Pair of Vintage Old School Fru
Niếp Môn

Niếp Môn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327474

Bình chọn: 7.00/10/747 lượt.

ộng tác nhìn về phía dưới

ngây ngẩn cả người, Niếp Ngân cũng chú ý tới hành động của hắn, đứng dậy trống tay vào lan can nhìn xuống dưới, sau đó hắn cũng rất kinh sợ.

Lại có một chiếc trực thăng nữa đến, ở phía dưới đang chậm rãi bay

lên, hai anh em thấy không rõ bên trong cửa sổ là ai, chỉ thấy một cánh

tay theo sườn trực thăng thò ra ngoài, ngón cái làm một tín hiệu.

Ngay sau đó, cái trực thăng phía dưới này bắn ra một chiếc pháo đồng, thực thô, tựa như xe tăng pháo đồng, hai người không kịp phản ứng thì

chiếc pháo đồng trong nháy mắt lòe ra một ánh lửa, sau đó là một tiếng

nổ, hai người quay đầu nhìn lại, cái chiếc trực thăng màu đen phía trước kia ở giữa không trung đã biến thành một quả cầu lửa lớn, rơi thẳng

xuống phía dưới.

Hai anh em có chút chần chờ, cái trực thăng này bay đến biết rõ hai

người bọn họ, một cái thang dây từ khoang cửa trực thăng bỏ xuống, để

tại trước mặt hai người bọn họ.

“Ngân! Tích! Mau lên đây!” Một thân ảnh quen thuộc đi tới cửa trực

thăng, hai người tập trung nhìn vào, thì ra là Lãnh Tang Thanh.

Nhìn thây cô, hai anh em rốt cục cũng nhẹ nhõm thở ra, lưu loát đi

lên thang dây, vừa tới cửa trực thăng, Lãnh Tang Thanh liền lập tức bổ

nhào vào trong lòng Niếp Ngân , khóc không thành tiếng.

Niếp Ngân nhìn thấy Lãnh Tang Thanh không sao, trong lòng hắn rốt cục cũng có thể buông lỏng, không còn chuyện gì lo lắng nữa, hắn cũng không nghĩ mình sẽ lo lắng chuyện gì, hắn bảo vệ Lãnh Tang Thanh chỉ sợ cô sẽ biến mất trước mắt mình.

Này không chỉ có một mình Niếp Ngân, khi Niếp Tích thấy Lãnh Tang

Thanh không sao, thật sâu trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm , mặt hắn

không chút thay đổi, biểu hiện bi thống không lộ ra dù chỉ một chút khi

thấy Lãnh Tang Thanh và anh mình ôm nhau.

Lúc này, lại có một cô gái khóc lóc bổ nhào tới người Niếp Tích, Niếp Tích nghiêng đầu nhìn, thì ra là Tu Nguyệt.

“Sao em lại ở trong này?” Niếp Tích có chút kinh ngạc.

“Sao anh bỏ lại em một mình! Sao anh bỏ lại em một mình!” Tu Nguyệt

vừa nói, còn đầu thì ngục vào ngực Niếp Tích, sau đó lập tức tiến vào

trong lòng hắn khóc lớn.

Niếp Tích dịu ngoan vuốt ve mái tóc Tu Nguyệt tóc, mà ánh mắt vẫn

thủy chung không có rời, nhìn Lãnh Tang Thanh và anh mình ôm nhau.

Trực thăng chậm rãi bay , không biết đã đi về phương hướng nào.

Hai cô gái vẫn như cũ ôm lấy người mình yêu , nước mắt lo lắng thì không ngừng chảy.

Không một tiếng động, một khẩu súng để tại huyết thái dương Niếp

Ngân, thứ lạnh như băng này trong nháy mắt đánh tan đi sự bình thản.

"Ôm đủ chưa? Cũng ôm với tôi một cái đi." Giờ phút này có một âm

thanh trầm thấp bên tai Niếp Ngân vang lên, hắn mở mạnh hai mắt, lập tức liền nhận ra khuôn mặt đó, sau đó vạn trượng giáo mũi nhọn từ trong ánh mắt bắn ra.

Tất cả mọi người kinh ngạc lên, nhất là Lãnh Tang Thanh vào Tu Nguyệt, trong ánh mắt lại toát ra một tia oán hận khó hiểu.

"Cũng tôi ôm một cái đi, tôi muốn nhìn anh có bao nhiêu lợi hại, ai cũng đều dám ôm!" Thanh âm có chút bất mãn mãnh liệt.

Editor: Mã Mã

Trên trực thăng , huyệt Thái Dương của Niếp Ngân bị họng súng hung

hăng đè vào , tất cả mọi người đều giật mình trong ánh mắt lộ vẻ mờ mịt, nhưng chỉ có ánh mắt của Niếp Ngân là lộ ra thần thái khác thường , có

chút hưng phấn, khóe miệng cũng chậm rãi giương lên.

“Quý Dương ca! Anh muốn làm gì?” Nhìn Cung Quý Dương làm hành động này , Lãnh Tang Thanh nhíu mày.

“A, là anh đang tiếp đón lão bằng hữu .” Cung Quý Dương nói một câu

này , nhưng lại cực kỳ nghiêm túc, sau đó một kéo Lãnh Tang Thanh đang ở trong lòng Niếp Ngân về đằng sau mình.

“Lão bằng hữu? Hai người biết nhau sao?” Lãnh Tang Thanh kinh ngạc nhìn hai người.

“Không chỉ anh là biết, anh trai và chị dâu em đều biết hắn.” Khi nói chuyện, hai mắt Cung Quý Dương vẫn nhìn chằm chằm Niếp Ngân như cũ

không chuyển hướng.

Anh trai!? Chị dâu!?

Trong đầu Lãnh Tang Thanh lộn xộn , nhưng cô có thể phán đoán được

mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy, Quý Dương ca luôn luôn thích cười

nói, mà giờ phút này khuôn mặt hắn lại lãnh khốc, bên trong hai mắt lộ

vẻ thù địch , bọn họ tuyệt đối không phải bằng hữu.

“Hừ hừ, thế giới này thật sự là nhỏ a.” Niếp Ngân cười lạnh một tiếng, biểu lộ trên mặt càng thêm hưng phấn .

“Đúng vậy, bất quá ngươi sẽ rất nhanh sang thế giới bên kia , ngươi

đúng là tên giảo hoạt .” Cung Quý Dương gầm nhẹ , quanh thân phát ra khí thế chút không thua kém Niếp Ngân.

“Chỉ bằng ngươi?” Niếp Ngân khinh thường, lắc lắc đầu, hoàn toàn để khẩu súng của hắn vào mắt mình.

Lãnh Tang Thanh ở bên cạnh có chút khẩn cấp , hai tay bắt lấy cánh tay Cung Quý Dương đang cầm súng:“Anh bỏ súng xuống đi!”

Nhưng khí lực của cô so với Cung Quý Dương thì không là gì, căn bản

không làm gì được hắn, nhưng Lãnh Tang Thanh cũng không yếu thế, lập tức bổ nhào lên người Cung Quý Dương , hai tay ở của cô trên tóc và trên

mặt dùng sức nhựt véo, răng nanh cắn trên đầu vai hắn , liều mạng ép

hắn.

“Ai nha! Ai nha! Đừng nháo! Đừng náo loạn! Đau quá......” Cung Quý

Dương chạy nhanh thu hồi súng, toàn thân vặn vẹo ,muốn