Old school Easter eggs.
Nhất Túy Hứa Phong Lưu

Nhất Túy Hứa Phong Lưu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327954

Bình chọn: 10.00/10/795 lượt.

uyết sắc nhỏ giọt xuống đất phát ra âm thanh tí tách, thiếu niên mang theo lệ khí cùng tức giận một phen nói ra, hiển lộ khí thế không phù hợp với vẻ ngoài của hắn, sắc bén bách nhân (mạnh mẽ/áp bách người), đôi mắt mang theo vẻ mị hoặc lúc này lại như ngọn lửa đang bốc cháy làm cho người ta không dám đối mặt.

Tư Kì trưởng lão đến tột cùng là từ nơi nào tìm thấy sinh linh này? Lại làm cho bọn hắn thân là trưởng lão có đủ linh lực đều không dám đối diện cơn thịnh nộ của hắn. Các trưởng lão đối nghi vấn của Lăng Lạc Viêm thật sự không biết phải trả lời thế nào mới hảo, đồng thời cũng kinh ngạc, hắn cứ nhiên đối với tế ti vô lễ như thế, cho dù đã xem sinh linh này như tông chủ của bọn hắn nhưng ngay cả là tông chủ, cũng không dám to tiếng với tế ti như vậy.

“Tông chủ bớt giận,” cùng với Lăng Lạc Viêm tức giận bất đồng, Long Phạm sắc mặt thâm trầm bình thản chưa thấy chút thay đổi, vẫn xưng hắn là tông chủ, “Việc này Long Phạm sẽ sai người điều tra cẩn thận, về sau sẽ không để tông chủ lâm vào nguy hiểm như vậy, hôm nay mọi chuyện dừng ở đây, tông chủ thân thể còn chưa khỏi hẳn nên hảo hảo nghỉ ngơi cho khỏe”

Long Phạm chưa dứt lời, lúc này nhắc đến Lăng Lạc Viêm dần dần cảm thấy cơn đau đầu đang kéo tới, hai chân tựa hồ vô lực, nắm lấy tà áo Long Phạm hai tay cũng bắt đầu có chút run rẩy. Ngửa đầu mệt mỏi không còn sức chống đỡ, hồi ức bị khơi dậy làm cho hắn phát tiết tất cả giận dữ trong lòng, lúc này không còn lực cầm cự. Bàn tay nắm lấy vạt áo Long Phạm dần dần siết chặt, hắn cố gắng không để mình ngã xuống, ánh mắt hướng đến các thần sắc khác nhau của mọi người quét một vòng, “Ta mệt, tìm chỗ sạch sẽ cho ta nghỉ tạm, về phần thích khách kia, ta hy vọng các vị trưởng lão có thể cấp bản tông chủ một lời giải thích…”

Xích Diêm tộc tông chủ bị người ám sát, thích khách nhất định là cùng Xích Diêm tộc có cừu oán, xem ra ngoại trừ hắn biết điều này còn rất nhiều việc hắn không biết, mà phần không biết này thậm chí còn đe dọa đến tánh mạng của hắn, trải qua hôm nay hắn sẽ không để bọn họ tiếp tục giấu diếm.

Nếu hắn đã là tông chủ, nhất định phải làm cho mọi người xem hắn là tông chủ!

Mang theo ánh mắt áp bách khiến các trưởng lão đều né tránh, các trưởng lão trong lòng đều sinh ra một loại cảm giác bất an, sinh linh này rất nguy hiểm, thật sự cường đại, cái loại cường đại này dù bọn hắn thân đủ linh phách đều không thể với tới. Trong Xích Diêm tộc, về sau không biết sẽ xảy ra bao nhiêu chuyện nữa, đi dự chi ước cùng Liệt Diễm tộc sẽ không suôn sẻ như bọn hắn suy nghĩ, thật sự khiến người lo lắng, chỉ mong tế ti có thể xem trọng hắn.

Long Phạm đối với ánh mắt lo lắng của các trưởng lão hoàn toàn không có cảm giác, lúc này tâm tư của hắn dừng trên người sinh linh đang chiếm cứ thân thể tông chủ, mới vừa rồi khi tiến vào trong phòng liền thấy hắn một màn dùng Phàm Kì để ngăn cản sát chiêu, người bên ngoài có lẽ chưa hề nhìn thấy, trong đáy mắt Lăng Lạc Viêm hiện lên một mảnh đạm mạc lạnh lùng.

Đối với người mới đây còn ôm trong lòng ngực, đôi mắt chứa chan ẩn tình, chỉ một lúc sau sinh linh này không hề thương tiếc sử dụng để ngăn cản lợi khí sắc bén, thậm chí không mang theo một chút do dự, giống như kia chỉ là một vật chết mà thôi.

Giờ phút này, người ở trước mặt mình, thiếu niên ra sức nắm lấy vạt áo của hắn, xem ra rõ ràng là yếu ớt nhưng khi đối mặt sinh tử lại bùng nổ uy thế bách nhân sắc bén. Ban đầu là mị sắc mê hoặc, vừa rồi lại vô tình lạnh lùng, tất cả đều hiển lộ trên từ một người.

Không còn vẻ mặt lạnh như băng luôn thản nhiên bình tĩnh, giờ lại lộ ra một tia hứng thú, Long Phạm đem thiếu niên tựa hồ đang dựa trên người hắn ôm lấy, “Tông chủ gặp chuyện, thân phận thích khách lúc sau xác định sẽ hồi báo tông chủ, hôm nay hủy bỏ nghị sự Lâm Tiêu điện, các vị trưởng lão thỉnh trở về,”

Thân phận thích khách…chắc là từ chỗ kia mà đến, liếc mắt nhìn thi thể bị đóng đinh trên tường, các trưởng lão trong lòng đều có thể đoán được, nhưng vẫn theo lời tán đi. Căn phòng trống trơn… chỉ còn lại hai thi thế.

Long Phạm ôm Lăng Lạc Viêm đến một gian phòng khác. Trên đường đi Lăng Lạc Viêm thủy chung không lên tiếng, bàn tay nắm vạt áo Long Phạm cũng chưa buông, lòng bàn tay vẫn còn dính huyết sắc làm cho cơ thể hắn vốn đã đến cực hạn rốt cuộc không thể nề hà. Một cơn hoa mắt, từng trận đau đầu xuất hiện, trước mắt đen kịt, cơ hồ muốn lập tức nhắm mắt ngủ thiếp đi.

‘Ta muốn tắm,”

Thiếu niên được đặt trên ghế, cứ như vậy mở miệng. Long Phạm nhìn hắn vô lực tựa vào ghế, biết lúc trước đem một đao đóng đinh thích khách trên tường nhất định đã sử ra tất cả sức lực, hiện giờ chỉ sợ ngay cả động một đầu ngón tay hắn cũng không thể.

Bất quá thân thể đầy vết máu kia quả thật cần phải tẩy rửa đi mới được, gật gật đầu, hắn sai người chuẩn bị dục dũng (bồn tắm). Lăng Lạc Viêm muốn thoát hạ nội sam nhiễm huyết, nhưng hai tay vì vô lực mà không kiên nhẫn. Bạch y bào lại bước đến trước người “Tông chủ không tiện động thủ,”

Lời này phảng phất như đang giải thích, hương sen nhè nhẹ đánh tan mùi tanh của máu, Long Phạm