
miệng không biết nói câu gì, chỉ thấy vài người mặc đồ
đen từ nét mặt sắc bén đột nhiên trở nên chết lặng, ánh mắt dại ra, động tác
tiến công cũng ngừng lại.
ệt chết đi , nghỉ ngơi đi thôi." Cô ta thản nhiên nói.
Làm người ta khiếp sợ là, vài tên mặc đồ đen lại ngoan ngoãn nghe xong lời
của cô ta, xoay người rời đi.
Ánh mắt Niếp Ngân ngẩn ra, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình tĩnh.
Lái xe lại lập tức chắn trước người Niếp Ngân, chiến chiến căng căng nhìn
chằm chằm Mặc Di Nhiễm Dung cách đó không xa: "Tôi cảnh cáo cô, cô đừng
tiến lên, cẩn thận tôi không khách khí với cô!"
Hắn nghĩ lầm thấy quỷ, tuy rằng sợ hãi, nhưng vẫn kiên quyết bảo vệ chủ tử.
Mặc Di Nhiễm Dung thấy một màn này, thản nhiên cười cười, không nói cái gì.
Niếp Ngân ra ý bảo lái xe lui xuống, đứng ở tại chỗ, bình tĩnh nói: "Mặc Di gia
tộc quả nhiên không đơn giản."
"Niếp tiên sinh, không mời tôi đi vào sao?" Mặc Di Nhiễm Dung lẳng lặng nói.
Niếp Ngân nhìn cô ta: "Tôi còn lựa chọn khác sao? Mời vào." Hắn hơi hơi
nghiêng người.
Mặc Di Nhiễm Dung nhẹ nhàng cười, đem tình tố trong đáy mắt che dấu thật
sâu sau đó đi vào.
Phòng khách, trà thơm lượn lờ, so với cà phê, Niếp Ngân thích uống trà hơn.
Mặc Di Nhiễm Dung nhìn bóng dáng hắn, hơi hơi hạ mắt xuống, khuôn mặt chân
mệnh thiên tử kia luôn ở trong đầu cô làm cô bối rối, khi cũng tiếp xúc với
người trước mắt này, lòng cô lại rung động lớn.
Niếp Ngân ngồi xuống, thấy cô ta không hề chớp mắt nhìn chằm chằm mình,
hắn cũng không xấu hổ, ngược lại thong dong bình tĩnh nhìn cô ta nói: "Thủ hạ
của tôi khi nào thì có thể khôi phục bình thường?"
Đây là chuyện đặt lên hàng đầu, một chuyên môn hàng đầu mang tính nguy
hiểm có thể so với vũ khí hạt nhân.
Mặc Di Nhiễm Dung uống một ngụm trà thơm, nhẹ giọng nói, "Hai cái canh giờ
(bốn tiếng) sẽ không sao."
Niếp Ngân gật gật đầu, chờ cô ta tiếp tục nói.
"Đột ngột đi tới xin hiểu và bỏ qua, nhưng, tôi sợ ngày mai rất nhiều nợ máu,
cho nên không mời mà tới đây." Mặc Di Nhiễm Dung nhìn hắn, nói một câu.
"Ngày mai có chuyện gì?" Niếp Ngân hồ nghi nhìn cô ta.
Mặc Di Nhiễm Dung thấy thế sau đó cười, "Tôi là chuyên môn hàng đầu, có thể
biết về sau xảy ra chuyện gì, thậm chí nói xảy ra chuyện gì đều sẽ biết. Tuy rằng
giác quan thứ sáu của tôi không mạnh, đối với anh bài có thể nói cho tôi biết
tất cả mọi chuyện."
"Tôi rất có hứng thú nghe một chút a." Niếp Ngân uống trà, thản nhiên nói một
câu.
"Ngày mai là hôn lễ của em trai anh, dự báo nó sẽ mang đến máu và tai ương
của Niếp môn." Mặc Di Nhiễm Dung nhẹ nhàng bâng quơ nói.
