XtGem Forum catalog
Niếp Môn

Niếp Môn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328011

Bình chọn: 8.5.00/10/801 lượt.

chuyện gì xảy ra? Không có chết, chết tiệt ông

chưa có chết! Niếp Nhân Quân, tên hỗn đản này đùa giỡn chúng ta sao?"

Phía sau, ngoài cửa thản nhiên truyền đến tiếng hét của Niếp Nhân Hằng

tuy rằng rất xa, nhưng nghe rất rõ ràng.

Trong lòng Niếp Tích trầm xuống, ánh mắt trói chặt lại: "Trước tiên hai người ở trong này xem, con đi xem có chuyện gì xảy ra ."

Sau đó, hắn vội vàng rời phòng.

Trong phòng chỉ còn lại có hai người Tu Nguyệt và Isabella.

Editor: Mã Mã

Dụng cụ y tế trong phòng hội nghị, không lớn, cũng không thoải mái.

Niếp Ngân cải trang thành bảo vệ, lấy danh nghĩa Niếp Hoán đi mời

từng trưởng môn nhân trong Niếp môn , ngoại trừ Niếp Nhân Nghĩa đang

thương tâm quá độ hắn cự tuyệt yêu cầu của Niếp Ngân.

"Vì tôi tham lam và xúc động thế nên con tôi mới chết, ở Niếp môn tôi đã mất đi thứ quý giá nhất, tôi không nghĩ như vậy, không nghĩ đứa ngốc đó lại ở trong này , từ nay về sau tôi và Niếp môn sẽ không còn quan hệ nào nữa , Niếp Ngân, cậu quả nhiên là người đàn ông xuất sắc trong Niếp môn, bất quá tôi cũng chỉ có thể chúc phúc cho các người bình an vượt

qua kiếp này, nhưng cái khác tôi làm không được ." Niếp Nhân Nghĩa để

lại một câu, liền ôm lấy người con trai đã chết mà hắn yêu thương, trầm

trọng rời đi.

Niếp Ngân không ngăn cản, chỉ đứng ở tại chỗ lẳng lặng nhìn bóng dáng Niếp Nhân Nghĩa rời đi, trong lòng nhưng nổi lên một trận đau đớn, cũng không phải bởi vì Niếp nhân Nghĩa mất con, mà trong đầu hắn không tự

giác hiện lên cha mẹ của Lãnh Tang Thanh.

Cái loại mấy đi người thân này rất đau đớn, hẳn được cho là sát thủ

thế giới nhưng cũng cảm thấy khó chịu, sườn mũi hắn thầm thở dài một

hơi.

Trừ bỏ hắn ở bên ngoài, còn lại mọi người đến đã đông đủ , nhìn thấy

Niếp Nhân Quân rõ ràng đứng ở nơi đó, tất cả đều lắp bắp kinh hãi nhưng

cũng không làm được gì.

Thân thể Niếp Nhân Hằng to tròn, căng mọng, ngồi ở chỗ kia chân còn

gác lên ghế , làm cho ghế dựa vang lên tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt: "Đây là

ông có ý gì, lúc giờ phạt ông dùng thủ thuật để che mắt sao? Ông không

phải hẳn là đã chết rồi sao?"

Niếp Nhân Quân nghẹn miệng, một bộ khinh thường nhìn Niếp Nhân Hằng:

"Tôi đã sớm nói qua, ông chết ngày nào thì tôi vẫn còn sống khỏe mạnh ."

"Sao, sao lại như thế được? Quy củ Niếp môn cũng không thể tùy tiễn

giẫm lên như vậy được ." Cha Niếp Thâm, Niếp Nhân Thịnh cũng đã mở

miệng, hắn luôn luôn trầm mặc âm lãnh nhưng đối với chuyện này cũng thực bất mãn.

Niếp Nhân Quân cười lạnh một tiếng, nhìn mỗi người đang ngồi: "Lúc

trước tôi nói rồi sẽ cho mọi người một lời giải thích, còn chưa giải

thích xong, tôi sao có thể chết được, hơn nữa lần trước là Rawson giết

người đổ cho tôi, tôi phải cho các người biết một chân tướng vô cùng thú vị và để giải oan cho tôi."

"Rawson? Chẳng lẽ tất cả mọi việc là do tên quản gia này dở trò?" Niếp Nhân Hằng kêu to.

"Quản gia? Ông và ông ta cũng chẳng kém gì trình độ ở vườn trẻ đâu."

Niếp Nhân Quân khinh miệt cười cười, sau đó cho Niếp Ngân một ánh mắt,

Niếp Ngân cửa trước đi vào.

Vừa muốn mở cửa thì từ bên ngoài cửa bị mạnh đẩy ra, Niếp Tích thất kinh xông vào: "Cha, anh, chứng cớ không thấy !"

"Cái gì!"

Hai mắt Niếp Nhân Quân nhất thời mở tròn ra, Niếp Thâm đứng ở bên cửa sổ cười khổ, Niếp Ngân tiến lên cầm cánh tay Niếp Tích: "Rốt cuộc sao

lại thế này!"

Ánh mắt Niếp Tích nhíu lại, nghiêm túc: "Em cũng không rõ lắm, lúc em đi về thì Tu Nguyệt không thấy, lại nhìn USB trên máy tính cũng bị

người lấy đi mất!"

(bó tay cái quan trọng vậy mà cx để đó, phải cầm ở trên người ms đúng)

"Isabella đâu?" Phản ứng đầu tên của Niếp Ngân chính là nghĩ tới bà.

Không đợi Niếp Tích nói, Niếp Ngân liền thấy Isabella loạng choạng đi tới, một bàn tay giúp đỡ trên tường, một bàn tay xoa đầu, biểu tình

thực hoảng hốt.

Niếp Ngân túm lấy cổ tay bà kéo vào phòng động tác rất mạnh và cứng

rắn, ánh mắt càng thêm cường ngạnh, gắt gao nhìn chằm chằm mặt Isabella: "Đã xảy ra chuyện gì? Tu Nguyệt đâu? Chứng cớ đâu?"

Isabella bị khuôn mặt của hắn dọa sợ tới mức thanh tỉnh, kích động

lắc đầu: "Bác cái gì cũng không biết, lúc Niếp Tích trở về bác mới tỉnh

lại, cậu ấy có thể làm chứng."

“Này ! Này ! Các người rốt cuộc đang diễn cái gì vậy? Lần lượt đùa

giỡn chúng ta sao, thực vui vẻ phải không?" Niếp Nhân Hằng hiển nhiên đã thực không kiên nhẫn .

Niếp Nhân Quân, Niếp Ngân, Niếp Tích đều không thể trả lời hắn, khuôn mặt trầm thấp, cố gắng suy nghĩ cái gì đó.

"Tôi yêu cầu hiện tại lập tức phạt ba cha con Niếp Nhân Quân, ba

người bọn họ đùa giỡn chúng ta như vậy, quả thực đối với gia quy Niếp

môn cực kì không tôn trọng !" Nhìn thấy ba cha con họ không ra tiếng

nào, Niếp Nhân Hằng đắc ý càng thêm được một bậc lại muốn tiến một

thước.

Vừa dứt lời, cửa lại bị đẩy ra, một thân ảnh ung béo từ ngoài cửa đi

đến, cuồng ngạo nhìn quét qua mỗi người trong phòng, trong người hắn lấy ra một lọ thuốc, mở ra hai viên để vào trong lòng bàn tay, rồi sau đó

giống như đang do dư cái gì đó, sau đó hắn lại đổ ra nhiều viên nữa,

tổng cộng tám viên thuốc rồi bỏ vào miệng nuố