
heo tiếng hét làm cho Gia Minh và Kiều Diễm tái mặt . Gia Minh lắp bắp :
- Bảo Quyên ! Là em sao ?
- Hừ ! Đến bây giờ mà anh còn dám gọi tôi thân mật như vậy sao ? Bây giờ , tôi mới hiểu các người là một bọn ác thú.
- Bảo Quyên ! Em nói cái gì ?
Bảo Quyên đanh mặt :
- Câm mồm ! Nãy giờ tôi đã nghe tất cả . Thì ra là do các người . Các
người thật là ác độc . Gia Minh ! Xưa nay tôi luôn tin tưởng anh . Tôi
vẫn tin anh là một người tốt . Thế mà anh là một tên sở khanh , một loại thú có máu lạnh . Tôi sẽ không tha thứ cho các người đâu . Nhất định
các người sẽ phải trả giá cho việc làm của mình.
Gia Minh cố với vát :
- Bảo Quyên ! Bình tỉnh đi em . Em nghe anh giải thích này
"Bốp"
1 cái tát nảy lửa vào má Gia Minh , Bảo Quyên như con thú lồng lộn :
- Gia Minh ! Cha mẹ tôi đã đối xử với anh thế nào ? Vậy mà anh dám nhẫn
tâm hại họ . Thế mà xưa nay tôi đã hiểu lầm . Tôi đã hại người tốt . Hại ~ người mà họ thương yêu và tốt với tôi nhất . Trời ơi ! Sao tôi lại hồ đồ thế này ?
Bất chợt , Bảo Quyên nhớ đến Phi Hân đang oằn oại trong cơn hấp hối ở nhà , nàng thét lên :
- Trời ơi ! Phi Hân!
Không được . Phi Hân không được chết . Trời ơi ! Nàng vừa làm một cái việc
thật tày trời . Phi Hân! Đừng chết nha , Phi Hân. Phi Hân vô tội . Phi
Hân đáng thương quá . Nàng không thể để cho Phi Hân chết oan ức như vậy . Nàng phải tìm đủ mọi cách để cứu sống Phi Hân. Nàng phải về nhà ngay
kẻo muộn mất . Quay sang Gia Minh và Kiều Diễm . Bảo Quyên nhìn họ với
đôi mắt toé lửa hận thù . Nàng đanh lại :
- Hai người cứ đợi đấy . Tôi sẽ không để yên cho hai người đâu . Nhất định chúng bây sẽ bị quả báo.
Bảo Quyên chạy như bay ra khỏi quán bar và hối hả đón một chiếc taxi
Chiếc taxi lao vút về nhà trọ . Bảo Quyên lo sợ đến độ gần như không thở ra
hơi , nàng lao vào nhà khi xe vừa dừng . Đôi tay run rẩy mở cửa , miệng
nàng lảm nhảm :
- Phi Hân ơi ! Khoan chết nha , Phi Hân. Mình về
đưa cậu đi bác sĩ đây . Ba mẹ Ơi ! Con là người có tội . Xin ba mẹ phù
hộ cho Phi Hân, đừng để cho Phi Hân chết nhé.
Loay hoay một hồi , cuối cùng Bảo Quyên cũng mỡ được cửa . Nhưng nàng hoàn toàn bất ngờ vì
bên trong vắng lặng không hề thấy bóng dáng của Phi Hân. Bảo Quyên lo sợ tột cùng . Nàng cất tiếng gọi , nhưng cảm thấy như không ra hơi :
- Phi Hân!
- …
- Phi Hân ơi ! Cậu đang ở đâu vậy ?
Vẫn không có tiếng trả lời . Bảo Quyên chạy khắp nhà và cất tiếng gọi inh
ỏi , nhưng Phi Hân vẫn bặt tăm . Bỗng nhiên có tiếng chị hàng xóm gọi
nàng ở cửa :
- Bảo Quyên ơi ! Có phải là cô về đấy không ?
