Old school Easter eggs.
Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi

Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211361

Bình chọn: 9.00/10/1136 lượt.

u như là dĩ vãng, Lạc Trạch đã sớm bắt người nuốt sống rồi. 4Cô không phải người ngu, cô dĩ

nhiên biết anh là đang lợi dụng vẻ đẹp của cô. 9 Thật là làm cho người

ta bất ngờ, anh đến tột cùng thì lúc nào thu mua cô gái chia bài. Trời

ạ, lại dưới mí mắt cô xảy ra loại chuyện như vậy, cô hoàn toàn không

biết, thậm chí còn là cuối cùng tự mình nghĩ ra. Rõ là. 7 Im lặng, giờ

phút này cô thật không biết nói gì? Mới vừa rồi giống như nhìn thấy cô

gái kia lên phía sau xe. Rốt cuộc là biết từ trước, hay mới vừa rồi mới

biết. 6 Nếu như là mới vừa rồi, Giang Lệ Lệ thật không thể không bội

phục Lạc Trạch, choáng nha, lúc cô còn trẻ tuổi, làm sao lại lựa chọn

chọc cô, khi đó thật đúng là nhiệt huyết trẻ tuổi, nếu nói nghĩa khí bạn bè. c Suy nghĩ một chút cô hối hận đến nỗi ruột trong bụng xanh lè rồi. 3c Hiện tại gương mặt cô hối hận. Thật là hối hận không kịp, Tuyết

Thần, hiện tại mới khắc sâu cảm thấy, cậu hại chết tớ rồi.

{Tuyết Thần: sẽ không, về sau cậu sẽ cảm tạ tớ đấy. Hì hì}

Lạc Trạch nhìn trên mặt cô biến đổi muôn màu muôn vẻ, nhưng không có vẻ

mặt hài lòng. aAnh không vui cau mày. 3Anh nắm cằm của cô, cúi xuống, ép buộc cô nhìn chăm chú anh. 3e Giang Lệ Lệ dùng một đôi mắt đẹp quật

cường nhìn Lạc Trạch. Người cả gan khiêu khích.

Lạc Trạch nhìn bộ dạng lạnh nhạt của cô, lông mày vô cùng không vui nhíu lên, anh nắm cằm cô, dùng sức mấy phần. Thanh âm đè nén hỏi.

"Em đang nghĩ cái gì? Hử?"

Giang Lệ Lệ nhìn anh, đáy mắt một mảnh lạnh lùng quen thuộc, không có

tâm tình gì, duy nhất nhìn ra chính là cô bất mãn vô cùng. 4e Cực kỳ bất mãn.

"Không nghĩ cái gì? Lạc thiếu suy nghĩ nhiều." Giang Lệ Lệ dùng thanh âm lạnh nhạt. Nói chuyện đều có chứa bài xích, điều này làm cho Lạc Trạch vô cùng khó chịu, anh nhìn xương quai xanh của Giang Lệ Lệ, một đường

xuống phía dưới, đáy mắt một mảnh u ám. 25 Cô gái này tùy thời tùy chỗ

đều có thể quyến rũ đàn ông, thật đáng chết.

Khóe miệng Lạc Trạch mị hoặc cong lên, bàn tay nắm cằm cô, theo xương

quai xanh của cô một đường xuống phía dưới. Giang Lệ Lệ cả kinh, tay nhỏ bé của cô vội vàng bắt được bàn tay đang tác quái của Lạc Trạch. Gương

mặt Giang Lệ Lệ tức giận.

"Anh làm gì đấy? Đàng hoàng một chút, đừng đụng tôi." Giang Lệ Lệ phát hỏa khí.

Lạc Trạch chau mày lại, thanh âm có chút lạnh lẽo quét qua đường phố.

"Em đang ra lệnh cho tôi sao?"

Giang Lệ Lệ cũng không biết lấy sức lực ở đâu ra, ngẩng cái cằm lên.

