
ng tác, chỉ cần nhìn ánh
mắt của hắn là có thấy.
Trong mắt Niếp Ngân, có cô.
Nhưng chỉ có một người đàn ông như vậy lại bỏ cô mà đi ? Sao lại có thể nhẫn
tâm bỏ cô như vậy ?
Niếp Tích nhìn sườn mặt cô, thấy vẻ mặt cô lại bắt đầu cô đơn đến hạnh phúc
ẩn ẩn, bây giờ lại tới bi thương, trong lòng bỗng dưng thu lại, bàn tay to vòng
vo, trực tiếp xoay người cô lại, muốn cô chỉ có thể nhìn thấy hắn.
"Em đang nghĩ đến ai?" Ngón tay nâng cằm cô, giọng điệu lười biếng có chút lo
âu.
Đôi mắt Lãnh Tang Thanh rất nhanh trở nên trong suốt, nhìn mặt Niếp Tích,
trong hoảng hốt lại thấy được Niếp Ngân, đôi mắt cô hạ xuống, khi mở miệng
tiếng nói nghe có chút khàn khàn ——
"Không có gì, chỉ suy nghĩ chúng ta đến tột cùng chúng ta hợp hay không hợp."
Niếp Tích thu hồi lo lắng ở đáy mắt, gò má đẹp nổi lên một tia sủng nịch, đem
cô ôm vào trong lòng, nhẹ giọng thở dài: "Ba ngày lo lắng là đủ rồi? Thanh Nhi,
em có biết anh yêu em đến nhường nào, em cũng biết, amh muốn cho em hạnh
phúc đến cỡ nào. Chỉ có chúng ta hạnh phúc, anh ấy mới có thể an tâm, không
phải sao?"
Lãnh Tang Thanh ở trong lòng hắn, lẳng lặng nhắm lại hai mắt, nghe tim đập
của hắn, tựa hồ đã ở va chạm trái tim cô. Trái tim của cô, luôn kêu đau... Đau...
Thật lâu sau, cô mới gật đầu, mở hai mắt cô đơn như trước.
Niếp Tích thấy cô gật đầu, vậy nên mới miệng cười, xoay người viết địa chỉ
đưa cho Lãnh Tang Thanh sau nhẹ giọng nói: "Ba ngày sau, đến nơi này tìm
anh, nói cho anh biết quyết định của em, được không?"
Lãnh Tang Thanh tiếp nhận địa chỉ, ánh mắt nổi lên nghi hoặc.
"Ba ngày này anh sẽ không đến quấy rầy em, cho nên sẽ ở đó chờ em." Niếp
Tích nhìn ra nghi hoặc của cô, nhẹ giọng giải thích .
Lòng Lãnh Tang Thanh nổi lên cảm kích, đúng vậy, ba ngày này cô cần im lặng,
cần suy nghĩ thật kĩ tương lai của cô và Niếp Tích ...
Niếp Tích hít sâu một hơi, nhìn khuôn mặt nhỏ của cô, bàn tay to thuận thế hạ
xuống eo cô, vẻ mặt cô nhu hòa mà tốt đẹp, thúc đẩy hắn kìm lòng không đậu
cúi đầu xuống, chuẩn xác chạm vào môi cô.
Đột nhiên trong lòng Lãnh Tang Thanh sợ hãi, quay đầu, Niếp Tích hôn dừng ở
má cô.
"Thanh Nhi, chúng ta thử xem, được không?" Ánh mắt hắn hiện lên cô đơn,
dừng ở hai má mềm nhẹ của cô nói.
Lãnh Tang Thanh cứng lại tại chỗ, bên tai lại nghĩ tới lời bà cụ nói, khuất tùng
cho sự thật có lẽ sẽ càng hạnh phúc. Nghĩ vậy, cô chậm rãi nhắm hai mắt, hàng
lông mi thật dài nhẹ nhàng run run .
Niếp Tích nhếch môi, môi chậm rãi tản ra gợn sóng, hắn cúi xuống một lần nữa,
bạc môi dọc theo hai má cô chậm rãi dán tại cánh môi anh đào của cô, hôn, từ
lúc ban đầu lướt qua sau lại càng trở lên càng thêm triền miên, người đàn ông
khát vọng càng thêm muốn nhiều hơn... Nụ hôn này, bắt đầu trở nên lâu dài thâm tình.
Lãnh Tang Thanh giống cái đầu gỗ cứng ngắc ở trong lòng hắn, không đón ý
hùa theo, cũng không khéo léo từ chối. Chẳng qua ánh mắt trong veo từ trước
tới nay bị tối đi, như che dấu mây đen ở tận cuối chân trời, ngay cả chút gợn
sóng cũng không có.
Cánh tay để ở eo nhỏ cô bắt đầu di chuyển vì không an phận, bàn tay to của
người đàn ông chậm rãi di chuyển ở trên cái lưng mềm mại của cô, hởi thở
của hắn cũng bắt đầu trở nên gấp gáp, nụ hôn này không chút đơn thuần, bắt
đầu trở nên tràn ngập dục vọng.
Cô cảm giác được cơ thể của người đàn ông này đang biến hóa, đáy lòng đột
nhiên kinh ngạc, muốn đẩy hắn ra, nhưng bàn tay hắn lại thuận thế cầm gáy cô,
làm cô hoàn toàn không thể kháng cự.
Gương mặt đẹp kia giống hệt Niếp Ngân như đúc bắt đầu đã biến hóa, nhất là
mắt hắn, trầm đục nhìn rõ khát vọng, cô đột nhiên biết ý đồ của hắn.
Thân mình không nhịn được run rẩy, không đợi phản ứng lại, chỉ cảm thấy thân
mình nhẹ đi, cô liền bị hắn ôm lấy, đặt lên trên giường, rồi sau đó, thân thể cao
lớn đè lên.
"Niếp..."
"Hư..." Cô còn chưa nói hết, hắn đã ngừng, khóe miệng ôn nhu vẫn lan tràn tới
đôi mắt, nâng tay, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gạt vài sợi tóc trên trán cô, hôn,
lại dừng ở trên trán cô, hơi thở nam tính phả lên đó.
"Không thử một chút, làm sao mà biết thân thể của em không tiếp nhận được
anh?" Tiếng nói hắn nghe có chút mềm nhẹ hữu lực.
Nhưng ý đồ của hắn quá rõ.
Một khắc Lãnh Tang Thanh rất muốn cự tuyệt, nhưng trong nháy mắt lại có chút
chần chờ, cô kỳ thật cũng muốn thử xem, thử xem xem trên đời này có người
nào có thể khiến cô quên được Niếp Ngân không, có người đàn ông nào có
thể thay thế hơi thở của Niếp Ngân...
Ở trong ngực hắn hai tay chậm rãi để ở trên giường, cô nhẹ nhàng hạp thượng
mắt, nghĩ bình tĩnh nhận tất cả, hàng lông mi run rẩy lại lộ ra khủng hoảng lo sợ
trong lòng cô.
"Thanh Nhi, đừng sợ, tôi sẽ yêu em thật tốt." Đôi mắt Niếp Tích đen như là đêm
khuya, lóe ra một ánh sáng động tình, hắn chưa bao giờ từng nghĩ như vậy, một
thứ tốt đẹp đến mức tận cùng, cô gái ở dưới thân hắn hầu hạ sẽ có bộ dáng gì,
cũng cho tới bây giờ không nghĩ tới hắn lại muốn một con gái đến như vậy,
trong lúc lưu luyến oanh oanh bướm bướm, hắn đã sớm coi chuyện này như
cơm bữa thường này, nhưng hô