
“Có người hỏi Dạ Dương, thì nói Dạ Dương không ở chỗ này, truyền lệnh xuống phía dưới, bất luận là ai tới tìm Dạ Dương, ai cũng không được nói ra
Dạ Dương ở đây, dám nói lung tung sẽ bị cắt lưỡi.” Long Uyên lười biếng
nói.
“Vâng, lão gia.” Gã sai vặt lập tức ra ngoài truyền lệnh.
Long Uyên cuối cùng an tâm, toàn thân hắn thả lỏng nằm ngửa trên ghế , trong lòng vô cùng thư sướng, thực sự là một ngày tốt đẹp a.
——— —————— ———
Trong hoàng cung Tề quốc, trong Phi Oánh cung vô cùng yên lặng, Đoan Mộc Dĩnh nửa đêm tỉnh giấc. Lần đầu tiên Đoan Mộc Dĩnh đi vào mộng của sư phụ
mình, sư phụ mạnh khỏe, Đoan Mộc Dĩnh cũng yên tâm. Luyện tập Tam thập
tam thiên có thể giúp ta báo thù rửa hận, ta sẽ phá vỡ tiên đoán của
tiên tri, ta muốn nói cho bọn hắn biết thiên ý thực sự là gì. Tam thập
tam thiên, tu luyện càng cao, năng lực càng không tưởng, năng lực Đoan
Mộc Thanh Lam có là gì ni? Lần trước thấy hắn trong mộng công kích Kỳ
Duyên, hắn sử dụng pháp thuật gì? Đoan Mộc Dĩnh nằm ở trên giường suy
nghĩ nửa ngày cũng nghĩ không ra, quên đi, ngày mai tiếp tục. Ngày mai
ta phải đi vào trong mộng người hại chết ta, ta muốn mỗi ngày bọn họ
giống như bị ác quỷ triền thân, hàng đêm khó ngủ. Nếu ta ở trong địa
ngục, các ngươi sẽ theo ta hạ hoàng tuyền.
Sáng sớm, bởi vì lục
hoàng tử đã khỏe, nên bị Thập Lục bắt rời giường, rửa mặt mặc quần áo
chải đầu, hầu như Đoan Mộc Dĩnh nhắm hai con mắt được dẫn lên thái học
viện, làm hoàng tử phải học tập.
Vừa vào cửa, thái tử Đoan Mộc
Phi buồn cười nhìn lục đệ của mình, hắn với ca ca lão ngũ của hắn như
nhau, nhắm hai con mắt tiến đến, tìm được vị trí chính xác, gục xuống
bàn ngủ. Đệ đệ này thật là, lão ngũ không đến đi học, nghe phụ hoàng nói bị hoàng thúc rèn đúc một chút, sau này chậm rãi bồi dưỡng trở thành
trợ thủ đắc lực của quốc chủ. Rất khó tưởng tượng lão ngũ trở thành trợ
thủ đắc lực sẽ là hình dạng gì, vào triều ngủ gật, hạ triều đem chim đi
dạo ở nơi tĩnh mịch. Đoan Mộc Phi vô pháp tưởng tượng thời gian tới sẽ
thế nào, hắn mong muốn có nhiều huynh đệ bang trợ hắn, cả nhà hoà thuận
vui vẻ. Mộng tưởng cùng hiện thực không giống nhau, Đoan Mộc Phi liếc
mắt nhìn Đoan Mộc Kỳ, ân oán của bọn họ là ngươi chết ta sống.
Thị quân Mặc Triền ở trong cung của mình tự sát, mọi người đều nghị luận,
nói hắn là hãm hại Thục phi nương nương cùng lục hoàng tử, mới bị hoàng
thượng ban chết, có người nói hoàng thượng đã sớm thiên vị lục hoàng tử, Mặc thị quân không biết tự lượng sức mình. Dù có nói gì, cũng không ai
dám nói hoàng thượng sai, tất cả đều là Mặc thị quân sai.
Dương
quý phi tức giận ném đồ đạc, nàng cố sức cầm lấy ghế đánh nát gương
đồng. Dương quý phi hoàn toàn không giả vờ ưu nhã như bình thường, cừu
hận che phủ khuôn mặt của nàng.”Quý thục phi, ngươi giỏi, ta không để
yên cho ngươi!”
“Mẫu thân hà tất như vậy, cùng nhi thần và cậu
thương lượng một chút diệt trừ cái tai họa này mới phải, người phát hỏa
như vậy cũng vô dụng, nếu như truyền tới tai phụ hoàng, chúng ta sẽ bất
lợi.” Đoan Mộc Kỳ không giống mẫu thân của mình, không nhịn được tức
giận như vậy, hắn hơi bình tĩnh một chút. Đoan Mộc Kỳ nghĩ tới nhãn thần Đoan Mộc Dĩnh nhìn hắn ngày đó, cảm giác khiến hắn sợ hãi đó. Tên gia
khỏa chết tiết, dám xem thường ta như vậy.
“Chúng ta nhẫn, chúng
ta cần nhẫn nhịn đến bao giờ. Mỗi ngày mẫu thân đều đấu với hoàng hậu,
hiện tại lại bị một Thục phi cùng hồ ly tinh kia khi dễ, trong hoàng
cung, mẫu tử chúng ta còn có nơi dung thân sao!” Dương quý phi bình tĩnh lại một chút, không nên không khống chế được tâm trạng như thế, bình
tĩnh bình tĩnh.
Cung nữ tiến tới thu thập vật phẩm Dương quý phi
làm hỏng, đám người đều cẩn thận, không dám nói lời nào, lại càng không
cảm hé răng, các nàng sợ bị Dương quý phi giận chó đánh mèo.
“Coi như hoàng hậu và chúng ta hòa nhau một ván.” Đoan Mộc Kỳ nói.
“Ngươi muốn làm cái gì?” Dương quý phi ngồi xuống bình tĩnh hỏi.
“Nhi thần muốn làm cái gì, nhi thần không muốn làm thái tử. Nhi thần muốn
noi theo thủ đoạn của phụ hoàng, dùng lực lượng của chính mình ngồi trên ngôi vị hoàng đế.” Đoan Mộc Kỳ tự tin tràn đầy nói.
“Hừ, mẫu
thân chỉ biết ngươi thông minh, đừng làm cho mẫu thân thất vọng.” Dương
quý phi cầm lấy cung phiến, trên cung phiến họa mẫu đơn, “Mẫu thân muốn
nhìn một người đang sống trong phú quý, nếu như trở nền bần cùng, phải
đi ăn xin, sẽ có cảnh tượng thú vị như thế nào.”
Đoan Mộc Kỳ nói
nhỏ với Dương quý phi, “Nhi thần đã chuẩn bị tốt, ba ngày sau khi nhi
thần đoạt vương vị, mẫu thân sẽ là nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ.”
“Kỳ nhi thông tuệ như vậy, mẫu thân còn có thể nói gì, thay mẫu thân giết
chết hai con gà đó, dằn vặt hồ ly tinh kia, mẫu thân đã cảm thấy mỹ
mãn.” Dương quý phi lúc này mới thu khí, lộ ra một khuôn mặt tươi cười,
mở quạt giả vờ cao nhã che đậy dung nhan e thẹn. (hãn )
——— —————— —————
Đoan Mộc Dĩnh làm xong bài, chạy đến cung điện của mẫu thân mình chơi, một
lúc sau thấy Đoan Mộc Tuyết bất ổn tiến vào Cẩm viện, hành một lễ, “Mẫu thân, nhi thần đã trở về.” Lập tức