Old school Easter eggs.
Nhật Ký Quan Sát Chủ Nhà

Nhật Ký Quan Sát Chủ Nhà

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324830

Bình chọn: 8.5.00/10/483 lượt.

ẩm đạt được giải vàng tại một hội chợ, giai đoạn tiếp theo là đẩy mạnh kế hoạch chính.”

“À…”

“Bảng báo cáo tài chính của quý thứ ba vừa ra, bởi vì thu mua một công ty khác nên chi rất nhiều tiền, tài khoản không tốt lắm, nhưng nếu không tính cái này, lợi nhuận của một vài sản phẩm của chính công ty đã tăng lên chừng 50% so với năm ngoái.”

“Điều này…điều này không phải rất tốt sao…”

“Ngoài việc thu mua, hiện tại đã nhận được phê duyệt của chính phủ, nhưng cách khâu cuối cùng vẫn còn một khoảng cách, tình huống sẽ hoàn toàn khác biệt với bây giờ, thời điểm đó mới là quyết chiến thật sự.”

“Ừm…” Vương Vượng Vượng nói, “Cố lên!”

Chung Thanh Văn vẫn cho rằng Vương Vượng Vượng coi như là người ủng hộ duy nhất bên cạnh mình.

Nhưng hiện giờ người này đã đi, hơn nữa hoàn toàn không biết tình hình gần đây của anh.

Cái này gọi là người ủng hộ vớ vẩn đây mà.

Lúc trước quyết định thu mua công ty kia, Vương Vượng Vượng cũng có ảnh hưởng riêng, Chung Thanh Văn cho rằng cô sẽ luôn cùng mình nhìn thấy sự thay đổi mây gió này, cảm nhận sự lên cao hoặc rớt xuống, lúc trước ý tưởng của cả hai cùng tạo thành đủ loại kết quả tốt hoặc xấu, đẩy nhau về phía trước, xóa tan bóng tối mà đi tiếp trên đường.

Kết quả, chẳng qua bao lâu, cô liền vung tay rời khỏi, bỏ lại một mình anh đi tiếp.

Cô không biết gì cả.

Thật không xứng với chức vụ.

Tương lai như vậy, thú vị mà khó đoán. Mấy năm sau đối với anh mà nói, không phải lên trời thì chính là xuống địa ngục, mà người ủng hộ hồi trước của anh, thậm chí không nhận được chút tin tức nào.

Chung Thanh Văn nhìn chằm chằm Vương Vượng Vượng hồi lâu.

“Còn 5 phút nữa…” Cô lại lẩm bẩm.

“Cô ở đây đi,” anh đột nhiên đứng lên, “Tôi đi xem có cần giúp gì không.”

“Ờ…”

“Không phải cô thích tìm bạn trò chuyện sao? Tự chơi đi.”

“Ờ…”

Sau khi Chung Thanh Văn đi rồi, Vương Vượng Vượng mở trang web QQ, nhập vào tên sử dụng và mật mã, rồi ngơ ngác đi tìm bạn nói chuyện.

[ gần đây cậu có biết bài hát tựa là “Gangnam Style” rất nổi tiếng không? Nó trở thành bài hát có số lượng người xem cao nhất trong lịch sử Youtube. '>

[ đó là cái gì? Gửi đường link đi. '>

Vương Vượng Vượng gửi đường link qua.

Đối phương không nhìn, trực tiếp bấm mở, phát hiện là đường link trang chủ của Baidu.

Sau đó nhìn lại, địa chỉ trang web Vương Vượng Vượng đã gửi qua là:

[ www.Baidu.com '>

[ Vượng Vượng, cậu hèn hạ thế. '>

[ hì hì… '>

……..

—— hình như cũng không qua lâu lắm, Chung Thanh Văn trở lại phòng.

“Sao thế?”

“Tôi đột nhiên nhớ tới chuyện này.” Anh hỏi, “Email của trường cô kết thúc là edu phải không?”

“Phải.”

“Công ty chúng tôi sẽ gửi email mỗi tuần cho khách hàng đăng ký trên trang web của công ty, bên trong gồm có tin tức sản phẩm và tình hình gần đây của công ty, gọi là newsletter, bản tin.”

“À…”

“Nhưng tôi có chút nghi ngờ những email kết thúc bằng edu sẽ tự động chặn email của chúng tôi, bởi vì máy chủ gửi một lượng lớn email cùng lúc.”

“Ồ?”

“Như vậy.” Chung Thanh Văn mở trang chủ của công ty, “Cô hãy điền vào phần ‘duy trì liên lạc’, xem thử có nhận được không.”

“Được thôi.” Chuyện nhỏ này không có lý do gì không giúp, cô lập tức điền vào.

“Nhận được thì báo cho tôi một tiếng.”

“Ok.”

“Hơn nữa cô đừng hủy bỏ đăng ký, nhìn giúp tôi, cho dù hiện tại không bị chặn, nói không chừng có lúc sẽ bị chặn.” Anh nói, “Sau này mỗi tháng cô sẽ nhận được bốn email, cô hãy mở ra xem hết, đọc cẩn thận, nhìn xem hình ảnh bên trong có rõ không, tiêu đề và phần nội dung chính có vấn đề gì không, đường link có bấm được không. Bởi vì cho dù lúc đầu người của bộ thị trường thiết lập quy cách tốt, nhưng có thể sẽ khác đối với những người có dùng kết thúc bằng edu, chúng tôi thấy khác, cái edu này hơi phiền phức, phiền cô giúp lưu ý một chút.”

“Không thành vấn đề.” Vương Vượng Vượng đồng ý, cái này không phiền gì.

“Ông bà thức dậy rồi.” Anh nói, “Cầm quà của cô qua đi.”

“Ok!” Cô đóng trang web, từ ghế đứng lên, vội vàng đi thăm hai cụ Chung.

Lúc đến nơi thì trông thấy hai cụ vừa thức dậy, tóc còn hơi rối, tóc trên đầu mỗi người đều vểnh lên.

“Vượng Vượng!” Hai cụ nhìn thấy cô đều rất mừng rỡ, “Cháu thật sự đến à? Gần đây thế nào?”

“Rất tốt ạ rất tốt ạ!”

“Chủ nhà mới ra sao?”

“Chủ mới…” Cô nói, “Đối với cháu không tệ, nhưng trong gia đình lại không yên ổn…”

“Sao vậy?”

“Bà cụ trọng nam khinh nữ…”

“…”

“Luôn oán trách con mình không sinh ra một đứa con trai, nói rằng những người khác đều có con trai…”

“…”

“Cháu, cháu rất tức giận, nhưng không nên nói gì.”

“Thế à,” hai cụ rất tiếc nuối nói, “Chúng ta lại rất thích con gái, đáng tiếc mấy đứa anh em họ của Thanh Văn đều là nam, nếu có một cô gái như cháu là tốt rồi. Hiện tại đã hết cách, chỉ có thể trông cậy vào mấy đứa cháu trai đưa vợ bọn nó về cho chúng ta nhìn.”

“…” Chung Thanh Văn không nói gì.

Hai cụ Chung nắm tay Vương Vượng Vượng: “Nếu có thể hiểu chuyện như Vượng Vượng thì tốt quá rồi.”

Hiểu chuyện chỗ nào? Chung Thanh Văn suy nghĩ, chuồn nhanh như vậy, hiểu chuyện ở đâu? Anh cho rằng cô nợ anh. Về phần cụ thể nợ cái gì, có lẽ là luôn luôn đi