"Có biện pháp tránh không?"
"Đây cũng là nguyên nhân tôi tới đây."
"Cô giúp tôi còn giúp cả Niếp môn?"
"Giúp anh." Mặc Di Nhiễm Dung không chút nào che lấp ý nghĩ trong lòng, nhìn
hắn gằn từng chữ.
Niếp Ngân cười cười, "Cô chuẩn bị dùng thuật hàng đầu để đối phó bọn họ?"
Nghe cái này có chút buồn cười.
"Biện pháp có rất nhiều, nhưng mặc kệ biện pháp gì, chỉ cần có thể ngăn cản
được là biện pháp tốt." Mặc Di Nhiễm Dung nói một câu.
Niếp Ngân nhìn cô ta: "Cô còn biết cái gì nữa?"
"Còn biết anh sẽ từ trong lễ đường mang một cô gái đi." Mặc Di Nhiễm Dung
nhẹ giọng nói."Tuy rằng, cô ấy đã đáp ứng lời cầu hôn của em trai anh."
Niếp Ngân ngẩn ra, ngực đột nhiên đau đớn.
"Nhưng, anh cùng cô ấy còn có đoạn đường dài." Cô vừa nói vừa nhìn hắn.
Niếp Ngân nhíu mi.
"Niếp tiên sinh, trung quốc có câu tự ngữ không biết anh nghe qua chưa, đó là
'Anh không giết người, nhưng người lại vì anh mà chết' ." Cô ta cười nhạt.
Ngực Niếp Ngân bỗng dưng co rụt lại, hắn hiểu được ý của cô.
"Người kia khi nào thì sẽ xuất hiện?" Hắn ngưng trọng hỏi.
Mặc Di Nhiễm Dung không lập tức trả lời, chỉ lấy ra một bộ bài Tarot trong bộ
quần áo tím, nhìn hắn nói: "Từ giữa rút ra đi."
Niếp Ngân mặc dù không tin cái đó lắm, nhưng dù sao chính mắt thấy bản lĩnh
của cô, tay liền rút ra, hiện lên "Đổ điếu nam" .
"Là bài mở ra mình hy sinh." Mặc Di Nhiễm Dung than nhẹ: "Anh muốn hỏi
người kia, hẳn là rất nhanh sẽ xuất hiện ."
"Lá bài này là có ý gì?"
Mặc Di Nhiễm Dung cất kĩ bài, nhìn hắn một cái: "Lá bài được mơ ra không
nghịch, cho nên mọi chuyện đều có thể, có thể là anh hy sinh, còn có có thể là
đối phương hy sinh, hai khả năng này rất nhanh biết được."
Niếp Ngân nhìn cô, nghĩ nghĩ: "Ngày mai, tôi còn cần bảo vệ một người, có thể
không?"
Mặc Di Nhiễm Dung nhếch môi, lấy bài đưa cho hắn, hắn tùy tay rút ra, Mặc Di
Nhiễm Dung nghịch chuyển mở ra —— tử thần.
Đáy mắt Niếp Ngân nổi lên khó hiểu.
Cô ta lại thản nhiên cười cười, không giải thích gì, cất bài thật thốt, nhẹ giọng
nói câu: "Anh muốn bảo vệ hắn, tôi có thể giúp anh."
"Lá bài đó có nghĩ gì ?" Niếp Ngân nhìn ra cô tránh nặng tìm nhẹ.
Cô khẽ vuốt bộ bài của mình, đem lo lắng ở đáy mắt thu lại thật tốt, giương mắt
và cười yếu ớt: "Bài của tôi nói cho tôi biết, nó mệt chết đi ."
Niếp Ngân sửng sốt, sau một lúc lâu không nói gì. Vào ngày hôn lễ.
Niếp môn trên dưới đều rực rõ, kim bích huy hoàng, độ vui mừng so với được
với Niếp môn ngày trước còn nhiều hơn