XtGem Forum catalog
Như Chưa Từng Quen Biết

Như Chưa Từng Quen Biết

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323651

Bình chọn: 9.00/10/365 lượt.

lại phía anh.

Anh không nói tiếng nào, đưa tay lấy chiếc lá dính trên tóc Tử Kiều xuống rồi chỉnh lại mái tóc bị gió thổi loạn của cô.

Những động tác đó chỉ diễn ra trong vài chục giây nhưng cùng thời gian ấy, Tử Kiều đưa mắt nhìn đi chỗ khác mà chẳng dám nhìn thẳng vào anh, hai vành tai đỏ ửng cả lên như bị lửa thiêu đốt. Trái tim cô lại tiếp tục đập thình thịch, vô cùng căng thẳng.

“Được rồi!” Tử Ngạo than dài một tiếng, sau đó lại xách túi lên, vượt qua chỗ cô đứng, tiếp tục tiến về phía trước.

Đợi đến khi Tăng Tử Kiều định thần lại, thì đã phát hiện Tăng Tử Ngạo đi được một đoạn khá xa rồi. Cô liền cất bước tiến lên phía trước, nhìn anh làm mặt xấu rồi nhanh chóng quay về nhà.

Tăng Tử Ngạo vừa đi vừa nhìn bóng hình thanh mảnh gầy guộc trước mặt, hoàn toàn không nhận ra rằng, khóe miệng mình đang nhoẻn lên một góc ba mươi độ, khoe nụ cười hạnh phúc mãn nguyện.

Về đến nhà, Tăng Tử Ngạo đặt mấy túi đồ xuống. Tăng Tử Kiều thấy vậy không để anh có cơ hội nghỉ ngơi, vội vã lên tiếng: “Anh có thể đi nấu cơm được rồi đấy!”

Tăng Tử Ngạo gật đầu: “Ừm, em đi xem ti vi hoặc lên mạng cũng được, đợi khi nào làm cơm xong, anh sẽ gọi em.”

Tăng Tử Kiều bĩu môi, không hề đáp lại, quay người đi về phía sô pha mở ti vi xem.

Một lúc sau, Tử Ngạo gọi cô: “Tiểu Kiều, rổ rửa rau em để ở đâu?”

“Ngăn kéo thứ ba bên dưới.” Mắt vẫn nhìn vào màn hình ti vi, Tử Kiều đáp.

Vài phút sau:

“Tiểu Kiều, tại sao anh bật mãi mà bếp ga vẫn không lên vậy?”

Tử Kiều đứng dậy bước vào bếp, cô mở van ga rồi bực bội nói với anh: “Sau khi mở van, phải đợi mấy giây mới có lửa, đồ ngốc.”

Tăng Tử Ngạo khẽ mỉm cười, hoàn toàn không hề để bụng Tử Kiều.

Tăng Tử Kiều quay sang trợn mắt lườm anh rồi quay về sô pha tiếp tục xem ti vi. Nhưng chưa đến một phút sau, cô lại thấy anh gọi: “Tiểu Kiều, em để dầu ăn ở đâu?”

Lần này, Tăng Tử Ngạo thực sự đã khiến Tử Kiều tức giận, cô nhảy dựng khỏi sô pha, quay về phía phòng bếp thét lớn: “Tăng Tử Ngạo, nếu anh không muốn nấu cơm cho tôi ăn thì cứ nói thẳng ra, đừng có giở trò thế.”

Tăng Tử Ngạo ngỡ ngàng, sau đó than dài một tiếng: “Anh xin lỗi!” Tuy rằng căn nhà này do anh mua khi kết hôn, thế nhưng từ đó đến nay, số lần anh về đây chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Gần đây thường xuyên ở lại, Tăng Tử Ngạo thấy xa lạ với tất cả mọi thứ, ngoại trừ căn phòng anh đang ở và phòng vệ sinh ngoài phòng khách là quen thuộc hơn một chút.

