
miệng được. Khuôn mặt Giang Lệ Lệ bị anh chọc tức, từng
trận ửng đỏ. Kìm nén.
Giang Lệ Lệ căm tức nhìn anh, cảm giác trên người đột nhiên có một hồi
lạnh lẽo, tròng mắt vừa nhìn, không biết khi nào Lạc Trạch đã đem lễ
phục trên người cô cởi xuống, trên người ** hoàn toàn triển lộ ra. Cô
thật rất hận bộ y phục này, bởi vì thiết kế quần áo, không có mặc áo
lót, dán chặt thân thể. ec Cũng làm cho Lạc Trạch có cơ hội.
"A Lạc Trạch, anh" Đôi tay Giang Lệ Lệ ôm ngực, chống đỡ trên người mình **, hoàn toàn là phản ứng tự nhiên. Nhưng da thịt lộ ra ngoài, nhìn qua lại càng làm cho người ta muốn tới ăn cô.
Giang Lệ Lệ đỏ mặt, một đôi mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm Lạc Trạch,
Lạc Trạch nhìn cô da thịt bởi vì chống đỡ mà trắng noãn, tròng mắt đen
anh trở nên tối tăm không ánh sáng. 6 Cổ họng không tự chủ cổn động một
phen.
"Cô gái, em đang đùa với lửa." Lạc Trạch nhìn một mảnh da thịt trắng như tuyết kia, thanh âm trầm thấp khàn khàn mang theo lực khêu gợi.
Giang Lệ Lệ cắn môi múi, cô đang đùa với lửa? Phải nói là anh đang **.
"Lạc Trạch, cảnh cáo anh, chớ làm loạn." Thanh âm của Giang Lệ Lệ là cắn răng nghiến lợi.
Lạc Trạch nhìn khuôn mặt cô đỏ bừng, sắp cầm giữ không được rồi. Ấn đầu của cô, chính xác bắt đôi môi đỏ mọng lảm nhảm của cô.
"Lạc ưmh"
Cánh môi của Giang Lệ Lệ bị Lạc Trạch hoàn toàn ăn vào trong bụng, ngay
cả uy hiếp cũng không kịp, cũng bị anh che kín. Đôi tay nhỏ bé dùng sức
đánh. Nhưng là chút hơi sức này, còn không bằng nói là xoa bóp cho Lạc
Trạch.
Lạc Trạch hôn Giang Lệ Lệ thật sâu, bàn tay cũng không đàng hoàng vuốt
ve trên dưới. Giang Lệ Lệ từ từ đắm chìm ở trong động tác hôn bá đạo,
tay đang đánh anh bắt đầu từ từ trở nên vô lực, đôi tay bắt đầu vòng
trên cổ Lạc Trạch, từ từ đáp lại anh. Không thể không nói, công phu **
của Lạc Trạch là tuyệt thế thần công.
Lạc Trạch nửa hí mắt nhìn khuôn mặt Giang Lệ Lệ đỏ bừng, bắt đầu từ từ
nghênh hợp mình, động tác của anh càng thêm càn rỡ. Cho đến khi lôi cự
bá của mình ra, nhắm ngay u cốc của cô. Đột nhiên tiến vào.
"Ưmh ừ" Giang Lệ Lệ rên rỉ lại bị Lạc Trạch ngăn ở trong miệng.
Giang Lệ Lệ mở choàng mắt, thân thể bị lấp đầy, thân thể lập tức liền mềm nhũn, đem trọn người nằm trong ngực Lạc Trạch.
Lạc Trạch lật người đem cô áp ở trên ghế. 6 Sau đó bắt đầu động đậy thân thể của mình. Vài sợi tóc rủ trên trán theo động tác của anh nhảy múa,
đung đưa. f Bỏ thêm vào mấy phần tà khí.
Giang Lệ Lệ cắn múi môi, tận lực không để cho mình phát ra âm thanh, bởi vì cô có thể cảm thấy xe đang hơi rung chuyển, điều này làm cho cô làm
sao mà chịu nổi.
