
nhỏ nhắn đỏ ửng của Giang Lệ Lệ, chau lông mày nói: "Em còn có thể xấu
hổ?"
Giang Lệ Lệ nhìn Lạc Trạch, đột nhiên cảm giác Lạc Trạch đẹp trai như
vậy, quả thật chính là quyến rũ các cô gái. Nghĩ tới đây, khuôn mặt nhỏ
nhắn đỏ hơn, thiệt là, cũng không phải là cô gái nhỏ, thế nào còn có thể đỏ mặt, người đàn ông ở trước mắt đã ngủ năm năm, thế nào lại cảm thấy
anh đẹp trai như vậy.
"Tôi, nơi nào của tôi xấu hổ, ngượng ngùng cái gì?" Giang Lệ Lệ vẫn còn
mạnh miệng nói. 5 Khuôn mặt nhỏ thoáng nhìn. Không có nhìn Lạc Trạch.
"Lệ Lệ, cho tôi chút thời gian, tôi cũng cần thời gian, để chứng minh tình cảm của tôi đối với em là gì?."
Thân thể Giang Lệ Lệ run lên, cũng không có quay đầu nhìn Lạc Trạch, bởi vì cô biết giờ phút này Lạc Trạch nhất định đang ngó chừng cô.
Hồi lâu, Giang Lệ Lệ không nói gì, cũng không có bất kỳ động tác gì, Lạc Trạch thở dài một cái sau đó lần nữa nổ máy xe nghênh ngang rời đi.
Tuyến phân cách ——
Reynold đứng ở cửa sổ sát đất trước khách sạn, hạ thân bọc một chiếc
khăn tắm màu trắng, giữa ngón tay đang kẹp một cây thuốc lá. Một bộ dạng vừa trải qua hoan ái. ec Một cô gái đi ra từ trong phòng tắm, quấn một
chiếc khăn tắm, từ phía sau vòng chắc người đàn ông.
Người đàn ông lông khẽ chau mày. 8 Cô gái yêu mị nói: "Tiên sinh, anh
thật giỏi." Cô gái phóng đãng nói rõ ràng như vậy. b Đúng vậy, người đàn ông nước Pháp. Còn có kỹ thuật cao siêu trên giường. 9e Khiến cô gái ở
trong trận hoan ái này mỗi một cái đều là nhất **.
"Cầm tiền, cút" Người đàn ông nhẫn tâm hất cô gái ở trên người mình ra.
3Giọng nói lạnh lẽo chí cực. a Một đôi con ngươi băng lãnh sắc lạnh lùng nhìn cô gái trên đất nói.
Cô gái nhìn Reynold, trong lúc nhất thời quên nói gì, nhìn người đàn ông trước mắt, quả nhiên coi như không lấy tiền, đời này cũng đáng. Cô gái nhìn theo chi phiếu rớt xuống trên người mình, mắt trong nháy mắt mở
thật to. Cái, trắng, ngàn, vạn, mười vạn, trăm vạn, ngàn vạn, 1000,
mười triệu? Cô gái không thể tin nhìn chi phiếu, người đàn ông này ra
tay thật đúng là hào phóng, thân xử nữ của mình cũng đáng mười vạn, xem
ra trời cao vẫn rất chiếu cố cô, cô gái liếc mắt nhìn người đàn ông đang mặc quần áo sau đó vội vàng nhặt y phục của mình lên mặc vào, chạy đi
như một làn khói, chỉ sợ người đàn ông đổi ý.
Reynold mặc áo sơ mi màu đen, đứng ở phía trước cửa sổ, trong đầu tất cả đều là bóng dáng Giang Lệ Lệ, người đàn ông híp mắt, thật không hiểu cô gái Phương Đông này tới cùng là cho anh xuống cái gì.
Đôi tay Reynold ôm ngực nhìn cảnh đêm Trung quốc trong miệng dùng Tiếng
Trung rất lưu loát nói: "Giang Lệ Lệ, Giang Lệ Lệ, chờ tôi."