Biết chắc chắn chị hàng xóm gọi nàng là do có liên quan đến Phi Hân, nên Bảo Quyên lao lên nhà trên như một cơn lốc và hấp tấp :
- Có chuyện gì không chị ?
- À ! Lúc nảy cô Phi Hân ở nhà có một mình bị lên cơn đau tim , cũng may
có cậu gì hay đưa đón cô ấy đó , đến kịp thời và đưa đi bệnh viện rồi .
Cậu ấy nhắn với tôi là nếu cô về thì đến đó ngay
- Thế chị thấy Phi Hân bệnh có nặng không chị ?
- Ờ , tôi cũng không biết nữa , nhưng thấy cậu ấy bế trên tay mà cô ấy mềm nhũn và thấy người tái xanh hà.
- Trời ơi ! Tại tôi cả ! Phi Hân ơi ! Đừng chết nha , Phi Hân! Mình còn
nhiều chuyện phải nói với cậu lắm . Nếu cậu chết thì nhất định mình sẽ
không tha thứ cho mình đâu
Thấy Bảo Quyên đứng lãm nhãm , chị chủ nhà tốt bụng e ngại nói :
- Thôi , nếu không có gì , tôi về nhé cô Bảo Quyên
Bảo Quyên cảm kích nói :
- Dạ em cám ơn chị rất nhiều
Bảo Quyên thẫn thờ khoá cửa và lững thững bước ra xe . Chiếc xe lại xé gió lao thẳng đến bệnh viện
Bảo Quyên lao đến phòng cấp cứu thì gặp ngay Bách Cơ đang ngồi ủ rủ . Cô hỏi :
- Bách Cơ ! Phi Hân thế nào rồi anh ?
Bách Cơ lắc đầu , thở dài :
- Không biết ra sao nữa . Mẫn Hào đang cấp cứu cho cô ấy . Nhưng khó có hy vọng
Buông rơi túi xách đang cầm trên tay , Bảo Quyên bước đến , qùy trước mặt
Bách Cơ làm Bách Cơ vô cùng ngạc nhiên . Anh chau mày . thắc mắc :
- Bảo Quyên ! Em làm cái gì vậy ?
Bảo Quyên bật khóc :
- Bách Cơ ơi ! Tất cả là do em . Anh hãy trừng phạt em đi . Hãy giết em đi . Chính em đã hại Phi Hân đến như vậy
Bách Cơ cứ ngỡ rằng Bảo Quyên áy náy về chuyện Phi Hân bệnh mà cô không hay biết , nên dỗ dành :
- Bảo Quyên ! Em đừng áy náy gì cả . Làm sao bắt buộc em ở mãi bên cạnh Phi Hân chăm sóc cô ấy được
- Không phải đâu , Bách Cơ ơi . Anh không hiểu đâu . Là do em , chính em đã hại Phi Hân và cả anh nữa.
- Em nói sao , Bảo Quyên ? Em đã hại anh ? Chuyện là như thế nào ? Em
đứng lên đi và ngồi xuống đây nói anh nghe . Đầu óc anh muốn nổ tung ra
đây này.
Bảo Quyên đứng dậy , bước đến ngồi xuống ghế cạnh Bách Cơ và kể :
- Bách Cơ ơi ! Em có tội với anh và Phi Hân nhiều lắm . Ngày xưa , gia
đình em bị dồn đến bước đường cùng nên ba má phải tự tử chết ` cách tưc
tưởi . Qua tìm hiểu , em biết cơ sở hại ba mẹ em là do ba má của Phi Hân làm chủ . Không cần suy nghĩ gì thêm , em đã tìm đủ mọi cách được gần
gủi và tiếp cận Phi Hân để trả thù cho cha mẹ em . Bách Cơ ơi ! Em đã
lợi dụng lòng tốt của mọi người và hại Ph