“Tôi biết ngay là sẽ như vậy mà. Anh mau cút ra ngoài đi!” Tăng Tử Kiều phẫn nộ đẩy Tử Ngạo ra khỏi bếp.

Tăng Tử Ngạo đứng tựa vào cửa kính phòng bếp, lặng lẽ nhìn Tử Kiều. Tử Kiều nhanh nhẹn lấy dầu ăn từ ngăn thứ nhất của giá bếp rồi bắt đầu nấu nướng.

Tử Ngạo mím môi, cởi tạp dề trên người xuống, sau đó vòng tay ra phía trước đeo cho Tử Kiều, anh còn thắt cả nơ giúp cô nữa.

Đầu tiên, Tử Kiều rất ngạc nhiên, cả thân người bỗng cứng đờ lại, khi đã hiểu ra anh đang mặc tạp dề cho mình, cô mới thoải mái hơn đôi chút. Giọng nói trầm ấm của anh lại khẽ vang bên tai cô: “Cẩn thận không làm bẩn quần áo đấy! Xin lỗi em, lần sau anh nhất định sẽ không để chuyện này xảy ra nữa.”

Tăng Tử Kiều khựng lại vài giây, sau đó chẳng thèm để tâm đến anh nữa vội nhìn chảo dầu, đợi khi dầu đủ nhiệt, cô cho rau cải vào xào. Tăng Tử Ngạo không hề rời khỏi nhà bếp, anh đứng cách cô tầm một mét, tựa vào một bên giá lặng lẽ nhìn cô nấu nướng.

Người ta thường nói căn bếp chính là thiên địa của phụ nữ. Với Tử Ngạo, lâu nay ấn tượng về Tiểu Kiều vẫn là mười đầu ngón tay không nhuốm phong sương. Thế nhưng hiện nay, người phụ nữ nhanh nhẹn, thuần thục trong nhà bếp này thực sự khiến anh thấy bất ngờ.

Tiểu Kiều trước nay vẫn đẹp, vẻ đẹp ấy không chỉ nằm ở bề ngoài mà còn là khí chất thanh tao toát ra từ vẻ trầm tư, tĩnh lặng. Có điều nhiều năm nay, anh vẫn luôn cảm thấy dường như cô đang thiếu đi một thứ gì đó. Hiện nay, Tiểu Kiều mà anh thấy đã đánh đổ hết mọi ấn tượng về cô trước đây. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng, Tiểu Kiều cũng có một mặt như vậy, cô bằng lòng vào căn bếp đầy dầu mỡ, tự tay làm những món ăn ngon. Ở cô toát lên một thứ mê lực khiến người đối diện khó lòng cưỡng lại.

Rất nhanh sau đó, mấy món ăn ngon lành, nóng hổi đã được sắp lên bàn ăn. Tăng Tử Ngạo ngồi xuống bàn, gắp một miếng sườn xào chua ngọt cho lên miệng, vị chua ngọt vừa phải, ngon chẳng khác gì các món ngoài hàng.

“Tuy rằng anh rất hiếu kì về việc em đã học nấu ăn từ lúc nào, thế nhưng anh biết hỏi vậy cũng vô ích. Anh thực sự rất bất ngờ khi em có thể nấu ra những món ăn ngon như vậy. Bao nhiêu năm nay, người làm anh trai như anh thực sự đã quá thất trách, hoàn toàn không biết gì về chuyện này.”

Tăng Tử Kiều nuốt nốt miếng cơm trong miệng, khẽ hưm một tiếng rồi nói: “Có câu này rất hay là muốn nắm giữ trái tim của người đàn ông, điều đầu tiên phải chinh phục được dạ dày của anh ta. Hiển nhiên rằng, một cô ngốc như tôi trước nay không hề chinh phục được cái dạ dày của anh, cho nên anh mới bỏ đi.”

Tăng Tử Ngạo cúi đầu xuống, nhai nốt miếng sườn trong miệng, cảm giác ngọt ngào kia dần chuyển thành đắng cay. Anh đ