Old school Swatch Watches
Nụ Hôn Đầu Tiên

Nụ Hôn Đầu Tiên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322901

Bình chọn: 9.5.00/10/290 lượt.

ủa tôi lên tiếng: “Thưa thầy, cho anh Triết Dân ngồi với em đi, em đảm bảo không nói chuyện trong lớp đâu ạ”.

Thầy giáo mới của tôi hình như rất nghiêm khắc, thầy sầm mặt nói: “Các em ngôi yên đi, còn nhiều bạn chưa được xếp chỗ, xếp xong chúng ta bắt đầu học!!”.

Chỉ thấy Triết Dân đứng dậy, mỉm cười nói với thầy: “Yes, sir!”. Cậu ta khom người ôm cặp bước về phía tôi.

Ánh mắt của những người xung quanh đổ dồn về tôi, tôi ái ngại cúi đầu.

Nhữngười còn lại nhìn về phía Kim Ái Sa!!! Sắc mặt của nhỏ trông rất khó coi!!!

Hình như nhỏ đang trừng mắt nhìn tôi! Có trừng cỡ nào cũng vô ích! Bây giờ Triết Dân dã ngồi cùng bàn với ta rồi!!!

Phen này ra chơi, bọn con gái chắc sẽ đồn ầm lên!!

Không bao lâu tôi sẻ trỡ thành người nổi tiếng trong trường.

Triết Dân ngồi xuống bên cạnh, tôi cảm thấy ánh sáng trước mắt như mờ đi.

Trời ơi, cậu ấy như một ngọn núi. Chỉ là học sinh trung học mà đã cao 1m82, tôi đón khi lên xe buýt, cậu ấy phải cúi người mới có thể đứng được.

Triết Dân đặt cặp sách xuống, mỉm cười với tôi (để lộ hai cái lúm đồng tiền!!): “sau này chúng ta ngồi cùng bàn rồi”.

Từ góc độ của tôi ánh mắt cậu ta rất sáng, tôi không dám nhìn thẳng vào cậu ta, chỉ đỏ mặt cúi đầu mỉm cười.

Không ngờ thế giới này lại đầy kịch tính đến vậy!

Tôi ngồi cùng bàn với Tống Triết Dân, người được cả trường Thừa Nguyên công nhận là bảnh nhất!

Chưa hết tiết thứ nhất, có một cô bạn ở phía sau chạy đến trước mặt tôi: “ Thì ra bạn là Hàn Y Nghiên!”.

Tôi mỉm cười, nói: “Ừ, chuyện gì vậy?”.

Mới vào học mà đã có người nhận ra tôi rồi sao? Nhưng cô ta chưa trả lời đã quay lưng đi, lại còn lấy ra một quyển sổ tay, không biết dùng để viết gì.

Tôi thấy hơi ngạc nhiên.

Tôi quay đầu lại nhìn ra phía sau, bọn con gái đáng túm năm tụm ba, không biết đang nói gì, có vẻ hơi nhốn nháo. Có phải nói về tôi không? Hay là da tôi đa nghi?

Nhưng không sao, chỉ cần có Triết Dân ở đây, tôi mặc kệ!

Nhất định mình phải rèn luyện lại tâm tư mới được!

Trong giờ giải lao, Bảo Nhi kêu tôi cùng nó đến phòng giáo vụ

Hai chúng tôi cừa đi vừa nói đến những tin tức trên mạng hôm qua.

Lúc này, có rất nhiều người chạy đến hỏi tôi bạn là Hàn Y Nghiên à?”. Rồi lại lấy sổ tay viết gì đó, giống hệt như cô bạn lúc nãy, rồi vội vàng bỏ đi.

Bảo Nhi nhìn tôi đầy ngưỡng mộ: “Mới khai giảng có hai ngày, Y Nghiên, cậu đã nổi tiếng rồi, lần này mình đã sai, xem ra mùa hè vừa rồi cậu không uổng công tập luyện!”.