"Dạ, chính là nói chuyện với ngài đấy? Ngài không có nghễnh ngãng."

Lạc Trạch hiểu rõ, gương mặt tuấn tú từ từ trở nên sương mù, không biết

đang nháo khó chịu cái gì. f Vốn là tâm tình rất tốt, bị cô nhiễu loạn

hoàn toàn.

Bàn tay anh bình thản vuốt bụng Giang Lệ Lệ, một cái tay khác nắm bả vai của cô. Một đôi mắt chim ưng nguy hiểm nửa hí.

"Rốt cuộc em đang náo khó chịu cái gì với tôi." Thanh âm của Lạc Trạch có chút lạnh, nhưng cất giấu chút bất đắc dĩ.

Giang Lệ Lệ nhìn gương mặt tuấn tú từ từ trở nên sương mù, cô không nói. Một bộ dáng vẻ bình thản, còn có, cô thế nhưng không nói lời nào. Điều

này làm cho Lạc Trạch vô cùng tức giận.

Cả người anh tản ra hơi thở lạnh lẽo.

"Nói chuyện."

Giang Lệ Lệ ngược lại càng lúc càng lớn mật, một đôi mắt đẹp mở thật to. b Rõ ràng chính là đang gây hấn với anh. Cằm hất thật cao.

Lạc Trạch nhìn cô hoàn toàn không thấy cảnh cáo của anh, khóe miệng của anh hơi giơ lên, khẽ động ra nụ cười tà tứ.

"Không nói sao? Rất tốt."

Giang Lệ Lệ nhìn khóe miệng Lạc Trạch là nụ cười tà tứ không chút kiêng

k, trong lòng cô không nhịn được rùng mình ớn lạnh. 43 Người đàn ông này lại đang nghĩ cái gì? Khóe miệng cười, thật sự là lộ rõ rồi. Giang Lệ

Lệ lập tức muốn thoát khỏi trên đùi của anh, làm gì mà mình vừa bắt đầu

nảy sinh, liền bị người đàn ông này bóp chết rồi.

"Mở tường gỗ cách âm ra" Lạc Trạch ra lệnh. Đã nhìn thấy Giang Lệ Lệ sau lưng từ từ tuột xuống. Giang Lệ Lệ thầm nói không tốt.

Giang Lệ Lệ nhìn Lạc Trạch, thanh âm có chút run rẩy nói.

"Anh, anh đừng làm loạn."

Lạc Trạch nhìn vẻ mặt từ ban đầu trấn định lạnh lùng thay đổi thành có

chút ứng phó không kịp, anh rất thưởng thức quá trình này. 99 Bàn tay

Lạc Trạch theo phía sau lưng của cô từ từ tuột xuống. Bởi vì thiết kế

này của quần áo, để cho anh rất dễ dàng xuống tay. e Y phục này cũng

không phải là không có chỗ tốt.

Giang Lệ Lệ cảm thấy sau lưng mình có một bàn tay ấm áp vuốt ve qua lại. 6 Lần đầu tiên cô hận thấu bộ y phục này. Còn không bằng không mặc rồi.

"Lạc Trạch, anh, anh đừng làm loạn, tôi cho anh biết, này, đây chính là

trong xe." Giang Lệ Lệ bởi vì sợ hãi đều có chút thất kinh rồi, một ngày đã muốn cô hai lần, cô thật không còn hơi sức để làm rồi. Nhưng nhìn

tình huống như thế, cô cảm thấy rất nguy hiểm, bởi vì cô đã cảm thấy cây gậy sắt nhỏ đang kêu ồn ào rồi. cc Cô, khóc không ra nước mắt.

Khóe miệng Lạc Trạch tà tứ khẽ giơ lên, trong lời nói tất cả đều là **.

"Tôi không muốn làm loạn, còn không bằng, nếu em đã bảo tôi làm loạn, cũng có thể."

Giang Lệ Lệ muốn hộc máu, lời nói không biết xấu hổ như vậy, anh cũng có thể nói ra