Nói qua khóe miệng người đàn ông hiện lên một nụ cười tà tứ mị hoặc, ý vị sâu xa. Sau đó rót một ly Brandy ngửa đầu mà uống.
Trong biệt thự, Giang Lệ Lệ ngồi ở trên giường, ánh mắt không chớp liếc
cửa phòng tắm. cc Nghe bên trong truyền tới tiếng nước chảy ào ào. Giang Lệ Lệ kéo chặt thân thể, sau khi nghe những lời đó đều không giải thích được, mình thế nhưng khẩn trương. a Trong đầu đều là lời nói mới vừa ở
trong xe của Lạc Trạch. Cho anh thời gian, là có ý gì? Rốt cuộc là có ý
gì, xong rồi, cô cảm giác cô muốn điên rồi. 9 Rời đi, rời đi thôi, đã
vậy còn trở lại, quan hệ làm sao lại thay đổi lúng túng như vậy.
Giang Lệ Lệ nghĩ mất hồn, hoàn toàn không để mắt đến Lạc Trạch quấn một
chiếc khăn tắm dựa vào trên cửa. 3 Tóc còn ướt, theo cổ của anh chảy
xuôi xuống, lưu lại trên bắp thịt cường tráng. Mỹ lệ xinh đẹp.
"Nghĩ cái gì? Nhập thần như thế?" Lạc Trạch dùng thanh âm khàn khàn trầm thấp truyền đến.
Giang Lệ Lệ bị thanh âm trầm thấp này làm thu hồi suy nghĩ, quay đầu đã
nhìn thấy Lạc Trạch dựa vào cửa phòng tắm, một bộ dạng vừa xuất dục, mọi người đều nói cô gái đi tắm là đẹp nhất, người đàn ông này xảy ra
chuyện gì?
Giang Lệ Lệ nhìn dáng vẻ của anh vào giờ phút này, còn có giọt nước chảy xuôi theo da thịt màu lúa mì, khuôn mặt nhỏ đỏ lên sau đó cúi đầu nói:
"Không có gì? Anh tắm xong rồi à, tôi muốn tắm." Nói qua liền bước chân
đi về phía tủ treo quần áo, cầm một bộ váy ngủ đi về phía Lạc Trạch.
Giang Lệ Lệ đi tới cửa, một khắc đó trái tim nhỏ nhảy không ngừng.
Giang Lệ Lệ đang muốn lướt qua Lạc Trạch, Lạc Trạch đưa một bàn tay to
ra liền đem Giang Lệ Lệ đã kinh sợ không thôi cho vào ngực mình.
"A" Giang Lệ Lệ bị kinh sợ, y phục trong tay cũng rơi trên mặt đất.
Lạc Trạch nửa hí mắt ưng nhìn Giang Lệ Lệ, nhìn chằm chằm khuôn mặt
hoang mang sợ hãi, cô gái này mấy câu nói thì cho là xong, lại có thể để cho cô suy nghĩ lộn xộn. Khóe miệng khẽ giơ lên, buộc vòng quanh là nụ
cười tà tứ xấu xa.
Anh nhẹ nhàng nâng cằm Giang Lệ Lệ lên, sau đó đem gương mặt tuấn tú đến gần khuôn mặt nhỏ nhắn của Giang Lệ Lệ đã đỏ không còn hình dáng.
"Có muốn tôi giúp em một tay hay không, chúng ta cùng nhau tắm?" Lời nói của Lạc Trạch nhẹ nhàng thổi tan khí nóng trên mặt Giang Lệ Lệ, để cho
thân thể cô run lên.
"Không, không cần, tự tôi tắm là được rồi." Nói qua liền muốn đẩy Lạc Trạch đang tựa vào mình ra.
Lạc Trạch nhìn Giang Lệ Lệ đỏ mặt, bàn tay c