Nhưng tôi bắt đầu thấy không ổn, tại sao bọn con trai xung quanh, thấy tôi là dạt đi?

Chả lẻ mặt tôi bẩn sao? Hay là hôm nay ngủ không đủ giấc nên mặt xưng lên?

Tôi lấy kính ra xem,đâu có gì vẫn là một nữ sinh xinh đẹp mà!!!

Tôi nghĩ bụng, không ổn rồi, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì tại sao hôm nay có nhiều người hỏi tôi có phải Hàn Y Nghiên không?

Tôi suy nghĩ theo góc độ triết học hản thể, lại lấy số học vi tích phân ra tham khảo, nhưng tôi không nghĩ ra được vấn để đang ở đâu, ngoại trừ Aí Sa, tôi đâu có kẻ địch nào?! @@

Nhưng xin hãy nhớ rằng dù thế nào cũng không thể phá hỏng mối quan hệ giữa tôi với Triết Dân.

Hình như hôm nay được ngồi với Triết Dân nên thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ một lát đã tan học!

Tôi va Bảo Nhi cùng về nhà,

“Con về rồi!”. Tôi vửa cởi giày vừa nói vọng vào trong.

“rửa tay nhanh lên rôi còn ăn cơm, mẹ chỉ đợi con thôi đấy”. Mẹ tôi từ beo61 nói vọng ra.

Bố đang ngối trên bàn xem báo Nhân Xuyên buổi chiều. tôi ném cặp xuống đất, rối ngồi xuống ghế.

“Con đói sắp chết rồi, hôm nay mệt quá”.

“Vừa mới đi học mấy ngày đã bảo mệt, sau này làm sao thi đại học?”. Bố tôi nói mà vẫn không rời tờ báo.

“Không phải, bố biết không thầy giáo xếp con ngồi cạnh người đẹp trai nhất trong trường…”

“Bới cơm đi… nóng quá!” mẹ mang đồ ăn từ bếp ra.

Ôi, mẹ của tôi, tôi nuốt nước bọt… ngon quá.

Toàn là những món tôi thích ăn, tôi quên bẩng mất mình định nói gì, chỉ cắm cúi gắp thức ăn.

Ăn cơm xong tôi đặt bát đũa rồi chuồn về phòng. Chân trái vừa đặt vào phòng được 6.8 mm, đã nghe tiếng mẹ kêu: “Chưa rửa mặt mũi tay chân mà đã vào phòng rồi?”.

Thật là, tôi thè lưỡi rồi nói bừa một câu.

Tôi ghét nhất là hàng ngày phải làm việc này , hom nay rửa, ngảy mai lại phải rửa lần nửa, phiền chết đi được!!!

Tôi phụng phịu bước vào phòng tắm.

Lúc này, Bảo Nhi gọi điện thoại cho tôi: “Y nghiên, cậu có biết tại sao hôm nay nhiều người hỏi cậu có phãi là Hàn Y Nghiên không?”.

“Làm sao biết?”.

“Cậu lên mạng nội bộ xem đi, cậu nổi tiếng rồi!”.

Thật kỳ lạ, có liên quan gì đến mạng nội bộ của trường? Tôi hơi hồ nghi, nên vừa đặt điện thoại xuống là vào phòng mở máy vi tính ngay.

Không biết ai đó đã chiếm cả hệ thống quản lý mạng nội bộ, trang chủ chỉ có mỗi một tiêu đề thật lớn:

Lệnh vây bắt cấp 1

Người thực hiện: Bùi Kỷ Trung.

Phía thực hiện chủ yếu: Nhóm Hip Hop của trường Nhân Xuyên.

Cơ quan giúp đỡ: Công ty trách nhiệm hữu hạn toàn cầu họ Bùi.

Đối tượng vây bắt: Hàn Y Nghiên (thuộc trường trung học Thừa Nguyên).

Thời hạn hoạt động: Bắt đầu từ 0 giờ hôm nay trở đi cho đến khi bắt được Hàn Y Nghiên.

Nguyên nhân vây bắt như sau: