặc
Nghị Phàm theo thói quen nâng lên cằm dưới của nàng càng dưới, thân thiết
nói: “Nếu không thoải mái, chúng ta ngày khác lại đi.”
Diệp Giai ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, lăng lăng nhìn chăm chú
vào hắn. Nhiệt độ cơ thể của hắn, như một luồng điện chạy tiến vào trong cơ thể
của cô, mạnh đến tứ chi bải hoải. Thoải mái khiến cô choáng váng hoa mắt.
Nhưng là, cô vẫn là nỗ lực khống chế bản thân, không cho bản
thân té xỉu ở trong lòng hắn. Hướng hắn mỉm cười, nói: “Em không sao, Nghị ca ca,
em không sao…”
radio một lần thúc giục khách đi đăng ký, Mạc Lặc Nghị Phàm
buông nàng ra: “Không có việc gì là tốt rồi, đi thôi.” Nói xong một tay ôm lấy
tiểu Thư Tình, một tay ôm lấy Diệp Giai hướng cửa đăng ký đi đến.
Trong lòng Diệp Giai khẩn trương đến mức sắp hít thở không
thông, cảm giác được nam nhân mình yêu say đắm ôm vào trong ngực thực là ngọt
ngào và hạnh phúc. Nàng cúi đầu, ánh mắt không dám ngẩng lên trên, sợ phải tiếp
xúc với khuôn mặt khí suất của Mạc Lặc Nghị Phàm.
Vòng tay ôm ấp này, quen thuộc mà lại xa lạ, khiến cho cô có chút không được tự nhiên.
Cô thật sự phải quay về bên cạnh hắn sao? Lấy thân phận Lâm
Duyệt để trở về? Rốt cuộc là Lâm Duyệt đang giả mạo cô hay vẫn là cô đang giả
mạo Lâm Duyệt?! Giờ phút này, Lâm Duyệt nhất định là trốn ở chỗ tối khóc đi?
Hạnh phúc qua đi, giờ còn lại tự trách cùng áy náy.
“Mẹ, con muốn ngồi trên đùi mẹ.” Tiểu Thư Tình theo thói quen đưa ra yêu cầu này, khi nói chuyện, thân mình nho nhỏ đã bò từ trên đùi
của Mạc Lặc Nghị Phàm đi đến trên đùi Diệp Giai.
“Được.” Diệp Giai vui cười túm lấy thân mình nho nhỏ
của nó, ôm lấy nó, tận lực làm cho bản thân bình tĩnh trở lại. Cũng không dám nói ra tình hình thực tế phía trước, cô là Lâm Duyệt, chính là Lâm
Duyệt!
Diệp Tường Phi đã nói qua, cá tính Lâm Duyệt là vô cùng sinh động, nghịch ngợm gây sự. Hai năm trước Diệp Giai, cùng nàng cùng
một loại cá tính. Dóng giả Lâm Duyệt, kì thực cũng là đang sắm vai bản
thân mình mà thôi, cho nên nàng một chút cũng không cảm thấy kỳ quái.
Thời điểm Nhìn Mạc Lặc Nghị Phàm, ở đáy lòng đâng
lên một cỗ cảm giác xa lạ, chẳng lẽ nguyên nhân là do đã quên hắn sao?
Hiện tại Mạc Lặc Nghị Phàm đối với cô mà nói, chính là một người xa lạ!
“Vì sao gần đây luôn dùng loại ánh mắt này nhìn anh?” Mạc Lặc
Nghị Phàm nhẹ nhàng nghiêng đầu, mỉm cười vỗ về chơi đùa sợi tóc của nàng nói.
Trong lòng Diệp Giai khiếp sợ, ngượng ngùng thu hồi tầm mắt,
cười gượng nói: “Em vốn là muốn nhìn ngoài cửa sổ, ai ngờ bị anh chặn lại, ha
ha.” Trừ bỏ lý do sứt sẹo này, nàng rốt cuộc không thể nghĩ được lý do khác!
Mạc Lặc Nghị Phàm nhìn nàng liếc mắt một cái, tiếp tục nhắm
mắt dưỡng thần. Hoàn toàn không có phát hiện ra Lâm Duyệt bên cạnh có cái gì
khác lạ, Mạc Lặc Nghị Phàm, hắn chết cũng không nghĩ đến trên đời này,
thật sự có người có bộ dạng giống như đúc với Lâm Duyệt.
Máy bay đúng giờ hạ cánh, Mạc Lặc Nghị Phàm mang theo Diệp
Giai cùng tiểu Thư Tình đi ra khỏi sân bay, Diệp Giai lập tức bị kiến
trúc cổ kính lạ lẫm của Ý hấp dẫn.
Thành La Mã cổ kính xinh đẹp vẫn to lớn như cũ, mấy trăm năm trôi qua, không bị năm tháng phá hủy, những kỳ tích này thực khiến người
ta không thể tin tưởng nổi. Trên nóc nhà thờ đức mẹ Maria có khắc biểu
tượng to lớn của thần dân La Mã cổ đại, khiến cho du khách có cảm giác đang
chìm vào bên trong thế giới thần thoại.
Nghị Phàm lấy thân phận khách du lịch đi thăm thú đến giữa
trưa, nhưng hắn phi thường rõ ràng, mục tiêu cuối cùng của hắn là vị cao nhân
gia tộc La Mã cổ danh tiếng cùng quyền uy kia. Nơi này chính là tổng bộ đoàn
tập của gia tộc Dĩ Mã Lợi La.
Nhưng mà ngoài cửa được bảo vệ nghiêm ngặt, làm thế nào
để tiến vào lâu đài được mới là một vấn đề nan giải. Hắn cu