Insane
Niếp Môn

Niếp Môn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328792

Bình chọn: 8.00/10/879 lượt.

, hẳn là không khó đi, huống chi, bọn họ hai

cái nguyên bản liền giống nhau như đúc.

Thật lâu sau, người đàn ông mới buông môi cô ra, cánh tay ôm lấy cô như

không muốn buông, cái trán nhẹ nhàng để ở trán cô, nhiệt khí của hơi thở phả

ra dễ ngửi...

Lãnh Tang Thanh có chút hoang mang, còn có chút hoảng hốt, thậm chí suy nghĩ

bắt đầu xuất hiện cảm giác hỗn loạn, cô biết rõ đây là Niếp Tích, nhưng vì sao

còn có thể nhận hắn thành Niếp Ngân?

Lôi điện ngoài cửa sổ vẫn nổ lớn như trước, ánh sáng mỏng manh chiếu lên

hai má người đàn ông lúc sáng lúc tối.

Lãnh Tang Thanh nâng tay nhẹ vuốt ve hai má hắn, cảm thụ da thịt trong lòng

bàn tay, tim đập động càng lúc càng nhanh, thật vất vả áp chế được nước mắt

lại dần dần bốc lên, cúi đầu nói: "Vì sao anh muốn bắt chước anh ta? Vì sao lại

muốn thử tôi ? Tôi —— "

Đôi môi run run lại lần nữa bị người đàn ông che lại, lúc này đây, hôn trở nên

trằn trọc chuyển thành nồng nàn.

Nước mắt cô dọc theo hốc mắt chảy xuống, trong lòng lại càng không ngừng

kêu tên Niếp Ngân, một lần lại một lần...

Người đàn ông lại lần nữa buông cô ra, lúc này đây hắn nâng tay lau đi nước

mắt cô, trong bóng tối chăm chú nhìn cô, cái mũi cao thẳng thở ra hơi nóng cơ

hồ sắp thiêu đốt cô, tiếng nói ôn nhu trầm thấp vang lên ——

"Thanh Nhi, anh yêu em."

Như trả lời vấn đề của Lãnh Tang Thanh, hoặc như là thình lình thông báo.

Lãnh Tang Thanh nhìn hai mắt người đàn ông, đôi mắt chân thật, tràn ngập

thâm tình ngóng nhìn, thật sự làm cô lại lâm vào ảo giác lần nữa, khi nghe câu

này trái tim trong lòng cô đập lợi hại, những lời này ngày trước hắn cũng nói,

nhưng chưa từng giống như đêm nay làm cô lâm vào bên trong khủng hoảng

thật lớn.

Đúng vậy, cô khủng hoảng!

Bởi vì cô phát hiện, không biết vì sao Niếp Tích lại có thể gây cho cô một loại

cảm giác giống như vậy, một loại chỉ có Niếp Ngân mới có thể tạo ra cho cô!

Vì sao lại như vậy?

Người đàn ông tiếng hít thở ngay tại bên tai, rất nặng lâu dài, "Nói em yêu anh."

Lãnh Tang Thanh đột nhiên trừng lớn hai mắt, môi anh đào run rẩy, tiếng nói

người đàn ông nghe thật tốt, cảm giác bất đồng cho dĩ vãng, nhưng mà, làm cô

khó có thể kháng cự ỷ lại.

"Em... Em yêu anh..." Cô không biết vì sao lại nghe lời hắn như vậy, ban đêm

đơn giản mà thâm thúy này quá mức mê hoặc?

Người đàn ông cúi đầu xuống, ở bên tai cô than nhẹ, như một loại thỏa mãn,

hoặc như ôn nhu kiều diễm, khiến cho cô đột nhiên cảm thấy bên trong thân thể

mình cũng có chút khô nóng, cố nén e lệ đẩy cánh tay hắn ra.

Nhưng người đàn ông cơ bắp kiên cố cùng làn da nóng bỏng lại làm cho cô

giống như đụng phải liệt hỏa bay nhanh chóng rơi vào cánh tay, người đàn ông

lại dường như cảm nhận được non mềm tốt đẹp trong lòng, hoặc là vì tham

luyến thân thể như tơ lụa của cô càng làm hắn ôm chặt hơn.

Thân thể hai người vặn vẹo sau lại càng thêm phù hợp, người đàn ông để

khuôn mặt mình vùi vào gáy cô, một bàn tay nóng bỏng chạy trên người cô.

s/p: Mọi người đọc xong thấy hay thì để lại sao và cmt nhé để Mã có thêm động

lực edit truyện, truyện cũng sắp hết rồi còn hơn chục chương nữa thôi.

Hừng đông, mưa ngoài cửa sổ lại bắt đầu phát ra những tiếng nổ lớn.

Lại có thể nói trận mưa này chưa hề ngừng.

Lúc Lãnh Tang Thanh tỉnh lại, huyết thái dương bắt đầu ẩn ẩn đau, đây là hậu

quả của việc điên cuồng vui thích. Kỳ thật đêm nay cô không thể ngủ, cho nên

mở mắt thấy trời mờ mịt là chuyện bình thường.

Phía sau như là một bức tường rất ấm áp, cô không dám xoay người, cũng

không dám quay đầu nhìn vào hai mắt người đàn ông, trong lòng sớm đã ảo

não không thôi , làm sao cô có thể đối mặt với hắn đây?

Thân thể người đàn ông cao to dựa vào đầu giường, ở đằng sau ôm cái lưng

của Lãnh Tang Thanh, thân thể kiên cố miêu tả đường cong mềm mại của cô,

biết cô đã tỉnh, bạc môi hơi hơi nhếch lên, nâng tay, kéo trán cô lại, động tác

nhẹ nhàng, như người yêu.

Lãnh Tang Thanh lại đem khuôn mặt trực tiếp vùi vào gối, rầu rĩ nói câu, "Anh

giấu vẻ đẹp kiên cường sắc bén kia đi."

Người đàn ông sửng sốt.

Bàn tay to dừng ở bên cạnh cô.

"Anh đi đi cho tôi! Tôi không muốn nhìn thấy anh, một chút cũng không muốn!"

Toàn thân Lãnh Tang Thanh nhẹ nhàng run lên, lời nói lần này so với câu lần

trước lớn hơn rất nhiều.

Người đàn vừa định mở miệng nói gì đó thì điện thoại bên cạnh vang lên, âm

thanh ảnh hưởng tới hắn. Hắn giật mình, trong lúc nhất thời hắn không biết nên

xoay Lãnh Tang Thanh lại hay nhận điện thoại.

Thật lâu sau đó hắn mới quyết định bắt điện thoại, bởi vì hắn cho rằng, muốn

giải thích rõ mọi chuyện với Lãnh Tang Thanh cần có nhiều thời gian.

Không biết người bên kia nói gì, người người đàn ông nghe xong thì sắc mặt

đại biến, khi đối phương nói xong, đè thấp tiếng nói một câu: "Tôi đã biết."

Buông di động, ánh mắt hắn phức tạp liếc mắt nhìn Lãnh Tang Thanh một chút.

Ánh mắt vẫn âm trầm như trước , chỉ có ánh sáng mỏng manh trên cái lưng cô,

trắng nõn đầy dấu hôn, làm lòng người đàn ông sinh ra ý thương tiếc.

Nghĩ nghĩ, hắn cúi người xuống, ở bên tai cô nói một c