Lạc Trạch nhìn dáng vẻ cô hết sức ẩn nhẫn, trong lòng khẽ đau, anh ghé vào lỗ tai của cô, thanh âm đầu độc nói.
"Ngoan, kêu ra, buông thả mình, tôi thích nghe."
Thanh âm khàn khàn tràn đầy hấp dẫn mị hoặc của Lạc Trạch vang lên bên
tai Lệ Lệ, cộng thêm Lạc Trạch chợt động thân, Giang Lệ Lệ cuối cùng
cũng kêu thành tiếng.
"A" Giang Lệ Lệ không chịu nổi thanh âm đầu độc lòng người của Lạc
Trạch, tăng thêm ra ngoài, đồng thời chính mình cũng thật rất thoải mái.
"Ngoan, thật là dễ nghe." Lạc Trạch hài lòng cười một tiếng, phẩn thưởng là hôn đôi môi bị cắn đỏ bừng của cô.
Cứ như vậy, ở trên đường về khách sạn, một vòng xe ven cứ như vậy xảy
ra. Phía sau xe, theo sát, biết xe rung chuyển. 6 Cũng biết chuyện gì
xảy ra bên trong. Cho nên như chuyện đương nhiên giữ vững khoảng cách
nhất định.
Trở lại khách sạn, cả người Giang Lệ Lệ đều co quắp, Lạc Trạch cởi tây
trang của mình xuống, bao lấy nửa người trên của Giang Lệ Lệ. e Hạ thân
còn có lễ phục, cô bị Lạc Trạch ôm đi vào khách sạn. Một khuôn mặt nhỏ
đỏ hồng, thở từng ngụm từng ngụm, người sáng suốt nhìn một cái cũng biết chuyện gì xảy ra. 3 Sau lưng còn có cô gái ở song bài theo sát, ánh mắt đầy đố kỵ.
Lạc Trạch dùng vẻ mặt cưng chìu nhìn cô gái tựa vào ngực mình, khóe
miệng khẽ giơ lên, đi vào thang máy, chạy thẳng tới phòng. Cô gái thấy
thế liền muốn theo sau, lại bị thủ hạ một bên ngăn lại.
"Tiểu thư, chúng tôi dẫn cô trở về phòng, một hồi Lạc thiếu sẽ tự mình gặp cô." Một người đàn ông nói rất lạnh nhạt.
Cô gái nhìn thang máy khép chặt, gương mặt không cam lòng, nhưng cũng đi theo bọn họ trở lại phòng khách. Chờ đợi Lạc Trạch gọi.
Giang Lệ Lệ nằm trong ngực Lạc Trạch, cọ xát đầu, thanh âm khàn khàn nói: "Tôi muốn tắm." Thật khó chịu, tất cả đều là mồ hôi.
"Tốt, tôi dẫn em đi tắm."
Lạc Trạch ôm cô vào phòng tắm, xả một bồn nước, thử nước ấm, sau đó kéo
sạch sẽ bỏ cô vào trong, mỗi một động tác cũng có thể nhìn ra được anh
rất cẩn thận, rất sợ đụng hư cô gái này. 0 Động tác êm ái vô cùng.
Giang Lệ Lệ nằm vào trong bồn tắm, cô thoải mái ưm một tiếng. Sau đó mặc cho Lạc Trạch vì cô lau chùi thân thể. c Giang Lệ Lệ mở mắt, khuôn mặt
nhỏ đỏ lên, sau đó nói.
"Tôi muốn tháo trang sức, trên mặt trang điểm đậm thật khó chịu."
Lạc Trạch nhìn trên mặt cô trang điểm đậm, cũng nhíu nhíu mày, sau đó
vuốt ve mái tóc dài của cô nói: "Ừ, được, tôi đi cho em làm." Nói qua
liền rời khỏi phòng tắm.
Giang Lệ Lệ nằm ở trong bồn tắm